Yêu Phi Là Mẫu Nghi Thiên Hạ

Thời Thơ Ấu Của Hoàng Đế Bệ Hạ


trước sau

Hoàng đế bệ hạ vì thế bắt đầu vơ vét lại những ký ức thời thơ ấu, tìm hồi lâu, rốt cuộc hắn cũng tìm được một đoạn, miễn cưỡng coi như là chuyện thê thảm của hắn thời thơ ấu đã trải qua. Sau khi hắn đem chuyện này nói cho Nhất Tâm tiên sinh nghe, quả nhiên Nhất Tâm tiên sinh liền lộ ra thần sắc tán thưởng, nhanh chóng viết ra một đoạn văn chương ngắn, còn giúp hắn sửa sang lời nói một chút.

Vì thế hoàng đế bệ hạ đã đem câu chuyện thời thơ ấu bi thảm kể ra trước mặt Lâm Đại Nho, thật ra đã qua nhiều năm như vậy, hoàng đế bệ hạ đã sớm không đem chuyện này để ở trong lòng, nhưng khi nói cho Lâm Đại Nho nghe, càng nói càng cảm thấy mình trải qua thời thơ ấu quá thê thảm, vốn dĩ có hai phần giả bộ, cuối cùng lại thành tình cảm chân thật mười phần.

Hoàng đế bệ hạ nghĩ đến thời thơ ấu bị mẫu thân lột quần ra đánh trước mặt nhiều hạ nhân như vậy, liền cảm thấy mông lại đau lên, lại cần cực kỳ mất mặt nữa. Ngẫm lại quả thật thấy mình vô cùng thê thảm.

Sau khi tiễn Lâm Đại Nho đi, hoàng đế bệ hạ còn lau nước mắt, aiiii, không nghĩ tới tâm trẫm lớn như vậy, thời thơ ấu của trẫm cũng quá thê thảm! Cha không đau, mẹ cũng không yêu!

Sau đó hắn liền thấy được con mắt hồng hồng của ái phi. Tâm hoàng đế bệ hạ lập tức rùng mình, trẫm hiện tại cũng không phải là tiểu hài tử bị mẫu thân đánh, trẫm hiện tại là trượng phu đã có thê tử, tương lai còn là phụ thân của bọn nhỏ, trẫm là nơi để thê nhi dựa vào, trẫm muốn trở thành nam tử hán
đỉnh thiên lập địa! Sao trẫm có thể để thê tử vì mình mà thương tâm khổ sở được chứ!

Vì thế hoàng đế bệ hạ lại một lần nữa lừa ái phi, nói rằng đây là chuyện bịa ra, là giả, dùng để lừa Lâm Đại Nho

Nhìn ái phi trở lại bộ dáng có chút không cao hứng, trong lòng hoàng đế bệ hạ thở dài: Để ái phi tức giận vì trẫm, cũng tốt hơn là làm nàng ấy thương tâm khổ sở. Aiii, trẫm thật đúng là vĩ đại mà!

..........

" Bệ hạ, bệ hạ..."

Hoàng đế bệ hạ đang chìm vào trong hồi ức thì bị tiếng gọi của Phong Nguyên đánh thức, hắn phục hồi lại tinh thần, lại thấy Phong Nguyên đang nhìn mình, hỏi: " Bệ hạ, người cảm thấy đề nghị vừa rồi của thần như thế nào?"

Đề nghị vừa rồi? Mới vừa rồi Nhất Tâm tiên sinh có nói chuyện sao?

Hoàng đế bệ hạ lại một lần nữa lâm vào trầm tư.

Cùng lúc đó, Diêu Yến Yến đã tới Từ Hòa cung.

Tinh thần của thái hậu hôm nay vẫn như cũ, không quá tốt, tóc vẫn dùng khăn vải bọc, ánh mắt giống như hôm qua, vẫn đục. Bà nhìn Diêu quý phi chậm rãi đi vào, vậy mà cảm thấy khuôn mặt yêu diễm vô cùng hôm nay nhìn lại có cảm giác thuận mắt. Không khỏi vẫy tay nói: " Tới đây Yến Yến, tới ngồi bên người ai gia này."

Yến Yến? Diêu Yến Yến suýt chút nữa bị lôi đến ngã ngửa. Bị thái hậu gọi thân mật như vậy, nàng thật sự có chút không quen.

..................... ( còn tiếp). link đọc ở dưới cmt

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện