Sau khi hết giờ làm, Mã Tiểu Dung cầm túi xách bước ra.
“Tiểu Dung, cùng đi club nhé.
” Một nữ đồng nghiệp rủ.
“Không đi đâu, hôm nay tôi có việc rồi.
” Mã Tiểu Dung cười nói.
“Hẹn hò à?” Đồng nghiệp thuận miệng hỏi.
“Không phải.
” Cô lập tức phủ nhận.
“Trả lời nhanh như vậy, nhất định là đúng rồi.
” Đồng nghiệp cười, nhỏ giọng hâm mộ cô: “Là anh ta sao? Vậy hãy cố lên nhé.
” Nói xong còn làm thêm động tác khích lệ.
“Cô nói bậy bạ gì vậy? Đã nói là không phải mà.
” Bị người khác đoán trúng, mặt Mã Tiểu Dung liền đỏ ửng lên.
“Nếu không phải thì cô đỏ mặt làm gì chứ? Cái này gọi là giấu đầu lòi đuôi nha, được rồi, không quấy rầy cô nữa, cô đi hẹn hò đi, tạm biệt.
” Đồng nghiệp vẫy tay chào cô.
Mã Tiểu Dung lấy tay sờ sờ gương mặt nóng bừng của mình, thiệt tình, rõ ràng là không có gì, cô đỏ mặt cái gì chứ? Tiện tay vẫy một chiếc taxi.
Vừa đi vào Chuồn Chuồn Ớt, đảo mắt nhìn chung quanh nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng anh.
“Xin hỏi, cô có phải là cô Mã không?” Một nữ phục vụ đi tới, lễ phép hỏi.
“Phải.
” Mã Tiểu Dung gật gật đầu.
“Xin mời đi lối này, ông Vi đang ở trên lầu chờ cô.
” Nữ phục vụ làm động tác mời.
Mã Tiểu Dung gật đầu, đi theo phía sau cô phục vụ, đến một căn phòng yên tĩnh lịch sự trên lầu hai.
“Em đến rồi à, ngồi đi.
” Vi Thừa An vừa nhìn thấy cô bước vào, đã đứng dậy nói.
“Ông Vi, có thể mang thức ăn lên được chưa ạ?” Nữ phục vụ hỏi.
“Mang lên đi, lấy thêm chai rượu đỏ Pháp.
” Vi Thừa An căn dặn.
“Dạ.
” Nữ phục vụ nói xong, lui ra ngoài.
“Làm gì phải long trọng như vậy, cứ như đang hẹn hò ấy.
”” Mã Tiểu Dung cười cười, nhưng vừa nói xong, cô liền hối hận, thật sự muốn tự tay vả vào miệng mình một cái.
“Em cũng thấy chúng ta giống như đang hẹn hò sao?” Vi Thừa An cười, giúp cô kéo ghế ngồi.
“Không giống, thiệt biết nói đùa, làm bạn bè tôi đã thấy mình trèo cao huống chi làm người yêu, anh – chủ tịch Vi vĩ đại, làm sao có thể để ý đến cô gái có tướng mạo thường thường như tôi.
” Mã Tiểu Dung cố ý hạ thấp mình.
“Nếu tôi để ý thì sao?” Vi Thừa An nhìn cô, vẻ mặt hơi nghiêm túc.
“Cái gì?” Mã Tiểu Dung lập tức kinh ngạc, cười cười tự giễu: “Trò đùa của anh quá lố rồi.
”
“Khiến em giật mình?” Vi Thừa An đột nhiên nở nụ cười.
“Đúng thật là giật mình.
” Mã Tiểu Dung cười cười, không biết trong lòng lại có cảm giác hơi mất mát.
“Ông Vi, thức ăn chuẩn bị xong rồi, tôi có thể mang vào được chưa?” Nữ phục vụ đứng ngoài cửa hỏi.
“Có thể mang vào rồi.
”
Nữ phục vụ mang thức ăn đặt lên bàn, rót rượu đỏ cho bọn họ rồi mới lui ra ngoài.
“Tôi mời em một ly.
” Vi Thừa An nâng ly rượu lên.
“Khoan đã, có phải anh có chuyện gì không? Nếu có chuyện gì thì cứ nói đi, nói xong rồi uống.
” Mã Tiểu Dung ngăn cản anh, từ đầu tới cuối vẫn cảm thấy hình như anh có chuyện gì đó, anh không nói làm lòng mình không yên.
“Ha ha.
” Vi Thừa An đặt ly rượu xuống, “Em đã thẳng thắn như vậy, thôi được rồi, thật ra là tôi có chuyện nhờ em giúp đỡ.
”
“Giúp đỡ? Có ý gì?” Mã Tiểu Dung ngẩn ra, chuyện này cô thật không ngờ đến.
“Làm bạn gái của tôi.
” Vi Thừa An nhìn cô, nói rõ ràng từng chữ.
Mã Tiểu Dung nhìn chằm chằm anh một lúc lâu sau mới lên tiến: “Hợp đồng sao?” Cô hiểu ý của anh, nói trắng ra chính là giả, là diễn kịch cho người khác xem, không thể thật sự muốn mình làm bạn gái anh ta,