Trước tiên Giang Vân Hạc dùng vải rách với lụa để may một bộ quần áo cho Chấp Nguyệt, nhưng hắn không làm sao may được vừa với người nàng,nó rộng thùng thình, trông giống y hệt cái áo cà sa,nhưng dù sao có vẫn còn hơn không. Phần còn lại của tấm vải thì hắn khâu lại thành một tấm chăn mỏng.
Cũng may cho hắn, thời tiết ở đây không có lạnh bất kể khi trời sáng hay lúc tối. Còn Chấp Nguyệt, mặc dù giờ đây cùng người thường không khác nhau là mấy, nhưng về tố chất cơ thể thì nàng so với người thường tốt hơn nhiều, vì vậy nàng cũng sẽ không bởi thiếu chăn đệm mà sinh bệnh. . .
Lại trôi qua một tháng. . .
Một buổi chiều,sau khi Giang Vân Hạc giặt xong quần áo,đi vào nhà trong hắn thấy Chấp Nguyệt đang ngồi ở giường, trên thân đắp kín tấm chăn.
Nhìn thấy Giang Vân Hạc,hai mắt Chấp Nguyệt bình yên như hồ nước, tràn đầy vẻ nhu hòa.
"Du Vân Lục vẫn chưa có tiến triển?"
"Chưa có." Giang Vân Hạc lắc đầu.
"Là ta quá gấp rồi!" Chấp Nguyệt nhẹ nhàng an ủi."Luyện công vốn cũng không phải là việc một sớm một chiều."
Nhưng trên thực tế,dù là đệ tử bình thường lúc này cũng nên ít nhiều có chút tiến triển.
Tuy nhiên,Chấp Nguyệt vẫn tìm một lí do để giải thích cho Giang Vân Hạc,có lẽ hắn trước kia không bao giờ tiếp xúc qua những vật này,bây giờ chỉ cần tiếp xúc qua một chút thời gian là hắn sẽ thành thạo.
Dù sao hắn vẫn là người hai ngày liền nhập môn Lưu Ly Chân Pháp, thiên phú chắc chắn ở hàng thượng giai, trừ kiểu này ra thì không còn cách khác để giải thích.
Giang Vân Hạc cười cười, chạm nhẹ lên mái tóc của nàng.
Trên thực tế hắn đã sớm phát hiện,nếu học theo bí tịch, chính mình không thể học được.Bởi vì có dòng số liệu hồng lưu chảy trong cơ thể,nên hắn không có cách nào để học tập công pháp giống người khác thông qua bí tịch.
Nhưng trong những ngày này hắn đã nghĩ tới một phương hướng.
Đó chính là ,quan sát mã hiệu xuất hiện khi người khác vận hành công pháp ,sau đó ở trong cơ thể mình lập trình.
"Cho ta nhìn chân ngươi một chút."
"Đừng!" Chấp Nguyệt thân thể co rụt lại, đối với điểm này,nàng vẫn một mực rất để ý.
"Đừng lo lắng, nó không xấu chút nào." Giang Vân Hạc mỉm cười dịu dàng,rồi đem chân Chấp Nguyệt kéo tới, tỉ mỉ quan sát.
Trong mắt hắn,vô số con số bắt đầu chuyển động.
Giang Vân Hạc gọi nó là Chân Thực Thị Giới.
Mở ra Chân Thực Thị Giới, lúc này thế gian tất cả đều là từng đoạn mã hiệu, khiến hắn đôi lúc cảm thấy cái thế giới này dường như không tồn tại.
Trong những ngày này, hắn cũng đã quan sát không ít thứ, từ đá,cành cây, lá cây, hoa cỏ hay thậm chí những con gà,con thỏ và những con mồi khác được đưa tới. Chính vì vậy nên số mã hiệu hắn góp nhặt được cũng không nhỏ.
Trong đống mã hiệu thu gom được, hắn phát hiện nếu cùng một loại vật phẩm, phần lớn mã hiệu sẽ là giống nhau, ví dụ như lá cây, hai mảnh lá cây sẽ giống nhau tới 99. 99% mã hiệu, 0.01% còn lại sẽ ở mấy điểm có lượng biến đổi.
Nếu đem những mã hiệu này phân loại tốt, hắn sẽ có một kho.
Kho mã hiệu sẽ ngày càng phong phú,thời điểm sau này hắn phá giải mã hiệu sẽ càng nhanh.
Giờ đây càng nghĩ hắn càng muốn tiến xa hơn nữa. . .
"Nó rất xấu?" Chấp Nguyệt nhỏ giọng nói.
"Ta đang muốn thử, liệu có thể phá giải được thuật pháp này hay không." Giang Vân Hạc làm một cử chỉ lặng lẽ hướng tới Chấp Nguyệt, sau đó hắn tập trung toàn bộ tinh lực để quan sát.
Bên cạnh,Chấp Nguyệt nghe hắn nói như vậy, nội tâm nàng bên trong nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.
Sau một canh giờ, Giang Vân Hạc mới đưa tầm mắt thu hồi lại, nhắm mắt dưỡng thần.
"Ngươi có thể phá giải thuật pháp trong cơ thể ta?" Chấp Nguyệt nhịn một giờ, cuối cùng nhịn không được mở miệng hỏi.
"Có hi vọng, nhưng sẽ phải tốn chút thời gian." Giang Vân Hạc nói.
"Sao ngươi cót thể làm được?" Chấp Nguyệt kinh ngạc nói, nàng biết rõ môn thuật pháp này,nó là Vô Ưu Tông một môn giam cầm thuật pháp, gọi là Thạch Hỏa Chú.
Giang Vân Hạc suy nghĩ một lát,rồi quay người nhìn nàng hỏi: "Ngươi nghĩ thế giới này bản chất là gì?"
Chấp Nguyệt nghe vậy suy tư một lát, ánh mắt sáng lên, mỉm cười nói: "Là đạo."
"Ngươi đúng được một nửa..." Giang Vân Hạc khẽ gật đầu
"Một âm một dương gọi là đạo, nói dễ hiểu hơn, chính là âm dương. Bất kể là nhật nguyệt luân chuyển, hay là thời tiết biến hóa, hoặc là vạn vật trong thế gian này, nhìn về cơ bản đều là âm dương biến hóa"
"Thế gian cho dù là tiên pháp hay là chú thuật, chính đạo hay là tà ma, cũng đều là âm dương biến hóa, thay đổi lặp đi lặp lại, về cơ bản nguồn gốc chúng đều là như nhau. Mặt khác nếu dựa vào âm dương để sắp xếp danh sách, thì số một chính là thuật pháp."
"Nhận xét này của ngươi vô cùng tốt, nếu là sư phó nghe được, chắc chắn sẽ thích ngươi vô cùng." Chấp Nguyệt vui mừng nói.
Không thể không nói, Chấp Nguyệt lúc này đã đem trọn trái tim để trên người Giang Vân Hạc, cho dù là sư phó nàng,chắc chắn phản ứng đầu tiên sau khi nghe hắn nói cũng sẽ vô cùng hài lòng.
Giang Vân Hạc cũng có chút hiếu kỳ: " Sư phó ngươi cũng cho là như thế?"
"Đúng vậy, sư phó ta đã sớm nói, thế giới này do đạo mà thành, đạo là ban đầu, đạo là diệt hết,mọi thứ thay đổi đều nằm trong đó."
Giang Vân Hạc cười cười,rốt cuộc trên đời này vẫn có người có thể thấu người biết chuyện.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường, dù sao bất cứ lúc nào cũng không thiếu người thông minh, đặc biệt là những người tu hành, tuổi thọ họ rất dài, thực lực lại rất mạnh cho nên càng dễ thấy rõ hơn một