Ban đầu, Nghiêm Khả Khả vì Cố Thần mới tiến vào làng giải trí.
Sau đó, cô cũng vì Cố Thần mới cắn răng kiên trì, không chịu nhượng bộ.
Nhưng lúc này, lần đầu tiên Nghiêm Khả Khả cảm thấy khác lạ.
Cô quay đầu, nhìn Cố Thần lần nữa, như tấm kính đã vỡ nát, chẳng còn cảm thấy xa khỏi tầm với như trước nữa.
Đọc truyện tại đây.
“Cố Thần.”
Cô khẽ gọi anh, mũi nhất thời chua xót, trong lòng bùi ngùi xúc động.
Nghiêm Khả Khả hơi ngửa đầu, không muốn người khác thấy mình yếu đuối, nhất là trước mặt Cố Thần.
Lúc cô ngẩng đầu lên, mới nhận ra có một giá đỡ chưa được gỡ xuống.
Máy quay buộc ngay chính giữa giá đỡ, đúng lúc nằm ngay trên đầu Cố Thần.
Nói thì chậm, nhưng lúc đó lại diễn biến rất nhanh.
Nghiêm Khả Khả thấy máy quay phim đang rơi thẳng xuống đầu Cố Thần.
“Cẩn thận!”
Nghiêm Khả Khả kéo tay Cố Thần, tay còn lại đỡ máy quay đang rơi xuống, thay đổi hướng rơi của nó.
Cố Thần không hề đề phòng bị cô kéo như thế, thì nhất thời không khống chế được sức mạnh, đè thẳng Nghiêm Khả Khả xuống sàn.
Cũng may Cố Thần phản ứng nhanh, dùng cánh tay đỡ sau lưng Nghiêm Khả Khả, mới không làm cô bị thương.
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Nghiêm Khả Khả vẫn còn ánh nước lấp lánh.
Lúc nãy anh không hề nhìn lầm, Nghiêm Khả Khả thật sự sắp phát khóc.
Cố Thần hơi luống cuống, hoảng loạn hỏi: “Cô không sao chứ?”
Nghiêm Khả Khả nằm dưới sàn không ngừng sợ hãi, nhìn đôi mắt đẹp của Cố Thần đến thất thần.
Nhưng một tiếng hét bén nhọn đã nhanh chóng cắt đứt sự mờ ám giữa hai người.
“Không hay rồi! Nghiêm Thảo ngất xỉu rồi!”
Chỉ một câu nói đã khiến hai người giật mình, cùng quay đầu nhìn qua đó, chỉ thấy Nghiêm Thảo đang nằm bất tỉnh dưới sàn, bên cạnh là máy quay phim có dính vết máu đỏ tươi.
Cố Thần vội rút tay về, đứng dậy bế Nghiêm Thảo đã ngất xỉu lên.
“Tôi thấy Nghiêm Khả Khả ném máy quay vào đầu Nghiêm Thảo.” Có người bất giác lên tiếng.
Cố Thần quay đầu nhìn Nghiêm Khả Khả vẫn đang nằm dưới sàn, không nói gì cả, mà rời khỏi nơi này ngay.
Mấy fan Nghiêm Thảo cũng lo lắng chạy ra ngoài, ngay cả phó đạo diễn luôn giữ im lặng cũng giả vờ như không nhìn thấy gì.
Ông ta chạy tới trước mặt Nghiêm Thảo nói: “Tôi... tôi đi xem Nghiêm Thảo...”
Nghiêm Khả Khả chưa kịp đáp lại, ông ta đã chạy mất dạng rồi.
Nghiêm Khả Khả nhìn cánh cửa trống trơn, một lúc sau vẫn chưa thể hoàn hồn.
Rốt cuộc ánh mắt trước khi rời đi của Cố Thần là muốn nói gì?
“Khả Khả, chị không sao chứ?” Cô gái đứng gần Nghiêm Khả Khả nhất đi tới đỡ cô dậy.
Mấy người khác cũng cùng đi tới, vây quanh Nghiêm Khả Khả, không ngừng hỏi han cô.
Nghiêm Khả Khả vô thức đặt tay trước bụng, che đi phần bụng hơi nhô lên của mình nói: “Cánh tay chị chỉ hơi đau thôi, chứ không có gì to tát.”
Cô được mấy cô gái đỡ dậy khỏi sàn nhà.
Như chợt nhớ ra điều gì đó, Nghiêm Khả Khả giả vờ ung dung nói: “Chuyện hôm nay các em đừng lan truyền lung tung ra bên ngoài, Nghiêm Thảo chưa đủ tư cách làm đối thủ của chị, nên các em đừng giúp cô ta thêm nổi.”
“Nhưng mà...” Cô gái có tính khí hơi nóng nảy định phản bác.
Nghiêm Khả Khả không hề cho cô ta cơ hội nói tiếp, mà tiếp tục ung dung nói: “Còn nữa, chuyện hôm nay thật sự cảm ơn các em, chị nghĩ sau này chị cũng sẽ thích cơm hộp khẩu vị này.”
Nghiêm Khả Khả nhìn đồ ăn mình rơi vãi khắp sàn, cảm thấy hơi tiếc nuối.
Cô gái bị ngắt lời đó vẫn chưa hết hy vọng nói tiếp: “Nhưng fan Nghiêm Thảo sẽ không chịu để yên.”
Fan Nghiêm Thảo? E là chính Nghiêm Thảo cũng sẽ không bỏ qua cơ hội đẩy cô vào chỗ chết này.
Mặc dù Nghiêm Khả Khả đã làm tốt tâm lý chuẩn bị, nhưng cô không ngờ chuyện này lại bùng phát nhanh đến thế.
Cô vừa dẫn Lạc Dương thu dọn đồ đạc ra khỏi đoàn phim, thì Đường Thu Dạ gọi tới.
Đầu tiên fan tung đầu đuôi mọi chuyện “Nghiêm Khả Khả làm Nghiêm Thảo ngất xỉu” lên trên mạng, rồi có người phóng to mọi việc lên như đã lên kế hoạch từ trước.
Mặc dù Đường Thu Dạ đã chi