Đầu tháng, Ninh Tôn dẫn Hứa Thanh Du trở lại công ty một chuyến, lịch trình trong tháng này đều đã sắp xếp xong hết rồi.
Ninh Tôn và chị Thái vào trong văn phòng nói về trọng tâm của công việc tiếp theo.
Hứa Thanh Du đi đến phòng nghỉ ngơi.
Mới đầu trong phòng chờ không có ai, cô và tài xế tìm một chỗ ngồi xuống, Hứa Thanh Du lấy điện thoại di động ra xem tin tức, tài xế cầm điện thoại di động ra chơi game.
Chưa được vài phút liền có người mở cửa bước vào.
Đó là một nghệ sĩ cùng công ty, chị Linda.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đứng dậy chào hỏi Linda.
Tài xế không quan tâm đến nhiều thứ như vậy, ông ấy đã là một người trung niên rồi, cũng không phải là nghệ sĩ mới ra mắt, làm sao ông ấy có thể hiểu được nhiều điều quanh quẩn này.
Cho nên tài xế chỉ ngước mắt lên nhìn Linda một cái sau đó tiếp tục cúi đầu chơi trò chơi.
Vốn dĩ đây không phải là vấn đề lớn gì, bình thường cũng có tài xế vào công ty, nhưng nhìn thấy ai cũng không chào hỏi.
Bởi vì công ty tuyển dụng tài xế trung niên, họ không nhận ra những nghệ sĩ này, không biết ai là ai.
Trước đây mấy nghệ sĩ đó cũng không thèm quan tâm, nhưng hôm nay không biết chuyện gì đang xảy ra, tài xế không chào, Linda đột nhiên nổi giận.
Cô ta đập mạnh đống đồ trong tay xuống bàn bên cạnh: “Có quy tắc gì không? Có mù hay không? Không biết chào hỏi sao?”.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.19
Đặc biệt là fan bạn gái của đối phương, hiện giờ đang lập thành đội đi anti cô ta
Trợ lý vội vàng chạy tới khuyên Linda: “Chị Linda, bình tĩnh đi, không đến mức đấy, đừng nóng giận mà.”
Sau đó trợ lý nói với tài xế của Ninh Tôn: “Chú đừng để ý, chị Linda của chúng tôi hôm nay tâm trạng không tốt, rất xin lỗi.”
Cô trợ lý nhỏ nói lời rất dễ nghe, giọng điệu động tác rất nhẹ nhàng, có thể thấy cô ấy đang cố gắng duy trì danh tiếng cho Linda
Nhưng Linda không biết dây thần kinh nào bị hỏng, nhiên giơ tay tát trợ lý của mình: “Nói nhiều quá, xem biểu hiện của cô kìa, đồ vô dụng.”
Cô trợ lý nhỏ bị tát bất ngờ trở tay không kịp lảo đảo hai cái, trực tiếp ngã vào cái ghế bên cạnh.
Hứa Thanh Du kêu lên một tiếng, vội vàng chạy tới đỡ cô ta: “Cô không sao chứ?”
Trợ lý trẻ tuổi bị đánh đến sững sờ, che mặt mím miệng không dám nói.
Hứa Thanh Du rất ít khi xen vào việc của người khác, nhưng chuyện hôm nay cô ấy không thể nhịn được.
Cô quay đầu lại nhìn Linda: “Sao cô có thể như thế? Dựa vào cái gì mà có thể dơ tay đánh người?”
Linda trừng mắt: “Tôi thích đánh thì thích đánh mắc mớ gì đến cô.
Cô thật sự nghĩ dính được vào Ninh Tôn, biến bản thân thành cái gì rồi? Một trợ lý nhỏ bé còn thông đồng với minh tinh phục vụ cho anh ta, không biết xấu hổ hay không? “
Tài xế đứng ở bên cạnh không vui tại chỗ, cũng biết mình là người gây nên sự việc hôm nay nên đứng dậy nói: “Cô là cái thứ gì? Dựa vào cái gì mà khoa chân múa tay chỉ vào người khác, cô có biết xấu hổ không vậy? Danh tiếng không tốt, còn bị bôi đen, không chào cô đấy, cô thì là cái thá gì chứ, đồ ngu dốt như cô, có chỗ người ta cũng sẽ trả lại, ở đây mà mắng người quyến rũ người khác, ai quyến rũ ai còn chưa biết được!”
Linda khi trực tiếp nghe thấy tài xế mắng mình, tâm trạng đã không tốt, lúc này càng bùng nổ hơn cả lúc ở nhà.
Thân hình tài xế cao, tuy không béo nhưng cũng rất khỏe.
Linda lao liền bị tài xế giữ lấy vai đẩy ra.
Nhưng Linda giống như bị điên, sau khi loạng choạng dừng lại cô ta lại