Chương 19: Canh ba
Chuyển ngữ: Tiểu Vũ
Quán bar Muse, gần nửa đêm, trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc, những con người trẻ tuổi uốn éo thân thể trên sàn nhảy.
Trình Mặc Nhiên nói sơ qua chuyện sắp tới.
"Mấy cậu nghe cho rõ, đợi lát nữa chị tôi tới, chị tôi bảo các cậu đánh ai thì các cậu đánh người đấy, nữ cũng đánh."
Vương Kỳ và Chu Thư giống như cặp thiên lôi sai đâu đánh đó của Trình Mặc Nhiên, hai cậu chàng vỗ ngực một cái, tỏ vẻ: Chị của anh cũng chính là chị của bọn em.
Trình Mặc Nhiên hừ hừ hai tiếng: "Mơ đấy à."
Vương Kỳ và Chu Thư chính là mấy người bạn lâu năm của Trình Mặc Nhiên, đều là tiểu hoàng tử của màn đêm, nhưng mà Nhiên ca mở miệng vàng nhờ giúp đỡ, hai người liền bỏ mặc mọi thứ mà chạy tới. Vương Kỳ suy nghĩ sâu xa, vì không biết là cần đánh ai, cũng không biết cần đánh bao nhiêu người, thế nên cậu đã âm thầm gọi tới 8 người anh em, bây giờ đang ở xung quanh quán bar, nhỡ may đối phương có nhiều người thì mình còn có cái mà chống đỡ.
Chu Thư đốt một điếu thuốc, nói: "Nhiên ca, quán bar ầm ĩ liệu có dọa tới chị Tang không?"
Chu Thư nghe nói rằng, thiên kim của Trình gia rất yếu đuối, là sinh viên xuất sắc của đại học danh tiếng, là một bông hoa trong lồng kính điển hình, từ nhỏ đã là học sinh ngoan ngoãn, quán bar và quán net chính là cấm địa của chị ấy.
Trình Mặc Nhiên trầm mặc, nói: "Chị tôi đúng là rất ít đi bar, nếu lát nữa có đánh nhau thì cẩn thận một chút, đừng làm chị tôi bị thương."
Chu Thư nói: "Ok anh."
Vương Kỳ hỏi: "Nhiên ca vừa phong lưu phóng khoáng vừa anh tuấn tiêu sái, chị Tang khẳng định cũng xinh đẹp như hoa, còn có câu gì nữa nhỉ? À đúng rồi, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn... " Hắn lắc đầu lắc não cố nặn ra mấy thành ngữ, ánh mắt lơ đãng quét tới phía sàn nhảy.
Vừa khéo nhìn thấy một hình bóng yểu điệu thướt tha.
Ánh mắt Vương Kỳ dừng lại, không thể di chuyển sang đối tượng khác.
Chiếc váy body màu đen bao lấy vòng eo nhỏ nhắn và bờ mông đầy đặn, xuống chút nữa là đôi chân thẳng tắp thon dài, không phô trương nhưng lại hấp dẫn đại đa số ánh mắt của người khác. Ánh mắt đi lên trên một chút, bàn tay lớn chừng một bàn tay được trang điểm rất tinh xảo, đôi môi đỏ tươi dưới ánh đèn nhiều màu càng khiến người phụ nữ thêm quyến rũ mị hoặc.
Vương Kỳ nuốt một ngụm nước bọt.
Đại mỹ nhân dường như đang tìm kiếm gì đó, ánh mắt cô nhìn xung quanh.
Bỗng nhiên, đại mỹ nhân đi về phía bọn họ, Vương Kỳ nghe thấy Trình Mặc Nhiên gọi: "Chị."
Vương Kỳ và Chu Thư đều trợn trừng mắt.
Đm, bông hoa trong nhà kính đâu rồi? Sao lại biến thành hoa hồng bên vách núi thế này?
.
Bartender bước đến đưa menu, thuận tiện mang theo một ly rượu nhiều màu, nói với Trình Tang Tang: "Tiên sinh bàn số 7 tặng ạ."
Trình Tang Tang đang muốn từ chối thì Trình Mặc Nhiên đã đặt rượu về lại khay.
Cậu nói: "Không nhận rượu của bất cứ người nào."
Quay đầu lại, có chút bất đắc dĩ nói với Trình Tang Tang: "Chị, sao chị lại ăn mặc như thế này vậy?"
Trình Tang Tang nói: "Chị tới quán bar mà, mặc như thế này thì sao?"
"Chị, chị nhìn xung quanh mà xem, ánh mắt của tất cả đàn ông đều đang nhìn chằm chằm chị đấy."
Trình Tang Tang nhếch môi cười: "Có thể cua được chị thì xem như bọn họ thắng."
Trình Mặc Nhiên không phản bác được, đành phải giới thiệu cho Trình Tang Tang mấy người anh em của mình: "Chị bảo em mang thêm mấy người tới nên em mang rồi đây. Vương Kỳ, Chu Thư. Vương Kỳ, đừng có nhìn chằm chằm chị tôi như thế."
Vương Kỳ ho khan vài tiếng.
Chu Thư ôn hòa nói: "Trình tiểu thư dường như mới khoảng 20 thôi."
Trình Mặc Nhiên: "Ê, Chu Thư, đừng có thả thính chị tôi."
Chu Thư trêu chọc: "Nhiên ca, hóa ra anh là tỷ khống."
Vương Kỳ bừng tính: "Thảo nào mà anh không chịu cho bọn em gặp chị anh, cực kỳ bảo vệ chị gái luôn."
Trình Mặc Nhiên mặc kệ bọn họ, đi thẳng vào vấn đề chính: "Chị, người bắt nạt chị đâu? Trả thù xong em đưa chị về nhà."
Trình Tang Tang miễn cưỡng liếc mắt nhìn cậu một cái.
"Em gấp cái gì, ra tay xong thì em tự mình trở về đi. Chị còn có việc cần làm." Cô mở điện thoại, nhìn thời gian rồi nói: "Bây giờ là 11:10, giải quyết xong trong 20 phút nhé, 11:30 mấy đứa rút đi."
Cô chỉ một cái bàn ở góc đông bắc.
Bên đó đang uống rượu rất hăng, nam nữ đều có đủ cả.
"Người thứ 3 bên trái, tên là Quách Tuyết An, tiểu tam cướp bạn trai của chị, trước đó mấy ngày còn cho người tới bệnh viện của chị gây chuyện. Cho cô ta ăn chút đau khổ là được rồi. À, đúng rồi, đừng quên báo tên chị nhé."
Trình Mặc Nhiên nói: "Ok."
.
Trình Tang Tang mở menu, rồi gọi rượu, đó là một ly rượu mang tên "Rượu của Tiểu yêu tinh".
Khi bartender đưa rượu lên thì đã là chuyện của 5 phút sau.
Cô thờ ơ nhìn qua phía đông bắc, bên đó đã bắt đầu náo nhiệt rồi.
Gương mặt của Quách Tuyết An trắng bệch, bị một đám nam nữ đẩy lên phía trước, dường như cô ta đang cầu xin Trình Mặc Nhiên gì đó.
Trình Tang Tang không nhìn tiếp nữa.
Cô vắt chép đôi chân thon dài, cúi đầu xem điện thoại.
Ánh