Lương Ninh Như ăn nhiều hơn, ăn nhanh, trong khi những người khác vẫn còn đang nói chuyện phiếm, cô đã ăn no bụng rồi.
Lương Ninh Như lắc lư đi tới tủ lạnh trong bếp, nghĩ xong liền lật tủ đông lên.
Khóe mắt Chương Tự Chi vẫn luôn nhìn theo cô, vừa thấy cô mở cửa tủ lạnh ra, lập tức liền đứng lên.
Anh thậm chí còn không chào hỏi bất kỳ người nào, mà cất những bước dài đi về phía phòng bếp.
Động tác đột ngột của anh khiến những người bên cạnh đều bị dọa hết hồn.
Mẹ Lương biết Lương Ninh Như xuống bếp lúc nãy, nhưng lúc này Chương Tự Chi vội vàng đi qua đó, khiến bà còn tưởng rằng Lương Ninh Như đã xảy ra chuyện ở đó.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.
com để ủng hộ team dịch.
3
“Được.
”
Chỉ là cô vừa mới cầm chiếc kem đứng lên, mẹ Lương đã đi tới bên cạnh, “Không được, không thể ăn.
”
Lương Ninh Như nhìn thấy mẹ Lương thì sợ hết hồn, giọng nói yếu ớt, “Ăn một chút xíu thôi.
”
Mẹ Lương đi thẳng đến lấy chiếc kem đi, “Con không thể ăn được, con vừa mới ăn cơm xong, lại uống nhiều nước trái cây như vậy, bây giờ ăn thêm cái này dạ dày sẽ không chịu nổi, con gần đây mang thai ngén nghiêm trọng, dạ dày đã rất khó chịu rồi, nên đừng ăn những đồ ăn gây kích thích dạ dày.
”
Lương Ninh Như méo miệng, quay đầu nhìn Chương Tự Chi.
Chương Tự Chi vốn cho rằng mẹ Lương nói rất đúng, nhưng hiện tại nhìn thấy biểu hiện của Lương Ninh Như, anh dùng sức ôm Lương Ninh Như vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng cô, “Không có sao không có sao, chúng ta sẽ nói sau.
“
Sau đó anh ta hạ giọng, “Lát nữa anh sẽ trộm một chiếc cho em.
”
Lương Ninh Như nghe anh nói vậy, biểu trình trên mặt mới dịu đi một chút.
Mẹ Lương cất chiếc kem đi, giọng nói chậm lại, “Con hôm nay đã ăn rồi, thân thể quan trọng, chờ con qua thời kỳ thai nghén, đến lúc đó ăn nữa cũng không muộn.
”
Lương Ninh Như không cam lòng mà gật đầu một cái, nghĩ tới lời nói của Chương Tự Chi lúc nãy cũng liền thuận theo, “Vâng, con biết rồi.
”
Mẹ Lương xoay người trở lại bàn ăn, Chương Tự Chi cũng ôm Lương Ninh Như vào lòng, “Mẹ nói đúng đó”
Lương Ninh Như ngẩng đầu nhìn anh, anh lại lập tức thay đổi giọng điệu, trong lòng tràn đầy phẫn nộ chính trực, “Lát nữa anh sẽ trộm cho em, em chờ một lát, anh thừa dịp mọi người không chú ý sẽ trộm một cái cho em, chuyện mang thai, muốn ăn vài món, sao có thể tới miệng rồi lại không ăn được, em yên tâm.
”
Lương Ninh Như bị bộ dáng này của anh chọc cười, nhéo nhẹ vào eo Chương Tự Chi một cái, “Mùi vị Dưa Hami.
”
Chương Tự Chi gật đầu, “ Được được được, em nói cái gì thì là cái đó.
”
Một vài câu nói có thể coi là đang dỗ dành tâm trạng của Lương Ninh Như.
Lương Ninh Như ăn no rồi, muốn đi ra ngoài lòng vòng một lát, Chương Tự Chi còn chưa uống xong rượu ở đó, nhưng mà hôm nay chuyện của Lương Ninh Như mới là chuyện quan trọng, anh cũng không ăn cơm nữa, dắt tay Lương Ninh Như chào hỏi mọi người trong phòng ăn, rồi đi ra sân tản bộ.
Mẹ Lương nhìn Chương Tự Chi, bất đắc dĩ lắc đầu.
Những lời mà Chương Tự Chi nói thầm với Lương Ninh Như vừa rồi, anh cho là người khác không nghe thấy, nhưng tất cả đều lọt vào tai mẹ Lương.
Vào ban đêm lấy trộm một cái, nhưng mà anh có thể nói được.
.
Quả thật, để Lương Ninh Như cho Chương Tự Chi chăm sóc, anh chỉ biết nhìn Lương Ninh Như làm chuyện lật trời.
Chương Tự Chi mang theo Lương Ninh Như đi dạo bên đài phun nước trong sân.
Cá vàng cũng được nuôi trong đài phun nước, bên cạnh trồng một số cây thủy sinh.
Nhà họ Chương thực sự giàu có, có thể hưởng thụ như thế này.
Lương Ninh Như khoác tay Chương Tự Chi, kể chuyện