Đối diện với lí do này của Tần Niên, Hứa Thanh Du chỉ có thể một mình ngậm đắng nuốt cay.
Bản thân cô không có cách nào nói ra mấu chốt của vấn đề, nhưng Ninh Tôn lại không phải cô.
Cô chỉ nhận được một khoản tiền, hơn nữa khoản tiền ấy rồi cũng sẽ đến lúc phải hết.
Nhưng internet thì vẫn luôn ở đó, nói không chừng những lời mắng mỏ công kích kia vẫn sẽ còn được lưu trữ đến tận sau này.
Lý do duy nhất khiến cô đồng ý nhận công việc này là vì cô thật sự rất nghèo, cô cần tiền.
Nếu như cô không thiếu tiền thì cho dù có cho cô bao nhiêu, cô cũng không muốn phơi bày cuộc sống riêng tư của mình ra trước mặt công chúng.
Trừ khi mọi chuyện thật sự giống như những gì Tần Niên nói, Ninh Tôn thuộc về cô.
Vì Ninh Tôn chịu đựng hết thảy…
Hứa Thanh Du ngẩn người, nếu như Ninh Tôn là của cô, vậy thì cô sẽ cam tâm tình nguyện đối mặt với mọi thử thách, suy nghĩ của cô hoàn toàn giống với Tần Niên, cô sẵn lòng vì anh mà làm tất cả.
Ít nhất trong suy nghĩ của Hứa Thanh Du, sẽ chẳng có người phụ nữ nào có thể từ chối được Ninh Tôn.
Cô cũng không ngoại lệ.
Trong cuộc sống này, có rất nhiều điều không thể giải bày với ai, chỉ có thể im lặng giữ cho chính mình, đợi thời gian qua đi, dần dần tan biến.
Hứa Thanh Du và Tần Niên đi dạo hai vòng trung tâm thương mại.
Hiện tại có rất nhiều mẫu mới, hiếm được khi Hứa Thanh Du chịu chi một phen, mua hai bộ quần áo tương đối đắt tiền.
Tần Niên đi theo Hứa Thanh Du, vui vẻ chọc ghẹo cô, “Đúng là khác xưa, bây giờ cậu tiêu tiền còn chẳng thèm chớp mắt.”
Hứa Thanh Du xụ mặt, “Cậu không thấy trái tim tớ đang rỉ máu hay sao? Thật đau lòng, tớ chưa bao giờ mua quần áo đắt như vậy.”
Cô thật sự chưa bao giờ mua thứ gì đắt tiền như vậy, sở dĩ hôm nay cô chịu chi tới mức này là vì cô muốn, lỡ như sau này có chuyện phải gặp mặt Tống Kình Vũ, cô có thể ăn bận chỉnh tề một chút.
Hơn nữa, thỉnh thoảng cô sẽ phải ra ngoài cùng với Ninh Tôn, diễn kịch cho người khác xem, cô cũng không thể trông quá quê mùa được.
Làm người thật không dễ dàng.
Mua sắm xong, hai người lại kéo nhau vào một tiệm đồ ngọt, nhưng nghĩ tới tối nay còn phải dùng bữa với Ninh Tôn, thế là cả hai người đều để dành bụng.
Nhưng thật ra suy nghĩ của hai người không giống nhau lắm, Tần Niên nghĩ rằng tối nay Ninh Tôn mời cơm, chắc chắn sẽ được ăn đồ ngon, vậy nên cô nàng mới để dành bụng.
Mà Hứa Thanh Du lại nghĩ tới một vấn đề khác, bữa cơm tối nay, cô không muốn để Ninh Tôn trả.
Mặc dù mời Tần Niên ăn cơm là lấy danh nghĩa của Ninh Tôn, nhưng cô muốn tự mình trả tiền.
Cơ bản là vì Ninh Tôn không có nghĩa vụ gì phải mời Tần Niên dùng cơm cả, chỉ là muốn giữ gìn mối quan hệ tình cảm của cô và anh trước mặt người khác mà thôi.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.5
hotsearch toàn là tên cậu.”
Hứa Thanh Du kinh ngạc, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ tới hai cô bé mà mình gặp chiều nay.
Tình huống lúc ấy cũng chẳng có gì to tát, sao bây giờ lại thành ra thế này?
Sau đó cô mới lên mạng xem thử, quả nhiên, hai cô bé kia đã đem sự việc chiều nay lên kể trên mạng.
Còn đăng thêm cả video bọn họ quay lại.
Hứa Thanh Du chưa kịp nhấn vào xem, Tần Niên đã cho chạy video, mang qua cho Hứa Thanh Du xem.
Trong video chỉ có thấy được Hứa Thanh Du và Tần Niên.
Nhưng giọng nói của cô bé quay video vẫn rất rõ ràng, hoàn toàn không hề cắt nối, đăng toàn bộ video lên mạng.
Hứa Thanh Du xem qua video, sau đó mới đọc bài viết phía trên, đại khái là nói rằng Hứa Thanh Du ích kỷ, bất lịch sự, không hề suy nghĩ cho Ninh Tôn, điều này làm ảnh hưởng rất lớn tới tiền đồ của Ninh Tôn.
Sau đó cô ta còn kêu gọi mọi người tẩy chay Hứa Thanh Du, để Ninh Tôn chia tay với cô.
Cuối bài viết, cô ta còn cố ý đá xéo Tần Niên, nói người bạn của cô cũng giống y như cô, đều là người không có học thức.
Hứa Thanh Du đọc hết bài viết, bật cười, “Cậu xem mọi người bình luận gì này? Tớ cảm thấy những người biết suy nghĩ sẽ không bị bọn họ dắt mũi đâu.”
Chủ yếu là do cô bé cũng không biết cắt ghép lại video này một chút, đăng cả đoạn cô bé nói chuyện vô lý trước đó lên.
Tần Niên vẫn chưa kịp xem bình luận.
Cô ấy vội vàng mở bình luận ra xem, nhìn những bình luận phía trên, sau đó bật cười, “Mặc dù vẫn có người mắng cậu nhưng đa phần đều là mắng đầu óc con bé kia không được bình thường.”
Hứa