"Em đã nói đến vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác, em đã hận tôi sâu đậm như vậy thì cho dù tôi có làm thế nào cũng không tha thứ cho tôi vì vậy tôi quyết định sẽ để em hận tôi thêm chút nữa vì có như vậy em mới không thể quên tôi." Lâm Tịnh nghe hắn nói trong đầu cô vang lên 1 hồi chuông cảnh báo, báo hiệu với cô rằng mình sắp gặp nguy hiểm cô nhìn hắn lúc lâu mới thốt lên lời: "Phương Cảnh... Anh còn muốn gì nữa, anh định hại tôi thê thảm đến như thế nào mới hả dạ đây". Nói đến cuối cô bất giác cao giọng, nước mắt như nước vỡ đê thi nhau rơi xuống gương mặt xinh đẹp nhưng vô cùng tiều tụy.
"Lâm Tịnh em đừng cố tỏ ra yếu đuối trước mặt tôi, cũng đừng cho rằng bố mẹ em trong sạch, nếu họ không làm gì sai thì tôi cũng không tìm họ trả thù? Lâm Tịnh em đừng mơ thoát khỏi tôi, dù chết em vẫn là người phụ nữ của tôi". Anh lạnh lùng tuyên bố, dứt lời anh quay lại nói với toàn thể nhân viên "Từ ngày hôm nay Lâm Tịnh sẽ nghỉ việc ở nhà chuyên tâm làm...tình nhân của tôi"
Lâm Tịnh sắc mặt trắng bệch, trong lòng cảm thấy thật phẫn nộ, hắn hại cô như vậy vẫn chưa đủ sao mà lại muốn cô phải làm tình nhân của hắn, muốn cô trở về bên cạnh hắn? Hắn lúc nào cũng cho là mình đúng cho dù bố mẹ cô làm sai nhưng dù gì họ cũng là bố mẹ cô đối với cô họ là những người vô cùng tuyệt vời. Hắn nói hắn phải trả thù cho bố mẹ hắn vậy bố mẹ cô ai sẽ trả thù cho họ? Vậy mà bây giờ hắn đứng trước mặt cô ngang nhiên tuyên bố cô phải làm tình nhân cho hắn, hắn bị điên sao? Cô sẽ không làm cho hắn "Dựa vào đâu tôi phải ở bên anh làm tình nhân, Phương Cảnh anh đúng là khốn nạn". Cô tức giận mắng hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Khốn nạn? Sau 3 năm miệng lưỡi của em cũng khá lên rồi đó, nhưng tôi lại rất thích. Dù gì em vẫn phải trở về bên cạnh tôi." Nói xong anh bế cô lên vác qua vai bỏ đi để lại 1 câu "Giải tán" làm toàn thể nhân viên đằng sau bàn tán to nhỏ về Lâm Tịnh và vị tân chủ tịch này.
"Này, cậu nói xem quan hệ của họ là như thế nào?". Một nhân viên nói nhỏ.
"Mình cũng không biết nhưng chắc là quan hệ của họ không hề đơn giản." Nhân viên bên cạnh đáp.
"Cô thì biết cái gì mà ở đây nói linh tinh, các người rảnh lắm đúng không". Bùi Linh đứng bên cạnh nói.
"Cô thì có