Nhìn những phóng viên trước mặt không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua, sắc mặt Lâm Vi có chút khó coi, cô tức giận nói: “Các người có cần phải ép người quá đáng như vậy không? Kết hôn hay không hết hôn là chuyện riêng của chúng tôi, có nhất thiết phải nói cho các người biết không? Nếu các người muốn biết thì tôi đây nói cho các người biết, một tháng sau chúng tôi sẽ cử hành hôn lễ.”
Một tháng sau cô ta và Từ Đồ Thác sẽ kết hôn? Thân thể Âu Dương Điệp trở nên cứng ngắc, bọn họ đã sớm bàn tính hết như vậy rồi sao, nếu không thì sao cô ta có thể khẳng định chắc chắn như thế?
“Thật sự là một tháng sau Lâm tiểu thư cùng Tư Đồ Thác sẽ kết hôn sao?” Phóng viên lúc nảy lại hỏi tiếp.
“Tránh ra, mau tránh ra.” Được mấy vệ sĩ che chở, Tư Đồ Thác đi tới.
Sắc mặt anh âm trầm nhìn những phóng viên trước mắt, giọng nói cực kì lạnh lùng: “Các người cón muốn hỏi gì nữa?”
“Thác.” Lâm Vi nhìn thấy anh đang đi tới bên cạnh mình.
“Em không sao chứ?” Tư Đồ Thác hỏi, bàn tay ôm lấy thắt lưng cô.
Trừ việc nói một tháng sau sẽ kết hôn thì biểu hiện hôm nay của cô khiến anh rất hài lòng, nhưng anh biết một tháng chính là vì bị phóng viên ép hỏi nên mới nói.
“Em không sao.” Lâm Vi lắc đầu nói.
Cánh mũi Âu Dương Điệp đau xót đứng ở sau lưng Mã Tiểu Dung.
Mã Tiểu Dung vô cùng tức giận, trước mặt phóng viên mà bọn họ còn có thể ân ân ái ái như vậy.
Phóng viên nhìn thấy sắc mặt âm trầm tức giận của anh cùng với nhìn thấy hình ảnh ân ái của anh và Lâm Vi thì không nói gì nữa, rốt cục một phóng viên bước lên nói: “Xin hỏi chuyện giữa Tư Dồ tiên sinh và Âu Dương tiểu thư có phải chỉ là hiểu lầm hay không ? Anh cùng Lâm tiểu thư có phải một tháng sau sẽ kết hôn không?”
“Không thể trả lời.” Tư Đồ Thác lạnh lùng phun ra bốn chữ này rồi nháy mắt với bảo vệ.
“Xin mọi người hãy rời đi, không thì đừng trách chúng tôi không khách sáo.” Bảo vệ lập tức bước lên nói.
Các phóng viên lui về phía sau rồi sau đó giải tán hết.
“Tiểu Điệp, chúng ta đi thôi.” Mã Tiểu Dung hung hăng trừng mắt liếc Tư Đồ Thác một cái rồi dịu dàng nói.
“Ừ.” Âu Dương Điệp theo cô đi rồi lại quay đầu sang nhìn Tư Đồ Thác và Lâm Vi, có thật bọn họ một tháng nữa sẽ kết hôn không?
Mã Tiểu Dung gọi một chiếc taxi rồi dìu cô lên xe.
“Lâm Vi, anh đưa em về nhà.” Tư Đồ Thác cũng dìu cô lên xe.
Tất cả mọi người đều không biết tại một quán cà phê bên cạnh ngã tư, Lý Mai đang quan sát nhất cử nhất động của họ, tai nghe được hết thảy mọi chuyện đã xảy ra thì trên mặt lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Lâm Vi ngồi trên xe nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của anh, lúc này mới nói lời xin lỗi: “Thác, xin lỗi, em không phải cố ý nói một tháng sau sẽ kết hôn, tại bọn họ bức em nên em mới nóng nảy nói vậy, anh đừng để ý.”
“Không cần phải giải thích, anh biết rồi.” Tư Đồ Thác quay đầu nhìn cô, biểu hiện của cô hôm nay khiến anh cũng không ngờ đến.
Không ngờ một người luôn luôn tỏ ra nhu nhược như cô lại có thể nói ra những lời này, không thể không làm cho anh mở rộng tầm mắt.
“Thác, cảm ơn anh, anh không tức giận là tốt rồi.” Lâm Vi thở phào nói.
Tư Đồ Thác đột nhiên dừng xe lại bên đường, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Vi.
“Thác, làm sao vậy?” Lòng Lâm Vi có chút hoảng hốt, chẳng lẽ mình có điểm nào sơ hở để cho anh hoài nghi sao?
“Lâm Vi, em không nghi ngờ quan hệ của anh và Âu Dương Điệp sao? Em không muốn biết anh giữa anh và cô ấy có phải thật sự có gì với nhau hay không sao?” Tư Đồ Thác hỏi, nếu chuyện đã như vậy thì anh quyết định sẽ nói rõ ràng