Phùng Hiểu giương mắt nhìn người trước mặt đang ôm ly mì mãi không chịu động đũa mà thầm thở dài, nhưng đồng thời cũng rất thông cảm vì sao mới sáng sớm lại bày ra vẻ mặt buồn bực như thế. Tuy nói Thẩm gia giàu có nhưng mức độ quyền lực trong và cả ngoài nước khi nhắc tới thì ai cũng đều sẽ có cùng một đáp án là Chúc gia, mà người ngồi trước mặt Phùng Hiểu đang chau mày không vui đây chính là nhị tiểu thư của hào môn thế gia bậc nhất Chúc Ma Kết. Chỉ là nếu không phải cô nàng mang họ Chúc độc nhất chưa thấy qua có ai trùng họ thì thật không tin nổi Ma Kết là con nhà thế gia, bởi vì một khi ra khỏi nhà cô liền chẳng ngần ngại vứt sạch thân phận tiểu thư trở thành con người thiếu sức sống, trong mắt mọi thứ đều nhạt nhẽo một màu.
-Nè, cậu nghĩ sao về việc mình bỏ nhà đi bụi?
Gì!?
Phùng Hiểu xém sặc nước mì trước lối suy nghĩ bá đạo của Ma Kết, cô nhìn nét mặt không hề nói suôn kia mà gian nan lắc đầu.
-Vẫn là thôi đi, cậu nghĩ mình sẽ trốn được chỗ nào?
Thế lực nhà họ Chúc trải rộng khắp nơi, muốn tìm người về căn bản không tốn bao nhiêu thời gian cho nên ý nghĩ bỏ nhà đi của Ma Kết từ đầu đã không có khả năng thành công, thêm việc khi bị bắt về sẽ rơi tình cảnh càng tàn khốc hơn. Huống hồ chi là một tiểu thư ăn sung mặc sướng, quay trái quay phải đều có người phục vụ thì cớ gì phải trốn đi rồi rơi vào cuộc sống phải tự mình lo liệu mọi thứ, nhưng mà một khi đã nuôi dưỡng ý định đó thì tất nhiên phải có sự tình phía sau khiến cho Ma Kết luôn cảm thấy khó chịu và muốn giải thoát chính mình khỏi xiềng xích nặng nề trên người để được tự do tự tại.
Chậc.
Ma Kết nhức đầu tặc lưỡi, cũng không có khẩu vị ăn sáng nữa nên đẩy ly mì sang cho Phùng Hiểu.
-Đói không? Ăn giúp đi, mình ăn không nổi.
Phùng Hiểu không biết nói gì với Ma Kết trong lúc này, im lặng nhận mệnh ăn thêm mì, tuy là có no rồi nhưng không được lãng phí đồ ăn đâu đó. Vì nhà Phùng Hiểu khá giả đủ sống nên cô đã sớm tập thói tiết kiệm, thậm chí là đi làm thêm kiếm chút tiền sau giờ học. Sở dĩ Phùng Hiểu có thể chơi thân được với Ma Kết cũng là một dịp tình cờ vào đầu năm lớp 10, Phùng Hiểu đã vô ý làm đổ đồ ăn trưa của Ma Kết mà đó còn là món ăn thượng hạng từ nhà mang theo nên cô muốn đền cũng không biết lấy đâu ra tiền để đền, Phùng Hiểu lúc đó lo sợ vô cùng vì chọc trúng tiểu thư nhà giàu nhất định thời gian sau này ở môi trường học đường của mình sẽ đầy khổ sở, người có tiền thật sự rất đáng sợ, cô đã nghĩ như thế. Ai ngờ Ma Kết hời hợt nhìn đồ ăn rơi trên mặt đất không chút để tâm gần như đã ngán tới độ sao cũng được. Dẫu cho sau đó Ma Kết có bỏ qua nhưng Phùng Hiểu cũng sợ Ma Kết khó tính không ăn được đồ trong trường nên đề nghị Ma Kết ăn thử đồ ăn của mình cũng là do chính cô tự nấu. Ban đầu Ma Kết có hơi chần chừ nhưng khi ngửi được mùi thơm ngào ngạt hấp dẫn cô đã không kiềm được nên đồng ý, kết quả đây chính là lần đầu Ma Kết cảm thấy thức ăn ngon miệng tới vậy, Phùng Hiểu rất có tài nấu ăn so với đầu bếp nhà mình Ma Kết vô cùng thiên vị đặt cô bạn lên vị trí nhất bảng sáng chói. Kể từ đó Ma Kết đảm nhận việc cung cấp nguyên liệu còn Phùng Hiểu chỉ cần đứng bếp là đủ, dần dà thì hai người thân thiết khi nào không hay dù rằng vốn học khác lớp nhau.
Phùng Hiểu học lớp thường còn Ma Kết là học sinh ưu tú của lớp chọn.
Mà chính vì từng là học sinh ưu tú mới dẫn tới tình trạng đau đầu của Ma Kết hiện giờ.
Lớp chọn của Thượng Nhất Hoa luôn ở trong bầu không khí căng thẳng bởi các học sinh giỏi đều khao khát đứng nhất lớp chọn, nơi có một chiếc vương miệng phát ánh hào quang rực rỡ mà chỉ có người tài giỏi thật sự xứng đáng chạm vào nó. Bọn họ điên cuồng tranh đua thứ hạng, xem nhau là kẻ địch cần phải giẫm đạp để bản thân được hưởng thụ cảm giác đứng trên đỉnh cao vinh quang ngạo nghễ người người ngưỡng mộ. Ma Kết đã có hai năm trải nghiệm loại lớp học địa ngục đó, dường như mỗi ngày đến lớp cô luôn thấy bản thân không thể nào thở đều được, ngột ngạt cực kỳ thề với lòng chỉ muốn rời khỏi ngay lập tức. Ma Kết trụ được suốt hai năm mà tinh thần vẫn còn ổn định chưa vào nhà thương điên là may lắm rồi, nhưng rốt cuộc vẫn tới giới hạn chịu đựng Ma Kết dứt khoát chạy khỏi cái lớp điên rồ kia bằng cách cố tình làm sai bài thi cuối năm. Quả nhiên vì không đủ điểm tiêu chuẩn cô bị gạch tên khỏi danh sách, rất nhiều giáo viên lấy làm tiếc nuối cho cô nhưng đối với Ma Kết nó là quyết định đúng đắn nhất mà cô không hề hối hận chút nào.
Ngặt cái Chúc gia có gia quy nghiêm khắc cực kỳ, con cháu trong nhà tuyệt đối không được làm mất mặt tổ tiên. Mọi thứ đều phải khiến người khác ngước nhìn sùng bái, mỗi một cử chỉ hành động phải theo khuôn khổ không