Hồi lâu lên xe, Đới Khải không nói lời chỉ chăm chú lá xe.
Từ Đại học Thanh Hoa tới Thiên Đàn mất khoảng 1h đi xe, nếu không nói gì xuống xe sẽ ngại chết mất
Nghĩ một hồi lâu, Lý Thẩm mới chợt nhớ ra “À… Khăn của anh, tôi đã giặt sạch,… ngại…ngại quá cầm khăn của anh lâu như vậy mà không trả” Cô lấy chiếc của anh ra từ balo của mình, còn được gấp rất kĩ càng, vừa nói liền cười vẻ ngại ngùng tay đưa lên đầu, hình ảnh đó thực sự quá đáng yêu
Anh ngoảnh sang đáp “Ừ, cô bỏ vào hộp xe giúp tôi” nói xong anh lại chăm chú lai xe khiến cô không khỏi ngại ngùng
Bầu không khí trở nên nghẹt thở vì sự nghiêm túc lạnh lùng của anh cô không tài nào nói được lời nào.
Không ngờ rằng dáng vẻ nghiêm túc làm việc gì đó của anh lại bức người đến vậy.
Nghĩ vớ va vớ vẩn lại hỏi một câu xúi quẩy không thèm nghĩ cũng không biết anh có trả lời không
“Hmm… Xe của anh sao?”
“Không” Anh chỉ buông một chữ không nói thêm nữa, cô cũng á khẩu vài giây rồi lại gật gật “Cũng đúng, anh toàn đi bộ mà, xe này chắc thuê mắc lắm hay là tôi bỏ vào trả một nửa nhé”
“Không cần, là xe ba tôi” Lần này cô cứng miệng thật rồi, nghĩ hồi lâu mới biết nên nói gì nữa “Nhà anh không phải ở thành phố X sao?”
“Ừ, xe này là ba mua cho tôi nhưng không phải tôi mua nên tôi không muốn dùng nó” Sắc mặt vẫn không thay đổi, vẫn nghiêm túc nhìn về phía trước
“Ra vậy” Cô gật đầu rồi đau người nhìn ra phía cửa sổ xa, phong cảnh đẹp sẽ khiến cô quên đi tình huống mà cô không bao giờ mắc phải chính là bí từ không nói được gì hay ho cả
Trong lúc đang say sưa ngắm cảnh những ngôi nhà phố cổ dù đã cũ nhưng lại mang sắc màu truyền thống thì một bản tình ca vang lên khiến cô đung đưa đầu theo nhịp nhẹ nhàng của nó
“ Ô cửa sổ che khất đi ánh trăng tham lam
Muốn đan xen cùng lời nói hư ảo
Bóng dáng bận rộn trong đêm dài chậm rãi
Đang vội vàng để lại đây yêu thương
Một giọng nói bối rối cùng ánh mắt trốn tránh
Nhưng sao lại khiến người ta mê muội đến thế
Tại sao tôi lại lưu luyến tình cảm mập mờ này
Từng có biết bao đêm chuyện trò không nỡ rời xa
Giờ nhiệt tình chỉ còn lại lời cảm thán xa lạ
Cớ gì dùng chân tình và cô đơn để dây dưa lấy nhau
Vài cuộc trò chuyện, vài câu chúc ngủ ngon
Khiến kẻ đa tình mơ rộng rồi người lại bỏ đi
Tình cảm kéo dài sẽ càng khó xử bởi người tính tham lam
Luôn không có kháng cự bởi những câu chúc ngủ ngon từ em
Mê muội mãi đoạn tình khi gần khi xa với em
Quanh co mãi chỉ có câu chúc ngủ ngon
Kẻ tự đa tình này lại tự chuốc ưu phiền…”
“Không ngờ anh lại nghe mấy bản nhạc tình ca nhưng buồn như vậy đấy?” Cô thấy người con trai ngồi một bên mình lần này có chút động tĩnh nhưng chỉ là mở một bài hát phát đi phát lại
“Cũng khá được nên nghe thôi!!!” Cô không hỏi nữa chỉ yên lặng lắng nghe bản nhạc buồn có chút đồng cảm, nhạc phát lên bầu không khí ngường ngịu trong xe cũng không còn nữa
Khoảng 1h sau xe đã tới bãi đỗ xe dành cho du khách, gửi xe xong họ bắt đầu tiến vào bên trong
Thiên Đàn là một công trình phức hợp của hoàng gia.
Nó bao gồm các tòa nhà tôn giáo nằm ở phía đông nam của trung tâm thành phố Bắc Kinh.
Công trình lịch sử này được xây dựng vào năm 1406 đến năm 1420 dưới triều đại của vua Minh Thành Tổ, hoàng đế thứ 3 nhà Minh.
Minh Thành Tổ cũng là người xây dựng Tử Cấm Thành, Bắc Kinh.
Sau đó, công trình này được mở rộng và đổi tên thành Thiên Đàn dưới thới vua Minh Thế Tông, vị hoàng đế thứ 12 nhà Minh.
Đến thế kỷ 18, vua Càn Long tiếp tục cho cải tạo đàn tế trời.
Năm 1918, ngôi đền lần đầu tiên mở cửa tiếp đón công chúng.
Năm 1998, UNESCO chính thức công nhận ngôi đền là Di sản thế giới.
Đến tòa Điện Kỳ Niên, Lý Thẩm kích động cầm lấy tay anh, thân hình cao lớn của anh tưởng như sẽ đứng im ở đó lại bất giác mất lý trí bị cô kéo chạy lên bậc thang, cô hớn hở cứ thế cầm tay anh chạy về phía tòa điện hình tròn to lớn trước mặt
“Woa… Thật đẹp, đi thôi”
Điện Kỳ Niên là một tòa điện lớn hình tròn có ba tầng được làm bằng đá cẩm thạch.
Đây là nơi Hoàng đế đến cầu nguyện vào mùa hè cho