Đám Giang Vân Hạc đi vào đã mấy ngày, có thể gọi là thu hoạch xa xỉ, sau khi trở về mỗi người cũng thu được mấy ngàn Linh Châu, giúp đề cao thực lực một khoảng lớn.
Mà mục đích Tu Bình đi vào vốn là để rèn luyện năng lực chiến đấu, thông qua chiển đấu để đột phá, mấy ngày qua chiến đấu hơn hai mươi lần, hắn đã có cảm ngộ, vì vậy sau khi tìm được Trọc Ngân mọi người bàn bạc một chút, tính chuẩn bị quay về.
Nhưng vừa mới quay lại đi một đoạn, đám người đột nhiên cảm thấy mặt đất chấn động kịch liệt.
"Địa Long trở mình?"
"Động đất?"
Tất cả mọi người đều giật mình, Giang Vân Hạc theo bản năng tìm kiếm xung quanh có công sự che chắn vững chắc hay không, như tảng đá lớn gì đó chẳng hạn.
Mà Nhạc Tuyết Băng thì trực tiếp sử dụng Càn Khôn Oản, tạo một cái lồng bảo vệ trên đỉnh đầu mọi người.
"Đây là trong lòng đất, nếu có địa long trở mình, chúng ta sẽ bị chôn sống." Giang Vân Hạc nghe tiếng đá rơi nện ầm ầm bên ngoài chén, cau mày nói.
Hơn nữa hắn thuận mồm đem động đất đổi thành địa long trở mình.
"Sao lại xuất hiện địa long trở mình tại nơi này? Không lẽ phía dưới xảy ra chuyện?"
Giang Vân Hạc vừa dứt lời, sắc mặt mọi người liền đổi, trong nháy mắt đều nghĩ đến tin đồn trong môn phái, Hằng Đạo tổ sư trấn áp Thất Tinh tiên tử chính tại chỗ này.
"Không thể nào, Thất Tinh tiên tử không thể tự phá phong ấn ra được, Hằng Đạo tổ sư lập ra Tử Ngọc môn chính là để trấn thủ nơi này." Giang Xí cười gượng nói.
Mặc dù nói như vậy, nhưng không biết rõ Thất Tinh động xuất hiện biến cố gì, mọi người ai cũng cảm thấy bất an.
"Quang!"
Càn Khôn Oản rung chuyển mạnh.
"Sư tỷ?"
"Không sao, chắc là tảng đá rơi xuống đập vào." Nhạc Tuyết Băng khẽ lắc đầu.
"Nơi này cách lối ra quá xa, muốn thoát ra trong thời gian ngắn là không thể nào, trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến đi." Tu Bình mở miệng nói.
"Các ngươi có ngửi thấy mùi thối không?" Nhan Lan Nhã đột nhiên ngửi, nói.
"Uế khí đang trở nên đậm hơn." Trong mắt Giang Vân Hạc có thể thấy rất nhiều số liệu trong không khí, bình thường hắn đều che dấu mà thôi, giờ phút này chỉ liếc mắt nhìn một cái là biết nguyên nhân.
Thất Tinh động đột nhiên chấn động, uế khí dày đặc, không biết lúc này đang phát sinh biến cố gì.
...
Phía trên Thất Tinh động, Nam Mộng chân nhân cùng mấy người đuổi đến chỗ này, lo lắng kiểm tra trái phải.
"Đệ tử Tử Ngọc môn đâu? Bọn họ đang làm gì?"
Phải biết rằng Tử Ngọc môn vốn trấn thủ Thất Tinh động cùng thân xác Thất Tinh tiên tử, lúc này Thất Tinh tiên tử phá phong ấn ra chưa tính, giờ lại không nhìn thấy đệ tử Tử Ngọc môn đâu, khiến người khác khó tránh khỏi hoài nghi, biến cố lần này cùng Tử Ngọc môn rốt cuộc có quan hệ như thế nào.
Nếu phong ấn thân xác Thất Tinh tiên tử không xảy ra chuyện, phong ấn ở Thiên Môn sơn cũng sẽ không bị phá vỡ.
Nếu không phải thời điểm không thích hợp, mọi người đã tới Tử Ngọc môn nhìn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có tiếng long ngâm từ xa truyền lại, chỉ thấy một bóng con giao long từ vị trí Tử Ngọc môn xông thẳng tới bầu trời, lao về phía xa, ngay sau có mấy luồng sáng đuổi theo.
"Tử Ngọc môn xảy ra chuyện." Sắc mặt mọi người trầm xuống.
Kế tiếp, một luồng sáng lao nhanh về phía mấy người.
"Nam Mộng chân nhân!" Luồng sáng kia dừng lại trước mặt mọi người, hiện ra một lão giả râu tóc bạc phơ, sắc mặt ảm đạm, vạt áo dính đầy máu tươi.
"Bổn môn phát sinh kịch biến, không thể lo chuyện bên ngoài, việc Thất Tinh yêu nữ, xin làm phiền các vị."
"Đã xảy ra chuyện gì ?"
"Lúc phong ấn bị người phá hỏng, môn chủ lập tức xuất quan muốn dò xét, nhưng Tả Phàm cùng Quân Đạc Hải đột nhiên đánh lén, môn chủ bỏ mình, Mai trưởng lão bỏ mình, Cổ trưởng lão trọng thương. Hai tên phản bội đoạt Trấn Long Đỉnh cùng Huyền Quang Kính..." Lão giả nói qua vài lời, khiến mấy vị chân nhân Tử Thần tông cảm thấy bất an.
Sợ là Tả Phàm, Quân Đạc Hải đã sớm có chuẩn bị, đầu tiền là mở phong ấn ra, sau đó là đánh lén môn chủ, thả Thất Tinh tiên tử lại còn khiến Tử Ngọc môn bận rộn.
Chuyện như vậy, tuyệt đối không thể chỉ hai người làm ra, sợ là sau lưng chúng còn có những thế lực khác.
Nói không chừng chính là mấy người ngoại đạo Vô Tận Sơn vài ngày trước.
Có thể nói, mọi người chỉ đoán được một nửa, một nửa kia bọn họ nghĩ mãi không ra.
Ngay cả hai tên phản bội cũng không ngờ rằng nhóm mình còn chưa động thủ, phong ấn đã xảy ra chuyện. Tuy nhiên, cả hai vẫn kịp thời phát động sớm kế hoạch, mới tạo thành hiểu lầm như vậy.
"Phong ba bão táp sắp đến." Nam Mộng chân nhân nhìn về bên dưới, nơi mặt đất đang chấn động không ngừng.
Một quả cầu ánh sáng như sao từ dưới đất bắn ra, lao tới không trung.
Sau đó là viên thứ hai, viên thứ ba. Trong chốc lát trên không trung đã tập hợp bảy viên thần tinh.
"Thất Tinh kiếm."
"Bày trận!" Nam Nguyệt chân nhân khẽ quát một tiếng, bốn người vội tản