Đến tận lúc sắp muộn giờ, Ninh Tịch mới vội vàng hồi phục lại tinh thần: "Lục Đình Kiêu, anh không đi là muộn giờ làm đó?"
"Không sao, còn sớm.
Chẳng phải hôm nay em muốn đi xem văn phòng với Cung Thượng Trạch sao? Mấy chỗ này là tôi giúp em chọn mấy chỗ thích hợp để em tham khảo." Lục Đình Kiêu vừa nói vừa đưa ra một tập tài liệu.
"Nhanh thế đã xong rồi?" Ninh Tịch kinh ngạc vì hiệu suất làm việc của Đại ma vương.
"Không tốn nhiều thời gian." Bởi vì là chuyện của cô nên nhất định phải ưu tiên vị trí thứ nhất, tất nhiên là phải nhanh thôi.
"Cảm ơn!!!" Nhìn tài liệu Lục Đình Kiêu đưa cho cô có cả những phân tích cặn kẽ cùng so sánh, Ninh Tịch nhất thời cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Sau đó, ánh mắt lại rơi vào bánh bao nhỏ thì cả người bỗng thấy hơi khó giải quyết: "Ây...!nếu hôm nay tôi đi xem văn phòng, vậy bánh bao nhỏ phải làm thế nào? Nếu không để hôm khác đi, cứ chạy tới chạy lui như thế chắc chắn không tiện mang thằng bé đi, dù sao cũng mới khỏe lại!"
Bánh bao nhỏ vừa nghe, vẻ mặt đã như thể bị vứt bỏ đến nơi.
"Để tôi gọi điện bảo chú Viên đến." Lục Đình Kiêu nói.
Bánh bao nhỏ trợn mắt nhìn ba ba, bàn tay túm lấy quần áo Ninh Tịch càng siết chặt hơn, không muốn!
Ninh Tịch có chút do dự, để một mình bánh bao nhỏ ở lại đây, dù có người chăm sóc nhưng cô vẫn không thấy yên tâm.
Lục Đình Kiêu nhìn ra nỗi băn khoăn của cô, vì vậy để di động xuống nói: "Hoặc là tôi mang thằng bé đến công ty, em xong chuyện thì đến đón."
"Ừm..." Để bánh bao nhỏ đi cùng ba ba nó thì cô yên tâm hơn chút!
Ninh Tịch trầm ngâm chốc lát, sau đó cúi người xuống dịu dàng nói với bánh bao nhỏ: "Tiểu Bảo, thật xin lỗi con nhưng hôm nay quả thật cô có việc phải làm, con xem, con muốn ở đây chờ cô về hay là đến công ty với ba ba?"
Nhóc chẳng muốn chọn cái nào cả, nhóc chỉ muốn ở cùng cô Tiểu Tịch thôi! Nhóc không