Trì Uyên không nói gì nữa.
Cổ Tự biết Trì Uyên không thích ồn ào nên sau đó chỉ ngoan ngoãn ngồi một bên.
Cô cũng không xem điện thoại, cả người thả lỏng.
Trì Uyên đã bắt đầu làm việc thì sẽ không quan tâm đến điều gì.
Lúc thì gọi cấp dưới đến để sắp xếp lại tài liệu, lúc thì sẽ ra ngoài giao việc.
Anh không chú ý đến Cổ Tự như rất nhiều lần trước đó.
Cổ Tư ngồi trên ghế sofa, không lâu sau bắt đầu ngáp.
Thực ra trong văn phòng của Trị Uyên có phòng nghỉ.
Thỉnh thoảng Trị Uyên hay nghỉ trưa bên trong.
Cửa phòng nghỉ đang đóng, Cố Tư hoàn toàn không biết có gì đằng sau cánh cửa.
Vốn dĩ cô muốn nằm trên ghế sofa ngủ một giấc, nhưng cô cảm thấy như vậy có hơi khoa trường.
Tư thế ngủ của mình không tốt lắm, cô cũng biết điều này.
Trì Uyên đang làm việc nghiêm túc ở bên kia, còn cô thì nằm ngửa ngủ ở bên này.
Thực sự có chút không thích hợp.
Thế là cô lăn lộn trên ghế sofa nửa ngày.
Cuối cùng, dựa vào góc ghế sofa ôm gối mà ngủ thiếp đi.
Trì Uyên bận rộn rất lâu mới giao lại hết công việc đang làm cho cấp dưới.
Khi anh ngẩng đầu lên liền thấy Cố Tư đã ngủ rồi.
Tư thế này của cô nhìn có chút tủi thân và ấm ức.
Cả người co tròn lại trong góc ghế sofa.
Vốn dĩ đã trông rất gầy và nhỏ bé, co lại như thế này người khác hầu như không thể chú ý đến cô được.
Anh chậm rãi đứng dậy đi đến đứng bên cạnh ghế sofa.
Cố Tư hoàn toàn không phát hiện ra, nghiêng đầu ngủ ngon lành.
Phải một lúc lâu sau, Trì Uyên mới thở dài, cúi người nhẹ nhàng bể Cố Tư lên.
Cổ Tự mở mắt rồi, nhưng cả người vẫn còn đang mơ màng.
Cô vươn tay ôm cổ Trì Uyên cọ vào trong lòng anh.
Trì Uyên đi đến phòng nghỉ và đặt Cố Tư lên giường.
Cổ Tự lật người, quay lưng về phía Trị Uyên ôm chặn ở bên cạnh.
Chiếc váy hoa dại khẽ vén lên.
Cũng không bị lộ quá nhiều.
Trì Uyên cúi xuống giúp cô kéo lại.
Nhưng khi anh vừa đứng lên, Cố Tư lên tiếng.
Giọng cô mơ hồ, không rõ là tỉnh hay mê.
Cô nói, "Trì Uyên, tại sao tôi lại gặp anh chứ."
Trì Uyên sửng sốt, nhìn chằm chằm bóng lưng của Cố Tự hồi lâu.
Nói thế nào nhỉ, anh thực sự cũng không thể hiểu được.
Tại sao anh lại gặp một cô gái như vậy.
Nếu Cố Tư không xuất hiện,