Về đến công ty, người nào người nấy đều đi làm công việc của mình.
Ngay sau khi Ảnh Quân trở về phòng làm việc của mình, anh liền liên lạc cho trợ lý.
* Chủ tịch có gì phân phó ạ? *
Tiếng chuông kéo dài từng hồi, không đợi Ảnh Quân chờ lâu, người trợ lý cuối cùng cũng bắt máy.
“ Tôi cần cậu điều tra thông tin của một người trong công ty.
”
* Người đó là ai vậy ạ? *
“ Đặng Trương Mỹ.
”
* Vâng, tôi sẽ điều tra ngay.
*
“ Nhỡ rõ, không được bỏ sót chi tiết nào, tất cả mọi thông tin phải đầy đủ.
”
* Vâng.
*
“ À còn nữa, hoàn thành việc đó trong vòng một tiếng.
”
* Vâng, tôi rõ rồi.
*
Nói xong, Ảnh Quân liền cúp máy, bắt tay vào làm hàng tá công việc đang chờ anh giải quyết .
[.
.
.]
Đúng một tiếng sau, anh trợ lý gửi vào máy tính một tập tin.
Ảnh Quân mở ra xem thì đó là thông tin của Trương Mỹ.
*Họ và tên: Đặng Trương Mỹ.
Ngày sinh: 07/09/20XX
Tuổi: 22 tuổi
Giới tính: Nữ
Số điện thoại: 097XXXXXXX
Nhóm máu: O
Địa chỉ nhà: XXX/XX đường XX
Chiều cao: 1m70
Sở thích: Nghe nhạc, vẽ, mèo
Số đo 4 vòng:
Vòng 1: 86cm
Vòng 2: 56cm
Vòng 3: 88cm
Vòng đùi: 42cm
Cân nặng: 50kg
Tình trạng hôn nhân: Ly hôn
Tôn giáo: Phật
Dân tộc: Kinh
Tính cách: Hiền lành, hiểu chuyện, vô cùng nhạy cảm, đôi lúc có chút nhút nhát
Học nhảy hai lớp nên năm 16 tuổi đã đi du học và học tại trường đại học Esmod ở Pháp.
Luôn đạt thủ khoa.
Gia đình cũng thuộc loại giàu có.
Bị ba mẹ bán cho Cửu Mạnh để cưới ngay sau khi về nước để trả nợ.
Trong cuộc sống hôn nhân thì luôn bị Cửu Mạnh ức hiếp, ly hôn các đây vài tháng.
Vào ngày ly hôn, hai người xảy ra ẩu đả và khiến tai Trương Mỹ tạm thời không nghe được.
Ba mẹ đã mất.
Bạn thân là Đường Vũ Đình.
*
Ảnh Quân bất ngờ khi biết Trương Mỹ không thể nghe được.
Rõ ràng là trông cô không giống những người không thể nghe được.
“ Chẳng lẽ là nhìn khẩu hình miệng? ”
“ Với cả Đường Vũ Đình? Nghe quen thế.
”
Ngẫm nghĩ một hồi thì anh nhớ ra đây là người anh đồng ý viện trợ cho nhi viện.
Ảnh Quân tiếp tục nhìn lên tấm hình nhỏ bên góc trái.
“ Không thay đổi gì nhiều.
”
“ Xem ra thân thế cũng không phải dạng vừa.
”
[.
.
.]
Trương Mỹ ngay sau khi về công ty thì cắm cúi ngồi làm việc, tập trung cao độ.
Sở dĩ cô chăm hơn thường ngày là để trong đầu chỉ công viêc, không có chỗ trống cho tên chồng cũ tệ bạc kia.
Đến chiều tối khi sắp tan làm, Trương Mỹ đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về thì Tử Văn vào thông báo.
“ Trương Mỹ, tan làm xong đến gặp chủ tịch.”
“ Có việc gì vậy ạ? ”
Cô thắc mắc.
“ Tôi không biết.
Chủ tịch không nói, chỉ bảo là gọi cô đến phòng làm việc của anh ấy thôi.
”
“ Vâng.
”
“ Mau đi nhanh lên.”
“ Vâng, tôi đi ngay.
”
*Cốc cốc*
Đến nơi, Trương Mỹ hít một hơi thật sâu, thở ra rồi gõ nhẹ vào cửa.
“ Vào đi.
”
Nghe tiếng gõ cửa thì Ảnh Quân trầm giọng lên tiếng.
Đợi một lúc vẫn không thấy cô vào thì anh chợt nhớ đến chuyện Trương Mỹ không thể nghe.
Chắc hẳn lời vừa nãy anh nói cô không nghe được.
Ảnh Quân đứng lên mở cửa.
Vào lúc này, Trương Mỹ định mở cửa bước vào thì anh đã mở cửa rồi, theo phản xạ thì cô giật mình khi thấy mặt anh.
Mở cửa xong thì Ảnh Quân đến bàn làm việc của mình, Trương Mỹ cũng đi theo anh.
“ Chủ tịch có việc gì ạ? ”
“ Thấy sấp giấy trên bàn kia không? ”
Cô đưa mắt nhìn hai chồng giấy chất cao như núi ở trên bàn, trong lòng Trương Mỹ bỗng chỗng có một dự cảm chẳng lành.
“ Vâng.
”
“ Bấm nó lại, mỗi sấp 12 tờ.
”
“ Nhưng…đó chẳng phải là công việc của trợ lý sao? ”
“ Trước khi tôi bảo cậu ta thì cậu ta đã đi về rồi.
”
“ ...!”
“ Nếu muốn về sớm thì mau bắt tay vào làm việc đi.
”
“ Vâng...!”
Trương Mỹ đành làm theo lời Ảnh Quân.
Làm được một nửa thì đồ