Chàng trai này đáng yêu quá, tôi rất hào phóng tặng cho em ấy một nụ cười ấm áp vô bờ bến: "Tạm biệt em trai."
Tôi và Tiểu Ngoại cùng nhau tìm một nơi dùng bữa và nói chuyện, tôi vờ ra vẻ không để tâm: "Chị vừa nhìn thấy Lý Phi Phi, em ấy có vẻ tổn thương lắm."
Tiểu Ngoại trầm mặc: "Vâng, nếu em không làm vậy, có lẽ cậu ấy sẽ tổn thương nhiều hơn."
"Nhưng mà, Phi Phi nói em ấy chuẩn bị buông tay rồi."
Trong mắt Tiểu Ngoại loé lên vẻ vui mừng: "Thật sao?"
"Là thật, lần nào cũng bị em phũ phàng như vậy, ai cũng phải buông tay thôi."
Tiểu Ngoại lí nhí: "Nhưng cũng không thể trách em hoàn toàn được, em nói em không thích cậu ấy, cậu ấy không nghe, em nói em bận học, cậu ấy vẫn hay đến gặp em như cũ, em chỉ có thể lấy em họ ra làm bia đỡ đạn thôi."
Tôi gõ đầu con bé: "Biết em là đứa trẻ ngoan, sẽ không cố ý làm tổn thương người khác, mà này, đứa em họ kia đẹp trai quá ha."
Tiểu Ngoại tự hào ra mặt: "Đương nhiên, là em họ của em cơ mà, nếu không đẹp trai thì em đã chẳng cho hắn đóng giả bạn trai."
"Haha, Tử Hoành biết em thích con gái chứ?"
"Không biết, không có ai khác biết ngoài chị với Tiểu Tân.
Mà chị Tiểu Tân đâu? Sao không đi cùng chị?"
Tôi thở dài một hơi: "Đang đi cùng tình địch của chị."
"Hả" Tiểu Ngoại trố mắt: "Chị không có bản lĩnh gì cả, sao lại để tình địch nẫng tay trên như thế?"
"Chị có thể làm gì cơ chứ? Hắn nói chỉ cần Tiểu Tân chưa kết hôn, hắn sẽ không từ bỏ, huống hồ theo đuổi một người chính là quyền tự do của mỗi người đi? Chị làm sao quản được?"
Tiểu Ngoại lại bắt đầu đảo mắt, mỗi khi em ấy đảo mắt, chứng tỏ không có chuyện gì tốt đẹp đang trong đầu con bé cả.
Tiểu Ngoại uống một ngụm nước giải khát: "Vậy thì để Tiểu Tân kết hôn đi."
"Hả?"
"Đừng ngạc nhiên như thế, chỉ cần nói chị Tiểu Tân có hôn phu rồi là được."
Tôi chỉ vào cái mũi của tôi: "Hôn phu của Tiểu Tân? Chị á?"
Tiểu Ngoại nhìn tôi như đang nhìn một người mắc chứng ngu đần: "Hai chị đang ở Trung Quốc thì làm sao kết hôn được? Lại còn chị á chị á, chị á em á cái gì, không phải."
"Thế thì là ai?"
"Chậc, tìm một người đàn ông giả làm chồng chưa cưới của chị ấy là được."
Tôi nghĩ một lúc: "Tìm ai bây giờ, Lão K á? Dù bị đánh chết chị cũng không thể cho Tiểu Tân dùng, Hàn Đông sẽ mổ thịt hắn thật đấy."
"Không được tìm những người bạn bên cạnh chị", Tiểu Ngoại cũng nghĩ: "À...!hay là em cho chị mượn em họ của em dùng một tí là được."
Tôi lắc đầu: "Gì cơ? Tiểu Hoành? Không được không được, nhỏ tuổi quá."
"Thời nay thịnh hành mốt phi công lái máy bay mà, hơn nữa Tử Hoành thôi học từ lâu rồi, hắn đã ra ngoài làm việc được hai năm, cũng bỏ túi được chút kinh nghiệm xã hội, ngoại hình lại khá bảnh, có thể cho là đẹp đôi với chị Tiểu Tân, đương nhiên, nếu chị thích dùng thì dùng, em bày cách cho chị vậy thôi."
Tôi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cũng quyết định hay là cứ liều một phen đi: "Được, cuối tuần em gọi Tử Hoành đến đi, mà, em họ em sẽ không nhìn trúng Tiểu Tân đấy chứ?"
"Đậu!" Tiểu Ngoại có hơi phiền: "Đâu phải ai cũng háo sắc như chị, Tử Hoành có bạn gái rồi, nhìn xinh như đoá hoa bách hợp vậy, hai người họ ngọt ngào hơn cả chị và chị Tiểu Tân, chị đừng nghĩ linh tinh."
"Thôi được thôi được, chị nói sai rồi được chưa, vậy thì, cuối tuần này gọi em họ em đến đi, tối nay chị sẽ bàn bạc với Tiểu Tân, cuối tuần mời Lão K và Hàn Đông đến chỗ chị, lúc đó sẽ cho lộ diện hôn phu của Tiểu Tân.
Em thấy kế hoạch này ổn không?"
Tiểu Ngoại bĩu môi: "Chị thích làm gì thì làm, chỉ cần đừng chọc giận tình địch của chị, đừng để hắn đấm em họ em một trận là được."
Tôi chột dạ đánh liều: "Hê hê, không đâu không đâu, tình địch của chị lịch thiệp lắm."
"Xì, Tử Hoành ngứa mắt nhất là những tên đạo đức giả, cẩn thận đừng để hắn bị em họ em đấm cho đấy, Tử Hoành biết đánh đấm lắm, ha ha."
- --
Về đến nhà, tôi nói với Tiểu Tân mưu kế mà tôi đã bàn bạc cùng Tiểu Ngoại, đương nhiên Tiểu Tân không đồng ý, tôi dây dưa đến cùng, cầu xin Tiểu Tân hãy thử một lần xem, Tiểu Tân rất bất lực, nàng véo mũi tôi mà mắng: "Cậu cứ suốt ngày nghĩ ra mấy thứ vớ vẩn, dùng với người khác thì thôi, đây lại còn không buông tha cho cả tớ, cậu không muốn sống nữa sao."
Tôi nằm trên người nàng lắc cánh tay nàng: "Cứ thử một lần, chỉ là một lần thôi mà, cứ coi như cậu với tớ chơi trò gia đình được không?"
"Nít hôi 3 tuổi à mà còn chơi trò gia đình."
"Tớ cải lão hoàn đồng đó, đồng ý với tớ đi, một lần thôi."
Tiểu Tân tỉnh bơ: "Cậu không cần chớp mắt hấp dẫn đâu, ngủ đi."
Tôi đè chặt nàng không để nàng động đậy, tiếp tục cầu xin: "Chỉ một lần thôi mà, một lần thôi."
Tiểu Tân nhắm mắt không để ý tới tôi, được thôi, không để ý tới tôi, vậy thì tôi giở trò đểu giả.
Tôi đặt nụ hôn lên trán nàng, lên lông mày nàng và cả đôi mắt nàng, từng chút từng chút dịu dàng hôn xuống dưới, Tiểu Tân cố kìm nén không phát ra tiếng động, tôi liên tục cắn lên cổ nàng, cắn xương quai xanh nàng, lại ngang ngược hôn sâu với nàng, rốt cuộc nàng cũng không nhịn được mà rên rỉ, tôi ngậm tai nàng mà thủ thỉ: "Đồng ý với tớ một lần, có được không?"
Tiểu Tân cắn vai tôi: "Ừm, chỉ một lần thôi."
"He he, yêu cậu."
Cuối tuần, mới sáng tinh mơ tôi đến siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn và trái cây, sau đó gọi điện cho Tiểu Ngoại giục em nó đi cùng người em họ đáng yêu ấy đến nhà tôi, chẳng may lúc ấy Tiểu Ngoại còn đang ngủ, con bé khá bực khi bị tôi đánh tan giấc mộng đẹp, tôi khuyên cạn nước bọt mới lôi được con bé dậy.
Sau đó tôi điện cho Lão K và Hàn Đông, hẹn họ trưa nay đến chơi nhà tôi một bữa.
Dọn dẹp xong phòng khách, tôi vào phòng ngủ dựng Tiểu Tân dậy, Tiểu Tân mơ màng hỏi tôi làm gì mà dậy sớm như vậy, cô nàng này đã hoàn toàn quên mất những gì mà nàng đã đồng ý với tôi, tôi không quan