Hứa Thanh Du ăn cơm tối cùng Tần Niên xong thì quay về phòng, sau đó cùng nhau game.
Trước đây lúc còn đi học, hai người đã từng cùng nhau lập đội chơi rồi.
Tần Niên bật cười: “Không ngờ cậu còn chơi đó, trước đây tớ công việc bận rộn, đã rất lâu rồi chưa đụng đến, mấy ngày gần đây mới chơi lại đấy.”
Cô thấy Ninh Tôn cũng đang online.
Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm ảnh của Ninh Tôn một lúc, cuối cùng quyết định vẫn không mời anh, chỉ coi như không nhìn thấy.
Cô và Tần Niên lập đội, kết quả hai người đều chơi không ổn, chơi hai ván thua cả hai.
Tần Niên vỗ vỗ trán: “Trước đây đã chơi không được, bây giờ vẫn chơi không được.
Tớ như vậy, thật là không còn cách nào.”
Hứa Thanh Du quay đầu nhìn cô: “Tớ nghi ngờ cậu đang nhắc đến cả tớ, hơn nữa tớ còn có chứng cứ.”
Tần Niên cười haha, đột nhiên đổi chủ đề: “À, cả một buổi chiều cậu cũng không gọi điện thoại cho Ninh Tôn nhà cậu, anh ấy hẳn là không có việc gì chứ? Hai người không liên lạc môt chút sao?”
Hứa Thanh Du chẹp miệng: “Cả một buổi chiều cậu không có câu nào là không liên quan tới anh ấy.
Hai chúng ta là hai chúng ta.
Lúc hai chúng ta ở bên nhau đừng nhắc đến người khác có được không? Bạn thân yêu của tôi.”
Tần Niên cười khúc khích: “Làm gì mà cất giấu như vậy chứ.
Trước đây trong điện thoại không phải đã nói xong hết rồi sao? Còn phải giúp tớ lấy được chữ ký đấy.
Cậu đừng bảo tớ, cậu chỉ là nói chơi với tớ thôi đó nhé, tớ chờ người thật đến đây rồi, cậu cũng không được như ý đâu.”
Hứa Thanh Du thu hồi tầm mắt, nhìn điện thoại một lần nữa, Ninh Tôn vẫn đang online như trước, nhưng vẫn chưa bắt đầu trận đấu.
Cô nói: “Không lừa cậu, chờ cậu rời đi, tớ sẽ giúp cậu lấy chữ ký của anh ấy.”
“Gì mà lúc rời đi.” Tần Niên mở miệng.
“Tớ còn muốn cùng hai người ăn một bữa cơm đó, sao thế? Không nỡ mang Ninh Tôn nhà cậu ra ngoài gặp người à?”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.1
tức chết mất.”
Hứa Thanh Du cũng không muốn chơi nữa, bởi vì cô cứ luôn muốn xem trạng thái của Ninh Tôn.
Trạng thái của Ninh Tôn không thay đổi, tâm trạng của cô cũng bị quấy nhiễu.
Loại cảm giác này thật sự làm cho cô vô cùng buồn bực.
Hứa Thanh Du buông điện thoại xuống: “Không còn sớm nữa, rửa mặt rồi đi ngủ thôi, ngày mai cậu còn phải đi làm đúng không?”
“Đúng vậy, còn đi làm nữa.” Tần Niên xuống giường, lấy quần áo để tắm rửa rồi đi vào phòng tắm: “Không có cách nào để so với cậu, thật hâm mộ nha.”
Hứa Thanh Du không nói lời nào, chờ Tần Niên đi vào phòng tắm, cô cũng thay quần áo.
Ngẫm nghĩ một lát cô lại lấy điện thoại ra.
Ninh Tôn vẫn online như cũ.
Hứa Thanh Du liền thoát ra, đi lướt một vòng vòng bạn bè.
Số lượng người trong vòng bạn bè của cô không nhiều, lướt vài lần cũng đã xem hết tin ngày hôm nay của mấy người đó rồi.
Hứa Thanh Du chần chừ một chút, liền tự chụp một tấm ảnh.
Nhưng cô chỉ chụp một góc sườn mặt, sau đó đăng lên: Ngủ ngon.
Thật ra cô cũng chẳng biết là muốn cho ai trong vòng bạn bè xem, chỉ là trong lòng không kiềm chế được, rất muốn làm ra chuyện gì đó.
Sau khi đăng xong Hứa Thanh Du trực tiếp tắt điện thoại.
Lúc nằm ở trên giường do dự nghĩ, cô và Ninh Tôn quả thật là chưa xảy ra bất kì chuyện gì không vui vẻ, nhưng sao hai người lại đến nông nỗi này.
Mà ở bên kia, Ninh Tôn ném điện thoại sang một bên, anh đang xem Tivi.
Anh biết Hứa Thanh Du đăng nhập vào trò chơi, cũng biết cô đánh rất nhiều ván.
Ban đầu anh cũng muốn chơi vài ván, tiêu phí đi thời gian nhàm chán.
Kết quả nhìn thấy Hứa Thanh Du đang online, trong nháy mắt anh lại chẳng có tâm trạng nữa.
Ninh Tôn xem chương trình truyền hình, bên trong cười đùa thật sự vô cùng náo nhiệt.
Thế nhưng anh cười không nổi, anh căn bản là không thể xem vào.
Trong lòng giống như có cái gì đó mắc nghẹt, đến mức làm anh khó chịu.
Cứ như