Hải Đông đã thức dậy từ sớm. Anh ngồi dưới phòng khách đợi mãi, cuối cùng đã đợi được con gái ruột của mình đi xuống nhà. Hôm nay, anh có chuyện hệ trọng muốn nói.
Anh không muốn giấu Vân Ninh trong bóng tối thêm nữa. Anh muốn chịu trách nhiệm với cô.
Lạc Lạc đã đi xuống, không hiểu vô tình hay cố ý mà lờ tịt đi anh, không nói năng gì. Anh bèn gọi nó lại.
"Lạc Lạc, ngồi xuống đây. Bố muốn nói chuyện với con một lát!" - Anh nói chuyện rất tử tế.
Thế nhưng con bé quay ngoắt, vô lễ đáp lại anh lạnh ngắt.
"Không có tâm trạng!".
Cô biết thừa bố cô muốn nói gì. Là muốn nói ra gian tình của bọn họ để thuyết phục cô chấp nhận bọn họ hay sao? Cô cứ là không cho phép, không để cho bọn họ thuyết phục đấy!
"Lạc Lạc, bố muốn nói chuyện đàng hoàng với con. Như vậy cũng khó khăn quá sao?".
"Ông thì có gì mà đàng hoàng?".
Cô bất ngờ đổi danh xưng với ông một cách đầy thách thức và hỗn láo.
"Con..." - Hải Đông trong một phút nào đó đã rất muốn tức giận với cô. Nhưng anh đã kịp bình tĩnh lại - "Hôm nay con bị sao vậy? Có chuyện gì bố làm sai à? Ngồi xuống đây chúng ta bình tĩnh nói chuyện với nhau".
"Không muốn!".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lạc Lạc chấm dứt cuộc nói chuyện bằng cách ra khỏi nhà. Cô muốn bình tĩnh lại sau tất cả mọi chuyện. Căn nhà này, người bố này, cô bạn này, thật khiến cô muốn phát điên.
Cô vừa bước ra ngoài thì từ xa đã trông thấy bóng hình của một người phụ nữ nóng bỏng đang đứng đợi trước cửa nhà mình. Là ai vậy nhỉ? Cô tò mò đi ra, rồi giật mình.
Đây không phải là siêu mẫu nội y nổi tiếng, Hồ Tiểu Diệp sao?
"Lạc Lạc à, chào con!".
Cô nhăn mặt.
"Sao chị lại đứng trước nhà của tôi? Người nổi tiếng vây quanh bố tôi không có ít đâu, tôi nói cho chị biết! Nên buông tay trước khi bị đá đít đi!" - Cô kiêu kì nói.
Thế nào mà chị ta lại bật cười được? Cái bà này. Trông cô hay từ ngữ nào của cô có cái gì đó mắc cười lắm sao? Trong khi cô đang rất gắt gỏng và hoàn toàn nghiêm túc.
Hồ Tiểu Diệp tự dưng lấy tay sờ vào mặt cô, bị cô hất ra. Cô ghê tởm nói.
"Làm gì thế?".
"Chị gì chứ? Hà Lạc Lạc, ta là mẹ của con!".
"Mẹ?".
Lạc Lạc hoàn toàn choáng váng trước thông tin này. Làm sao mẹ của cô lại là Hồ Tiểu Diệp, một bà bán thân dưới mác siêu mẫu này được chứ? Không thể nào!
"Đừng nói láo. Mẹ tôi chết rồi!" - Cô không hiền, cự lại.
"Ta chưa chết!".
Hồ Tiểu Diệp rút túi, lấy ra một bức ảnh giơ lên trước mặt cô. Bức ảnh đã sờn đi vì cũ. Trong bức ảnh là Hồ Tiểu Diệp, bố cô đang ôm lấy một đứa bé sơ sinh còn được quấn trong vải. Mà đứa bé đó trông thật giống cô hồi nhỏ.
"Thế nào? Chúng ta đi nói chuyện được chưa?".
Trên đường từ nhà cô ra quán cà phê, Lạc Lạc cứ không ngừng trầm ngâm suy nghĩ. Nếu bà ta là mẹ cô... Nếu bà ta là mẹ cô thì tại sao... thì tại sao? Cho nên khi vừa đặt mông ngồi xuống ghế, cô đã lập tức hỏi.
"Vậy tại sao bố tôi chưa từng nhắc đến bà?".
Dáng vẻ điềm đạm khuấy cà phê của Tiểu Diệp làm cô hận không thể thúc bà ta nhanh hơn. Có khi nào cô nên ném vỡ cái ly đó luôn không?
"Lúc đó bố và mẹ vẫn còn ở trong giới xã hội đen... Nơi nơi đều rình rập nguy hiểm. Vì bị đe doạ tính mạng nên trong lúc cấp bách mẹ đã bỏ đi, để lại bố nuôi con một mình. Chắc vì thế nên Hải Đông vẫn luôn ôm hận trong lòng".
Lạc Lạc cũng vừa từng xã hội đen bước ra cho nên, chuyện này cô có thể tạm hiểu. Nếu bà ta bị uy hiếp mà còn bị liên luỵ tới cô và bố thì không hay chút nào. Có điều, bố cô lại là người thiếu lý lẽ đến nỗi ôm hận một chuyện cấp bách như vậy ư? Lạc Lạc chợt nhớ lại cảnh tượng ông ta hôn Vân Ninh mà rùng mình ghê tởm.
Có thể lắm chứ...?
"Vậy tại sao mấy năm qua bà chưa từng đi tìm tôi?".
"Mẹ đã bị giam cầm" - Bà nói, rất mau lẹ - "Không phải là kiểu giam cầm trong lồng kín. Mà cái người uy hiếp kia năm đó đã tìm ra mẹ. Mẹ bị hắn khống chế. Gần đây hắn đã bị bắt đi tù rồi, cho nên... mẹ mới có thể đến đây gặp con".
"Hắn? Hắn là ai?".
Bà nhấm nháp cà phê.
"Trương Chiến".
Trương Chiến?! Hắn... hắn... hắn chẳng phải là người đã giao dịch với cô để cứu Lý Dương ra sao? Danh tiếng của hắn nức cái giới thượng lưu này. Là một loại cặn bã dơ bẩn... Không ngờ, mẹ cô lại dây đến hắn.
Lạc Lạc bỗng có chút mủi lòng. Thảo nào bà cứ luôn vướng vào tai tiếng bán dâm, đều là do Trương Chiến đe doạ cả sao? Vậy... mấy năm qua, bà sống chẳng dễ dàng gì...
"Bà