Cố Quân Trục kiều kiều khóe môi, vươn ngón út cùng cậu ngoéo một cái.“Ba ba!” Cậu bé giơ hai tay ngắn nhỏ không muốn xa rời ôm eo Cố Quân Trục: “Buổi chiều ba ba dẫn Tiểu Thụ đến công viên giải trí chơi được không? Còn có vườn cây, vườn bách thú, ăn cơm dã ngoại, đi lên đỉnh núi xem ngôi sao, cưỡi ngựa, câu cá, trượt tuyết…… Thật nhiều thật nhiều thật nhiều! Ba mấy bạn kia đều mang theo mấy đó đi rồi, chỉ có ba Tiểu Thụ không có dẫn Tiểu Thụ đi!”Diệp Tinh Bắc ở một bên nghe lại chua xót.Những lời này, trước kia Tiểu Thụ của cô không hề nói với cô.Cô hiện tại mới biết được, hóa ra Tiểu Thụ của cô hâm mộ các bạn nhỏ có ba dẫn ra ngoài chơi như vậy.“Được!” Cố Quân Trục sủng nịch sờ sờ cái gáy của cậu bé: “Vậy buổi chiều Tiểu Thụ không đi học được không?”“Ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ nửa ngày được không?” Cậu bé ôm eo Cố Quân Trục làm nũng: “Những điều thầy dạy Tiểu Thụ đã sớm biết, Tiểu Thụ bảo đảm về sau mỗi lần thi cử đều đứng đầu được không? Nếu Tiểu Thụ không thi được đứng đầu, ba ba đánh mông Tiểu Thụ, Tiểu Thụ bảo đảm không khóc!”Cậu bé mềm mụp dựa vào trong lồng ngực anh, dùng giọng nói mềm như bông làm nũng với anh, Cố Quân Trục vốn làm việc theo bản tính, không hề có nguyên tắc, lập tức gật đầu đồng ý: “Được, nghe Tiểu Thụ, ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ, vậy buổi chiều chúng ta đến công viên giải trí hay là đến vườn bách thú, vườn cây?”Diệp Tinh Bắc: “……”Mọi người đều nói mẹ hiền chiều hư con.Nhưng cô dự cảm nhà bọn họ về sau sẽ là cha chiều hư con?Vì sao bỗng nhiên cảm thấy con nít có cha còn mệt hơn con nít không cha?Con nít nói xin nghỉ liền xin nghỉ, con nít nói không đi học liền không học, cô này rốt cuộc tìm cho con mình một người cha không đáng tin cậy như thế nào đấy!Cô đây còn chưa nói cái gì, trợ lý kiêm bảo tiêu tri kỷ siêu cấp Cố Trì, đã lấy điện