Ngay sau khi nhận phòng, Ảnh Quân không nói một lời mà liền đẩy Trương Mỹ vào nhà tắm, mở vòi sen lên xối nước ướt cả hai người họ.
Mới ban đầu thì cô chẳng có phản ứng gì cả, vì mọi thứ diễn ra rất nhanh, phải mất một lúc sau, Trương Mỹ mới bắt đầu nhận thức được mọi thứ xung quanh nhờ dòng nước mát lạnh đang chảy dọc xuống từ đầu đến chân.
“ Anh đang làm cái gì vậy hả?! Ướt đồ hết rồi… này.
“
Cô tức giận đánh mạnh vào cơ ngực săn chắc dưới lớp áo thấm đẫm nước kia.
Nhưng lại chợt nhận ra mọi thứ dưới lớp áo kia, Trương Mỹ đều có thể thấy rõ.
Kể cả từng múi bụng đang lộ ra đầy khi3u gợi kia.
Ôi trời, mặc dù đã thấy cơ bụng của anh ấy biết bao nhiêu lần rồi, nhưng nhìn đi nhìn lại, quả thật là bổ mắt quá đi, Trương Mỹ cúi đầu, tủm tỉm cười thầm nghĩ.
Ảnh Quân hơi cúi người để nhìn rõ mặt cô thì thấy cô đang cười.
Mới khi nãy còn nổi giận đùng đùng mà, sao bây giờ lại đứng cười như… anh thầm nghĩ.
“ Em cười gì thế? “
" Em cười gì kệ em.
Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em đấy.
"
Nghe Ảnh Quân hỏi, nụ cười của Trương Mỹ liền tắt đi, chuyển sang chủ đề khác.
" Đây là một trong những hình phạt của em đấy.
Tắm với anh.
"
" Cái gì?! Kh… "
Cô giật mình bất ngờ nhìn Ảnh Quân, nhanh chóng từ chối.
Nhưng chưa kịp nói hết thì đã bị anh ngắt lời.
" Không được từ chối đâu.
Em quên chuyện cá cược của chúng ta rồi à? Có cần anh phải nhắc lại không, hửm? “
Vừa nói Ảnh Quân vừa ép sát Trương Mỹ, khiến mặt cô nóng hết cả lên.
Mặc dù không muốn nhưng Trương Mỹ cũng đành phải ngậm ngùi chấp nhận thôi, ai bảo cô thua làm gì, có chơi có chịu.
“ Tắm mà mặc đồ là không được đâu, nhanh nhanh cởi ra đi nào.
Có cần anh cởi giúp em không? “
Anh cười cười nói với Trương Mỹ.
Cô ngượng ngùng đẩy nhẹ Ảnh Quân ra rồi thay bộ đồ ướt nhẹp trên người mình ra.
“ Anh đi mà lo cho anh trước đi.
Còn nữa, anh không được nhìn em, quay ra chỗ khác.
“
“ Rồi rồi.
Chẳng hiểu em có cái gì để che, trong khi anh đã thấy em trần như trẻ sơ sinh rồi.
“
Ảnh Quân gật gù, cũng làm theo lời Trương Mỹ xoay người.
“ Xì, đâu phải mỗi mình anh thấy.
“
Cô lẩm bẩm nói.
Thay xong bộ đồ trên người, Trương Mỹ bước ra ngoài quấn thêm cái khăn, nhưng vô tình thấy thứ gì đó được đặt dưới cùng xấp khăn.
Cô tò mò nâng xấp khăn đó lên, cầm thứ đó lên ngắm nghía một lúc thì biết được đó là một “bịch kẹo”.
Biết ngay là anh ấy có ý đồ gì khác nữa mà, chứ làm gì có chuyện chỉ tắm ch ung thôi, Trương Mỹ thầm nghĩ.
Cô đặt “bịch kẹo” vào lại chỗ cũ rồi lấy thêm một cái khăn nữa vào đưa cho Ảnh Quân.
Anh nhìn nó một lúc rồi hỏi:
“ Tắm mà em mang khăn theo chi vậy? “
Để ‘phòng vệ’ anh chứ còn gì nữa, Trương Mỹ thầm nghĩ.
“ Để che những thứ cần che, anh cũng cầm lấy đi.
Khi nào tắm thì cởi ra cũng được mà.
“
Cô vừa nói vừa nhìn sang chỗ khác, Ảnh Quân nhìn bàn tay trắng trẻo của Trương Mỹ một lúc rồi nắm luôn cả tay cô kéo nhẹ vào người mình vì sợ cô trượt chân té.
“ Thế thì bây giờ gội đầu cho anh đi, sau đó thì chà lưng cho anh.
“
Anh nâng cằm Trương Mỹ lên để cô nhìn thẳng vào đôi mắt thâm tình kia của anh.
Cô bất giác khẽ nuốt một ngụm nước bọt, chẳng biết là vì sợ hay là vì Ảnh Quân “quá ngon”.
Chắc mình ngất luôn tại đây quá, mình còn có thể cảm nhận khuôn mặt mình vừa nóng vừa đỏ lên, tim thì đập thình thịch luôn này.
Hy vọng anh ấy không nghe thấy, Trương Mỹ thầm nghĩ.
“ V… vậy thì em sẽ chà lưng anh trước rồi gội đầu cho anh sau.
“
Ảnh Quân ngồi xuống ghế, cô xối nước ướt người anh rồi lấy xà phòng và bông