Ngày hôm sau, khi mặt trời đã lên cao lắm rồi, mà Trương Mỹ và Ảnh Quân vẫn còn cuộn mình trong chăn ngủ.
Cũng phải thôi, cô bị anh hành đến sáng mà, bảo sao không mệt chứ.
Cả cơ thể Trương Mỹ trần trụi dưới lớp chăn, Ảnh Quân thì ít nhất cũng có một chiếc quần ngắn để mặc.
Anh vòng tay qua vòng eo nhỏ nhắn của cô, ôm vào lòng.
Tay không yên phận mà lén lút xoa nắn đôi gò bông của Trương Mỹ.
Cảm nhận được thứ gì đó đang mân mê ngực mình, cô mắt nhắm mắt mở nhìn xuống.
Thấy bàn tay thô ráp của Ảnh Quân, Trương Mỹ giật mình, xoay đầu lại nhìn anh.
“ Anh bỏ ra, tối qua hành em chưa đủ hả?! Tại anh mà em trễ làm rồi dây này! “
Cô cau mày khó chịu, đẩy Ảnh Quân ra.
Định ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân, nhưng chỉ vừa động đậy nhẹ thôi là thân dưới cô lại nhói lên, đau đến điếng người, cả phần hông cũng thế.
“ Ah! Tại anh làm em không đi được nữa rồi này! “
Trương Mỹ rơm rớm nước mắt, cau mày nhìn Ảnh Quân.
Cũng phải thôi, bị như thế này thì đi làm kiểu gì chứ.
“ Thôi nào, anh ‘lỡ’.
“
Anh cười nói.
“ Lỡ cái đầu anh, giờ thì sao em đi làm? “
Cô đánh nhẹ vào cơ ngực trần của Ảnh Quân.
Trương Mỹ cố gắng chồm người xuống giường để lấy cái khăn tắm anh quấn tối hôm qua, giờ lại nằm lăn lóc dưới giường.
Ảnh Quân vốn dĩ đã báo cho Tử Văn biết là cô nghỉ việc hai ngày rồi, Ảnh Quân biết lần này chắc chắn sẽ có chuyện gì đó xảy ra nên xin nghỉ trước.
Nếu vẫn không có chuyện gì thì nếu xin nghỉ cũng đi làm được, còn không xin nghỉ mà nghỉ thì phiền lắm.
“ Anh nói này, không đi được thì ở nhà, đừng đi làm.
Anh quyết định rồi, hôm nay em ở nhà cho anh, anh có chuyện muốn hỏi em đây.
“
Khuôn mặt Ảnh Quân bỗng chốc trở nên nghiêm túc, khiến Trương Mỹ cũng có chút bối rối, không biết chuyện đó là chuyện gì.
Để cho không khí bớt căng thẳng hơn, cô đã đánh nhẹ rồi cù lét anh.
“ Anh làm gì mà nghiêm túc dữ vậy.
“
Trương Mỹ cười nói.
“ Em dám đánh anh à.
“
Ảnh Quân cũng hùa theo, giơ tay định đánh yêu cô.
Nhưng trong khoảng khắc đó, trong đầu Trương Mỹ chợt nhớ đến hình ảnh Cửu Mạnh lúc tức giận cũng giơ cao tay đánh cô như thế.
Trương Mỹ theo phản xạ mà co rúm người lại, nhắm tịt hai mắt, tim cũng vì sợ mà bắt đầu đập nhanh hơn, hơi thở cũng có phần gấp rút.
Anh thấy cô đột nhiên có biểu hiện như thế thì dừng tay, cau mày khó hiểu nhìn Trương Mỹ.
Trong lòng Ảnh Quân nổi lên một cảm giác khó chịu xen lẫn bất ngờ.
Chẳng lẽ cô tưởng anh đánh cô thật nên mới biểu hiện như thế? Phải làm rõ chuyện này mới được.
“ Cái biểu hiện đó của em là sao? “
Giọng Ảnh Quân trầm xuống khiến Trương Mỹ giật mình, nhận ra hành động vừa nãy của bản thân.
“ À chuyện đó...em giật mình thôi… “
Cô dè đặt nói.
“ Hắn từng đánh em? “
Ánh mắt anh lạnh lẽo, nhìn Trương Mỹ chằm chằm.
“ ...Nói chuyện này sau được không? Em muốn đi tắm, người hơi khó chịu.
“
Cô im lặng một lúc rồi nhỏ giọng nói.
“ Được, anh cho em mười phút, tắm xong ra đây nói chuyện với anh.
“
“ Vâng...!“
Trương Mỹ cố gắng lết tấm thân chi chít vết hôn và dấu cắn đi vào nhà tắm, thấy chậm chạm như thế thì Ảnh Quân liền bế cô vào trong và tắm luôn cho Trương Mỹ, như thế sẽ nhanh hơn.
Đúng mười phút sau, cô đã ngồi yên vị trên giường.
“ Rồi, em mau kể rõ cho anh nghe.
“
Ảnh Quân ngồi đối diện, nhìn thẳng vào mắt cô như muốn nhìn thấu hết tâm tư.
“ Ừm...lâu lâu em với anh ta có xảy ra xô sát với nhau một chút.
“
Trương Mỹ ấp úng, né tránh