“Tiểu Dung, thiệt ngại, tại dạo này Thác bận quá, mọi chuyện lại phiền cậu giúp nữa rồi, không có quấy rầy cậu chứ?” Âu Dương Điệp giả vờ áy náy.
“Đừng đóng kịch, nếu thấy quấy rầy mình vậy mình đi đây.
” Mã Tiểu Dung lườm nguýt cô, xoay người muốn bỏ đi.
“Ha ha, được rồi, đi thôi, dù sao cũng đã đến bệnh viện, ai bảo cậu là người bạn tốt nhất của mình.
” Âu Dương Điệp cười, khoác lấy tay cô.
“Người bạn tốt nhất nên cậu lợi dụng mình, thiệt quá đáng.
” Mã Tiểu Dung tức giận, bất bình nói.
“Đừng nói quá đáng vậy được không? Cậu là mẹ nuôi tốt nhất của đứa nhỏ không phải sao? À, hay là cậu cũng tự mình kiếm một đứa đi.
” Âu Dương Điệp cười đùa.
“Cậu đừng vội đắc ý, phụ nữ muốn có thai không phải đơn giản lắm sao, cứ kiếm đại một người đàn ông nào đó mượn giống là được rồi.
” Mã Tiểu Dung bất mãn.
“Vậy cậu thử mượn đi, Vi Thừa An được không?” Âu Dương Điệp cười quyến rũ.
Hai mắt Mã Tiểu Dung híp lại, cố ý chọc tức cô: “Tư Đồ Thác được không?”
“Cậu thử đi, chỉ cần Thác chịu.
” Cô mới không để vào mắt đâu.
“Được rồi, biết Thác của cậu là tốt nhất, vào thôi, đến giờ khám rồi.
” Mã Tiểu Dung kéo cô đi vào khu khám chữa bệnh.
Hai giờ sau.
Cô dìu Âu Dương Điệp từ phòng làm việc của bác sĩ đi ra.
“Còn khoảng một tháng nữa là sẽ biết được trai hay gái, hai người thế nào? Thích con trai hay con gái?”
“Con nào cũng được, chỉ cần là con của mình với Thác thì mình đều thích.
” Âu Dương Điệp tươi cười hạnh phúc.
“Đúng rồi, hai người lẽ ra phải kết hôn đi chứ? Sao gần đây không thấy độn tĩnh gì cả?” Mã Tiểu Dung khó hiểu.
“Dạo này xảy ra nhiều chuyện nghiêm trọng, nhất là cái chết của Lý Mai, mình với Thác muốn có chút thời gian hồi phục tâm tình, sau đó mới kết hôn.
” Âu Dương Điệp tùy tiện bịa ra lí do, đâu thể nói cho cô ấy biết mình với Thác còn chưa kết hôn là vì đợi cô ấy.
“Cũng tốt.
” Cô gật gật đầu, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, đột nhiên cảm thấy dạ dày cuộn lên khó chịu, nhịn không được phải chạy đến bên cạnh nôn mửa.
“Tiểu Dung, cậu bị sao vậy?” Có phải bệnh viêm dạ dày lại tái phát?” Âu Dương Điệp lập tức khẩn trương, giúp cô vỗ vỗ phía sau lưng.
“Đại khái là cảm thấy buồn nôn, muốn nôn thôi.
” Sắc mặt Mã Tiểu Dung khó coi, chỉ là, trước đây viêm dạ dày sẽ rất đau, còn hiện giờ thì không có cảm giác này.
“Vậy sao? Đêm qua cậu đã ăn cái gì?” Âu Dương Điệp đưa khăn giấy cho cô.
“Có ăn gì bậy bạ đâu, mình chỉ nấu mì gói ăn thôi, được rồi, không sao đâu, nôn ra hết bây giờ tốt hơn nhiều rồi, chúng ta đi thôi.
” Mã Tiểu Dung không thèm để ý.
“Như vậy sao được.
Dù sao bây giờ còn đang ở trong bệnh viện, đi khám thử xem, bệnh nhẹ không lo chữa, để bệnh nặng thì không cứu được, cậu làm ơn quan tâm đến sức khỏe của bản thân một chút đi, tự cậu không quan tâm, cậu chờ ai quan tâm chứ?” Âu Dương Điệp vừa kéo vừa mắng cô, cứng rắn lôi cô vào gặp bác sĩ.
Bác sĩ cẩn thận hỏi một chút về bệnh tình, sau đó mới cười khanh khách nói: “Theo như biểu hiện mà cô nói, không giống bệnh viêm dạ dày, có phải cô đang mang thai không?”
Mang thai? Âu Dương Điệp và Mã Tiểu Dung trừng to mắt nhìn nhau, Tiểu Điệp hưng phấn, kéo tay cô nói: “Đúng rồi, tại sao mình lại không nghĩ đến, đây rõ ràng là dấu hiệu của việc mang thai.
”
Mã Tiểu Dung thì lại như ngây như dại, làm sao…làm sao lại có thể mang thai? Không thể tin được hỏi lại: “Bác sĩ, ông khẳng định tôi đang mang thai sao?”
“Chuyện này tôi không dám khẳng định, nhưng nếu cần xác định thì cũng rất đơn giản, cô đi làm thêm các xét nghiệm có lẽ sẽ tốt hơn.
” Bác sĩ cười nói.
“Đúng đó, đi làm xét nghiệm, đi thôi.
”