Con ngươi Ninh Tịch quay quay vài lần mới trả lời: "Không phải tôi, là tôi hỏi giúp một người bạn!"
Nếu nói là cô thì lấy trình độ bảo vệ anh trai của con hàng này chắc chắn sẽ không dạy cho cô.
Nhưng mà không ngờ Lục Cảnh Lễ lúc này thông minh đột xuất, căm phẫn nói: "Nói dối, chắc chắn là chính cô thì có! Cô muốn tỏ tình với tên trời đánh nào hả! Tôi phải đi giết nó!
Ninh Tịch nghe vậy nhướng mày: "Anh chắc chứ?"
"Dĩ nhiên là chắc! Đại đao của tôi đang khát máu đây!!!"
Ninh Tịch bật cười, con hàng này quả nhiên trung thành với anh của mình mà!
Nếu Lục Cảnh Lễ đã biết thì nhất định sẽ không chịu giúp cô, như vậy Ninh Tịch không thể làm gì khác hơn là dùng vài phương pháp đặc biệt.
Vì thế Ninh Tịch cố ý dùng giọng điệu uy hiếp nói: "Anh không cần biết là ai, dù sao thì sau này anh cũng biết thôi! Sao? Có dạy hay không? Nếu không dạy thì tôi nhờ anh trai của anh dạy!"
Ninh Tịch muốn cho Lục Đình Kiêu một bất ngờ thì tất nhiên không thể nói cho Lục Cảnh Lễ biết người cô muốn tỏ tình là ai, nếu không lấy tính tình của con hàng này thì nhất định sẽ không nhịn được mà đi nói ngay cho Lục Đình Kiêu.
Vậy còn ngạc nhiên cái rắm gì nữa!
"Tiểu Tịch Tịch! Sao cô có thể như vậy hả! Bảo anh tôi dạy cô thì anh tôi còn không đau lòng đến chết à! Tiểu Tịch Tịch, bắt đầu từ hôm nay tôi quyết định không thích cô nữa! Cô làm cho tôi quá thất vọng! Hộ anh cuồng ma - Lục Cảnh Lễ bắt đầu đốt cháy tiểu vũ trụ.
Ninh Tịch cố nén cười: "Hừ hừ, thế cho nên cá vàng nhỏ, anh có định dạy hay không? Không dạy tôi sẽ phải đi hỏi anh Hai của anh thật đấy!
"Cô! " Lục Cảnh Lễ đau khổ muốn chết nói: "Được! Tôi dạy! Còn nữa tôi không phải cá vàng! Tôi là cá chép!"
Đau khổ đến vậy vẫn không quên vấn đề này!
Rõ ràng là cá chép mà sao lại thảm hại đến vậy!
Thật đau lòng mà!
"Vậy thì nói nhanh lên!" Ninh Tịch một bên thấp giọng, một bên cẩn thận nhìn về phía phòng tắm một cái.
Lục Đình Kiêu đang tắm, cũng sắp xong rồi.
Lục Cảnh Lễ không yên lòng nói: "Cô