Trước ngày lấy giấy chứng nhận kết hôn, Chương Tự Chi đã sớm chào hỏi rồi.
Anh cùng Lương Ninh Như tới cục dân chính, ở đó đã có người chờ đợi.
Lương Ninh Như chưa bao giờ trải qua loại cảm giác đi cửa sau này, không thể không nói có chỗ dựa lưng thật là làm chuyện gì cũng dễ dàng.
Lúc này cô dường như mới nhận ra, bản thân cũng không biết có phúc đức gì, lại có thể một bước tiến vào gia đình giàu sang quyền thế.
Nhân viên công tác mời bọn họ đi lên tầng, có một phòng đơn, bên trong trà nước, đồ ăn nhẹ đã được chuẩn bị kĩ càng rồi.
Chương Tự Chi không có tâm trạng uống trà, cũng chẳng muốn ăn đồ ăn nhẹ, anh trực tiếp lấy giấy tờ ra: “Nhanh nhanh nhanh, tranh thủ làm giấy chứng nhận đi.”
Dáng vẻ sốt ruột thật sự khiến cho Lương Ninh Như không biết nói gì.
Nhân viên công tác thu lại giấy tờ, nói là trước tiên đi photo, đồng thời đưa hai tờ kê khai bảo bọn họ điền vào.
Chương Tự Cho có chút không thể chờ đợi nổi, cầm bút bắt đầu lặng lẽ viết.
Lương Ninh Như còn kiên nhẫn, trước tiên xem bản kê khai qua một lần, chỉ là đều hỏi một số thông tin cơ bản.
Giống với lúc làm việc viết kê khai cũng không có gì khác biệt.
Một lúc sau nhân viên công tác cầm bản photo quay về, đứng ở bên cạnh giúp đỡ hướng dẫn một số thông tin phải điền như thế nào.
Điền xong thông tin hai người lại đi chụp ảnh.
Phông nền màu đỏ, hai người đứng ở bên cạnh nhau.
Thợ chụp ảnh hẳn là đã quen với việc khen người khác, mở miệng liền thổi phồng Chương Tự Chi và Lương Ninh Như trai tài gái sắc, nhìn thế nào cũng thật là xứng đôi.
Người ở đây đã quen nói vài lời như thế ở trong cảnh này rồi.
Tuy biết bọn họ chỉ là nói cho có lệ, cũng chẳng để ý, nhưng Chương Tự Chi và Lương Ninh Như vẫn vô cùng vui vẻ.
Chụp ảnh xong, Chương Tự Chi đi tới đưa lì xì cho đối phương.
Thợ chụp ảnh vui mừng lại ào ào nói ra một tràng lời khen ngợi.
Rồi sau đó chính là chờ đợi chứng nhận kết hôn.
Hai người vẫn đi tới căn phòng nhỏ lúc trước, Chương Tự Chi có chút ngồi không nổi, đi qua đi lại ở trong phòng.
Lương Ninh Như vốn còn có chút xúc động, kết quả vừa nhìn thấy anh như vậy liền ngay lập tức bình tĩnh trở lại.
Hôm nay trời còn chưa sáng, Chương Tự Chi đã tỉnh dậy rồi, đứng ở trước gương thay mấy bộ quần áo.
Cô có thể nhìn ra được sự kích động của anh.
Anh thật sự rất muốn mối quan hệ của cô và anh được ràng buộc về mặt pháp luật.
Hiệu suất giải quyết công việc của nhân viên công tác cũng khá cao, không đến một lúc liền mang hai cuốn sổ đỏ đi vào: “Chúc mừng ngài Chương, cô Chương.”
Cô Chương, mấy từ này làm cho Lương Ninh Như sửng sốt một chút, thật sự là không quen chút nào.
Đương nhiên Chương Tự Chi cũng tặng hai bao lì xì, nhìn độ dày của lì xì liền biết tiền bên trong không ít.
Nhân viên công tác từ chối mấy lần, bảo là theo quy định thì không thể nhận được.
Chương Tự Chi cũng không nghĩ nhiều như vậy: “Cầm lấy mua kẹo ăn đi.”
Ở phương diện tiền bạc anh rất hào phóng, chừng đó tiền cũng không biết có thể mua được bao nhiêu kẹo.
Sau đó Chương Tự Chi nắm lấy tay của Lương Ninh Như, đi ra khỏi cục dân chính.
Hai người đứng ở cửa cục dân chính, tự chụp một bức ảnh.
Chương Tự Chi vội vàng gửi lên vòng bạn bè.
Tự nhiên Lương Ninh Như cũng muốn cho mọi người biết, đây vốn là một chuyện vui mừng, cũng không cần che giấu làm gì.
Một lúc sau, hai người lái xe về nhà tổ.
Bên trong nhà tổ, bốn cô con gái và con rể nhà họ Chương dẫn theo mấy đứa trẻ đều đang ngồi chờ ở đây rồi.
Hôm nay xem như là ngày vui lớn, bọn họ đều đã đẩy lùi công việc lại, muốn cùng nhau chúc mừng.
Bởi vì biết tối nay Chương Tự Chi khẳng định là muốn dẫn theo Lương Ninh Như ăn mừng cùng với bạn bè, nên bữa ăn liên hoan này liền chuyển tới buổi trưa.
Lương Ninh Như có hơi xấu hổ, như thế lập tức liền trở thành người một nhà, tuy cô đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, nhưng ít nhiều còn có hơi xa lạ.
Ông Chương thay một bộ đường trang (trang phục thời nhà đường) màu đỏ, nhìn giống như là định đón năm mới vậy.
Trong nhà có thêm một thành viên mới là một việc đáng mừng vui.
Chương Tự Chi đi vào liền lấy hai tờ chứng nhận kết hôn ra: “Cho mọi người nhìn nè, ở đây này.”
Chị ba Chương ghét bỏ anh: “Thu lại cái vẻ mặt đó đi.
Đừng làm như bọn chị chưa từng kết hôn, nhìn đứa bé đang chạy ở bên cạnh em xem.
Em lại nhìn lại bản thân mình đi, bao nhiêu tuổi rồi mới lừa được một cô gái về nhà, em còn không biết xấu