Ninh Tôn muốn rời đi trong khi Chương Tự Chi và Lương Ninh Như chuẩn bị cho hôn lễ, tựa như quay lại ký hợp đồng.
Nếu hợp đồng có hiệu lực, sẽ có những sắp xếp hành trình cụ thể.
Trong khi sự nổi tiếng của phần thi tài năng vẫn chưa hoàn toàn phai nhạt, Ninh Tôn muốn rèn sắt khi còn nóng sẽ bắt tay vào việc ngay.
Trước khi rời đi, họ lại cùng nhau tụ tập.
Cố Tư và Trì Uyên đi tới sau đó, lúc vào phòng riêng vẫn đang nắm tay nhau, trông rất ngọt ngào.
Ninh Tôn tựa lưng vào ghế, liếc nhìn Cố Tư và Trì Uyên, cười cười, không nói gì.
Trì Uyên đỡ Cố Tư ngồi xuống ghế, Lương Ninh Như ở bên lên tiếng, “Bụng to như vậy, chắc sắp sinh rồi nhỉ.”
“Vẫn còn một tháng nữa.” Cố Tư có chút vui mừng, “Cuối cùng cũng có thể dỡ xuống.
Khoảng thời gian này tôi thật sự rất mệt mỏi.”
Trì Uyên bên cạnh gật đầu, “Anh cũng sắp kiệt sức rồi.”
Cố Tư từ khóe mắt liếc nhìn anh, muốn nói người đàn ông này sẽ không kiệt sức, mà là nín chết.
(không biết là nín gì:)))
Anh hàng đêm đều nhắc đến, chỉ đẻ một con, không bao giờ đẻ nữa.
Anh nói rằng việc có con ảnh hưởng đến phúc lợi của anh ấy.
Cố Tư bây giờ không tiện cử động, nếu không thật sự thu thập tốt anh.
Người đàn ông này sao có thể trong đầu toàn những thứ như vậy, ngay cả con cũng không cần.
Cố Tư trầm mặc một hồi, sau đó nhìn Ninh Tôn, hỏi anh sắp xếp công việc như thế nào.
Ninh Tôn cho biết, công ty kia đã hẹn lịch làm việc của anh từ trước và gửi lịch trình làm việc vào điện thoại di động của anh, điều này cho thấy đối phương vẫn rất chân thành.
Ninh Tôn xem qua một chút lịch trình, cũng không có kín quá.
Nhưng cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, cũng coi là hợp lý.
Trì Uyên ở bên cạnh nói: “Công ty bọn họ có kế hoạch nghề nghiệp rõ ràng cho nghệ sĩ.
Trong hoàn cảnh bình thường, mỗi nghệ sĩ đều có phương hướng phát triển riêng.
Sẽ không có làm loạn, cũng không vì lưu lượng blog mà làm loạn..
”
Cố Tư yên tâm, ở bên cạnh gật đầu, “Chờ anh nổi tiếng, giới thiệu cho tôi một ít tiểu thịt tươi trong vòng bạn bè của anh.”
Trì Uyên nhíu mày bên cạnh quay sang nhìn cô, “Trong bụng em đã có tiểu thịt tươi, em nên cân nhắc cái này trước.”
Cố Tư đỡ bụng cười hahaa.
Chương Tự Chi quay đầu nhìn Lương Ninh Như, “Anh có tính là tiểu thịt tươi không?”
Lương Ninh Như vẻ mặt chán ghét, “Anh thịt khô đuổi còn không kịp chứ tươi gì.”
Chương Tự Chi đột nhiên nhớ tới trước đó Lương Ninh Như nói thịt của mình tương đối cứng, muốn ăn cũng không được.
Vì vậy anh ghé vào tai Lương Ninh Như, “Lúc trước em nói tôi là thịt mềm, nhưng bây giờ lại bảo ăn rất khó.”
Lương Ninh Như đỏ bừng mặt, nghĩ đến mấy hình ảnh không hợp với trẻ con.
Cô không dám giải quyết chuyện lớn với Chương Tự Chi trên bàn ăn, nên chỉ có thể lén lút vặn eo anh ở nơi riêng tư.
ngôn tình hài
Chương Tự Chi không hề sợ hãi, vẫn cười cười, tiến lại gần cô, “Hay là đêm nay thử lại.”
Lương Ninh Như thật sự không khỏi đỏ mặt, dùng sức chống tay, đồng thời quay đầu nhìn anh, “Câm miệng cho em.”
Chương Tự Chi cười đến nghẹn ngào, anh mặc kệ, cúi người hôn cô.
Cố Tư ở đằng kia vội vàng lấy tay che mắt, một tay vuốt bụng, “Bé con đừng nhìn, đừng nhìn, chú không biết xấu hổ, chúng ta không phải muốn con nhìn.”
Lương Ninh Như trước kia hai má ửng hồng, nhưng hiện tại đều là đỏ bừng.
Chương Tự Chi hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, dựa vào lưng ghế, đạo đức thô lỗ lại phát ra, “Làm sao vậy? Không chịu nổi? Không chịu được chồng em sao.”
Anh chuyển hướng ánh mắt, rơi vào trên người Ninh Tôn, “Cậu tại sao không che mắt? Rõ ràng là nên che mắt.
Bức ảnh này đâm vào tim của cậu đấy.”
Ninh Tôn rót một chén trà, nhấp một ngụm, “Cậu còn biết là đâm vào tim tôi, còn tưởng rằng tôi còn chưa đủ buồn sao?”
Ngay khi Ninh Tôn nói ra lời này, bầu không khí trở nên có chút kỳ quái.
Anh nhấp một ngụm nước trong cốc, nhưng phản ứng dữ dội của anh đột ngột dừng lại.
Những gì anh nói vừa rồi thực sự là