Một lúc lâu sau, cuộc gọi mới được bắt máy, cô nghe thấy Chương Tự Chi nói vài câu ở đằng kia.
Cố Tư cười cười, "Làm sao vậy, ai chọc giận anh thế? " Chương Tự Chi trầm mặc một lát, liền nói: "Không sao, tôi ở đây ổn.
"
Cố Tư tạm thời để chuyện của Ninh Tôn xuống, cười nói với Chương Tự Chi: "Sao vậy, thấy anh có chút đáng ngời đó.
”
Chương Tự Chi nói: "tôi hiện tại vẫn bình thường! "
Cuối cùng không biết mình nghĩ tới cái gì, lại dừng lại, "Không sao, quên đi, đừng nói chuyện này nữa.
"
Cố Tư có chút bất lực, "Lão Chương, tôi xem anh gần đây thật sự không bình thường.
Trước đây luôn là rất sảng khoái, nhưng giờ anh cứ do dự, trong lòng sẽ không thoải mái.
"
Chương Tự Chi có vẻ sửng sốt, "Có phải không, tôi cảm thấy được chính mình không có thay đổi gì cả.
"!Cố Tư cười khúc khích hai lần, "Trước đây anh không như vậy, trước đây anh rất hoạt bát và mạnh mẽ.
"
Chương Tự Chi dừng lại ở đó.
Mất một lúc sau, anh ta mới nói: "Những gì cô nói là đúng, nghĩ lại xem, gần đây tôicó chút bực bội, trước đây không phải như thế này.
Không được ròi, tôi phải ngay lập tức lấy lại phong độ của cậu chủ nhà họ Chương thôi.
"
Anh cũng không cho Cố Tư có cơ hội nói chuyện, trực tiếp nói: "Cố Tiểu Tư, tôi biết phải làm sao, hiện tại tôi chưa thể nói chuyện tiếp với cô được, tôi có chuyện phải làm.
"
Cố Tư nãy giờ vẫn chưa nói gì về Ninh Tôn.
Chương Tự Chi không quan tâm nhiều như vậy, liền cúp điện thoại.
Cố Tư cầm điện thoại, nhất thời không nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Chương Tiểu Gia này có thể bị kích thích sao?
Cố Tư suy nghĩ một chút, liền gọi cho Mạnh Sướng.
Máy dổ chuông một hồi, Mạnh Sướng mới bắt máy, giọng nói khá thoải mái, "Tiểu Tư.
"
Cố Tư trầm ngâm một lát, "Cậu đang ở cùng Tiểu Lâm?"
Mạnh Sướng cười thầm, "Ừ, mấy ngày nay công việc làm ăn rất tốt, chúng tôi đều có chút bận rộn không thể tới.
"
Cố Tư nói như vậy cũng tốt, sau đó nghĩ lại liền hỏi Chương Tự Chi gần đây có phải gặp chuyện gì hay không.
Vừa nói lời