Sau một ngày nghỉ ngơi, thì Trương Mỹ cũng có thể đi lại được.
Lâu lâu vẫn còn hơi nhói khi đi nhưng không sao.
Trở lại công ty, cô khập khiễng đi vào.
Thấy Trương Mỹ đến, Thanh Hoa liền kéo cô ngồi vào bàn trò chuyện.
“ Này Trương Mỹ, cái cô Fanya ấy, em chỉ nghỉ làm mới một ngày thôi, mà cô ta đi nói cho cả công ty biết cô ta chính là vị hôn thê của Ảnh Quân đấy.
“
“ Bây giờ cả công ty đều bàn tán về việc này, với cả việc đôi lúc em có tỏ ra thân mật với Ảnh Quân nữa.
“
Cô nói với vẻ mặt rất lo lắng cho Trương Mỹ.
“ Em không muốn giải thích gì về việc này hết, họ muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ.
Chỉ cần đừng để em nghe những lời không hay là được, em sợ em sẽ nhớ nó cả đời mất… “
Cô nở một nụ cười nhẹ, trông nó mang vẻ gì đó rất cô đơn.
Với bản tính của Trương Mỹ thì nếu chín người khen, chỉ có duy nhất một người là chê bai cô.
Trương Mỹ sẽ chỉ nhớ duy nhất đến lời chê bai đó mà quên mất những câu đã khen mình.
Thậm chí có thể cô sẽ nhớ nó mãi mà không cách nào quên được.
Làm cho đến lúc nghỉ trưa, Fanya lại đến chỗ Trương Mỹ bắt chuyện, nhưng cô thì chẳng muốn nói chuyện với cô ta một chút nào.
“ Tôi nói chuyện với cô một chút được không, Trương Mỹ? “
Fanya cười nói.
“ ...Được.
“
Trương Mỹ lưỡng lự một lúc rồi gật đầu, đợi cô ta đi trước một khoảng dài, cô quay sang nói với Thanh Hoa.
“ Chị có thể lén đi theo em được không? Em sợ cô ta lại giở trò đồi bại gì đó.
“
“ Được.
“
Trương Mỹ đi theo Fanya tới một căn phòng, Thanh Hoa chỉ có thể đứng ở bên ngoài nghe lén, nếu xảy ra chuyện gì thì cô nhất định sẽ xông vào can ngăn.
Ở bên trong, không khí vô cùng ngộp ngạt, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của hai người.
“ Cô, tránh xa khỏi Ảnh Quân của tôi.
“
Fanya nhìn Trương Mỹ nói, vẻ mặt lúc này vô cùng lạnh lùng và sắc bén, khắc hẳn một trời một vực so với ban nãy.
“ Dựa vào đâu mà cô nói tôi như thế.
“
Cô cũng không vừa lòng với thái độ vừa rồi của Fanya, Trương Mỹ liền trừng mắt nhìn thẳng vào mắt cô ta.
“ Dựa vào việc tôi là vị hôn thê của anh ấy.
“
“ Nhưng tôi nghe Ảnh Quân nói cô chỉ mang cái danh đó thôi mà, chứ làm gì có quyền lên tiếng.
“
“ Nhưng ba mẹ anh ấy cực kỳ thích tôi, có ba mẹ Ảnh Quân, tôi sẽ có được anh ấy.
“
Fanya tự mãn nói.
“ Tuy ở bên Pháp, nhưng tôi đã cho người theo dõi Ảnh Quân cách đây năm tháng.
Tôi đột nhiên có linh cảm chẳng lành, quả nhiên cho người theo dõi không phải là chuyện thừa.
“
Cô ta liếc nhìn Trương Mỹ như muốn ăn tươi nuốt sống.
“ Nhưng rõ ràng là anh ấy không yêu cô.
Việc Ảnh Quân không thèm đoái hoài gì hết vị hôn thê đây đã nói lên tất cả, với lại, hôn thê thì cũng có thể hủy hôn ước mà.
“
Tước cái nhìn đó của Fanya, cô không hề tỏ ra e dè chút nào mà bình tĩnh đối đáp.
“ Tôi không rảnh để mà bỏ ra cả buổi trưa của mình để đứng đây nói chuyện phiếm với cô.
Cô thích thì kiếm người khác nói đi.
“
Trương Mỹ nói rồi nhanh