“Trộm cương thi.”
【Các diễn viên được tự nguyện quyết định có nên nhận nhiệm vụ hay không, người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 50 điểm tích lũy, xếp thứ hai được 30 điểm, thứ ba 10 điểm,… người nhận nhiệm vụ nhưng chưa hoàn thành sẽ bị trừ 30 điểm tích lũy. Sau khi nhận, app sẽ cung cấp ba địa điểm có cương thi trong phạm vi một trăm dặm. Nhiệm vụ có hiệu lực trong vòng một ngày một đêm.】
【Cần chú ý, không thể chọn cương thi trong nhiệm vụ chính làm mục tiêu.】
Trong “Sổ tay cương thi” có viết, nếu độc thi không nặng, để thân thể ngâm trong nước gạo nếp, đắp gạo nếp lên vết thương sẽ giúp lưu thông máu, bình thường có thể giải trừ độc thi, nếu độc thi nặng hơn, có thể dùng thao tác trên để làm chậm tốc độ thi biến, nhưng không thể chữa tận gốc độc thi, lúc này cần đến bột răng cương thi hoặc là máu cương thi.
Bột răng cương thi chính là bột được mài từ răng của cương thi.
Thoạt đầu khi mới nghe nhiệm vụ, mọi người đồng loạt nhìn về phía chiếc “đồng giác kim quan” trong sân, hiển nhiên có ý đồ với răng của con cương thi này, nhưng ở dưới app đã chú thích rõ ràng, bọn họ đành phải từ bỏ, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, vẻ mặt có phần do dự, không ai muốn nhận nhiệm vụ trước tiên.
Nghiêm Kính: “Anh Tạ à, anh có nhận――”
Cậu còn chưa dứt lời, Lục Văn đã thấy Tạ Trì ấn xuống màn hình, ấn vào nút nhận nhiệm vụ, dường như không suy nghĩ gì cả.
Lục Văn ảo não, còn chưa kịp khuyên nhủ Tạ Trì: “Nhiệm vụ này tốn nhiều thời gian, phần thưởng ít, không hoàn thành còn bị trừ ngược lại, thông tin cung cấp không nhiều, thực ra có thể đợi một chút, đợi người khác nhận trước, chúng ta xem tình hình cụ thể rồi tính toán..”
Tạ Trì cười bảo: “Chỉ là tôi thiếu điểm, không muốn bỏ lỡ một điểm nào mà thôi.”
Anh vừa nói vừa cúi đầu phủi bụi bặm trên người mình.
Ánh mắt Lục Văn khó xử rời khỏi người anh: “Nhỡ xảy ra phiền phức thì sao? Nói không chừng ở đây còn có thể thăm dò được nhiều tiến độ kịch bản hơn, dù sao quan tài vẫn còn ở đây…”
“Tôi không cho mình đường lui,” Tạ Trì chỉnh trang sạch sẽ, thuận miệng nói, “Như vậy sẽ không tốn thời gian để nghĩ xem có đáng làm hay không, mặc kệ mọi suy nghĩ, cứ làm là xong việc, kiểu gì mà chẳng thành, mọi chuyện đều có nếu như, nghĩ chỉ thêm phiền phức.”
Hiếm khi Tạ Trì tỏ vẻ mất kiên nhẫn, nhưng lần này anh lại chau mày lại.
Từ nhỏ đến giờ, mỗi chuyện anh muốn làm đều có thể thành công, đó giờ anh chưa từng nghi ngờ việc đến một ngày anh sẽ hoàn toàn có được anh trai mình.
Nghiêm Kính có trải nghiệm sâu sắc với chuyện này, đúng là trước giờ anh Tạ vẫn luôn như vậy, không cân nhắc liệu có khó khăn hay không, có đáng giá hay không, chỉ nghĩ xem có thể hay không, không thể thì đổi cách để biến nó thành có thể, dù sao anh không tốn một đồng nào để mua mấy món đồ vài vạn, không chuẩn bị nhiều mà có thể trà trộn vào chung cư cao cấp của bà chủ, không rõ tình trạng đã dám ở lại khiêu chiến nhiệm vụ tuyến phụ.
Đi theo anh Tạ cũng rất dễ dàng… Tự tin mù quáng. Nghiêm Kính không khỏi khẽ cảm thán, dù sao anh Tạ giống như không việc gì là không thể làm được, người ưu tú đến mấy, đi tới trước mặt anh ấy cũng bị lu mờ. Trước khi tiến vào phim kinh dị Nghiêm Kính còn cảm thấy rất có thể mình sẽ được mọi người coi trọng như báu vật, dù sao cậu cũng có mắt âm dương, nhưng biết Tạ Trì rồi mới phát hiện ra, với Tạ Trì mà nói đồng đội không quan trọng, dường như một mình anh có thể hoàn thành tất cả, chỉ là tiện thể nên mới dắt cậu theo, không có ý đồ gì với cậu, có lẽ là để đáp lại thiện ý trước đó của cậu.
Anh ấy chính là… vừa tự tin lại vừa tự luyến, còn rất để ý tới cảm nhận của người khác, không khoe khoang khiến người ta vô thức cảm thấy tự ti. Đột nhiên Nghiêm Kính cảm thán, cậu không rõ liệu mình có thể thực hiện được nguyện vọng hay không, nhưng trước giờ cậu chưa từng nghi ngờ Tạ Trì có thể làm được, dù nguyện vọng có khác thường có đắt đỏ đến mấy, anh ấy vẫn có thể thực hiện được.
Lục Văn mờ mịt trong thoáng chốc, dường như suy nghĩ của Tạ Trì khác với anh ta.
“Kính Tử à?” Tạ Trì khẽ gọi một tiếng để Nghiêm Kính hoàn hồn lại.
Sau khi nhận nhiệm vụ, Tạ Trì lập tức được app gửi tọa độ của cương thi tới, anh đưa mắt nhìn, bật cười bảo: “Thế mà lại thành nhiệm vụ đánh quái.”
Lục Văn tới gần, trên màn hình điện thoại của Tạ Trì là toàn bộ bản đồ của Miên Sơn từ trên xuống, Miên Sơn rất dài, hình dáng như một người nằm ngủ nghiêng, Tạ Trì phải thu nhỏ nhiều lần mới có thể thu hết Miên Sơn vào mắt.
Bọn họ đang ở lưng chừng sườn núi bên đỉnh Miên Sơn, trên bản đồ đánh dấu màu xanh lục, rất dễ phân biệt được ra, ngoài ra, trên bản đồ còn ba điểm đỏ.
Điểm màu đỏ gần họ nhất là chân đỉnh núi chính, phía dưới có đánh dấu ba sao, xa nhất là tận cuối, gần như chạy ra khỏi bản đồ, được đánh dấu một sao, ở vị trí không xa không gần là một nơi được đánh dấu hai sao.
Phía dưới bản đồ có chú thích, ngôi sao tượng trưng cho độ nguy hiểm, càng nhiều ngôi sao lại càng nguy hiểm.
Hiển nhiên Lục Văn chưa từng nhận nhiệm vụ như vậy, anh ta thấy Tạ Trì ấn vào điểm đỏ có đánh dấu ba ngôi sao kia.
Mở rộng đoạn văn giới thiệu ra ―― Ở đây vốn có một nhóm người dân vùng núi, bởi vì trong lúc xử lý thi thể gia đình không chú ý, thi thể biến thành cương thi chạy ra ngoài, chỉ trong một đêm, tất cả người dân ở đây đều bị cắn, trong một hai ngày ngắn ngủi, tất cả bọn họ đều biến thành cương thi. Bởi vì chỗ này vắng vẻ, các đạo sĩ nghe tin vẫn còn đang trên đường tới, tình hình nơi này không thể kiềm chế, vẫn đang không ngừng chuyển xấu.
Mức độ nguy hiểm ba sao, ưu điểm: Khoảng cách gần (Dự tính người bình thường đi nhanh cần đến sáu tiếng), nhiều mục tiêu.
Còn mở rộng tọa độ đánh giá một sao ra lại là ―― Ở đây có một con cương thi, trong lúc đạo sĩ đuổi thi không cẩn thận để xổng mất, đạo sĩ còn chưa kịp tìm về.
Mức độ nguy hiểm một sao, khuyết điểm: Khoảng cách xa (Dự tính người bình thường đi nhanh cần 10,5 giờ), khó tìm kiếm cương thi.
Tọa độ được đánh giá hai sao kết hợp ưu điểm và khuyết điểm của tọa độ một sao và ba sao, mức độ nguy hiểm bình thường, tốn thời gian, xem ra là lựa chọn ổn định nhất.
Nghiêm Kính nghe Lục Văn thuật lại xong, day ấn đường: “10,5 giờ quá khoa trương rồi? Chỉ cho có một ngày một đêm, vừa đi vừa về tốn 21 tiếng, còn phải tìm cương thi nữa, 3 tiếng vốn không đủ, vả lại chỉ được thưởng có nhiêu đó, nếu đi có khi bị trừ ngược lại.”
Cậu ta vẫn còn rất rầu rĩ: “Nhưng nó thực sự rất an toàn, chỉ có một con cương thi, hơn nữa xem miêu tả, nhất định là cương thi cấp thấp, dễ dàng chế phục.”
Lục Văn không đồng tình: “Đấy là người bình thường đi nhanh, nếu tôi và anh Tạ cùng chạy đi chạy về, có lẽ không tốn nhiều thời gian như vậy, tính ra chỉ mất ít nhất tám tiếng, thực ra rất dư dả.”
【Thú vị đấy, bộ phim “Người yêu cương thi” này sáng tạo hình thức mới cho diễn viên hoạt động! Lần đầu tiên tôi thấy nhiệm vụ đánh quái như vậy, cảm giác giống trong game, tóm lại rất thú vị.】
【Mọi người chọn cái nào?】
【Một sao thôi, an toàn mà, tuy rằng xếp cuối, nhưng kiếm điểm ổn nhất.】
【Không, nhỡ họ không tìm được cương thi thì sao, bát quái của anh giai chỉ có thể đoán được xung quanh có cương thi hay không, chứ không thể định vị, hai sao vẫn tương đối ổn hơn.】
【Mặc dù năng lực chiến đấu của Lục Văn và anh giai kia rất cao, nhưng trong thôn có nhiều cương thi, hai nắm đấm không thể đấu được với bốn tay, nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn….】
【Muốn xem anh giai đánh nhau ghê, ngầu lắm cho mà coi, vote một phiếu cho thôn cương thi.】
Trong lúc họ đang thảo luận, Tạ Trì trầm mặc không nói gì, đẩy cặp kính mắt như có điều suy tư.
Mấy phút sau, anh lại tiếp tục mở app ra, lần này không phải đọc tin tức, mà mở cửa hàng hệ thống ra.
Trong cửa hàng hệ thống có rất nhiều thứ, đạo cụ gì cũng có cả, nhưng bởi vì cấp bậc tương đối thấp, cho nên trừ tình huống đặc biệt, bình thường diễn viên sẽ không bỏ điểm tích lũy mua đồ ở cửa hàng.
Tạ Trì vừa liếc mắt đã thấy “Con mắt quỷ Satan” trước đó Châu Văn định dùng trên người anh.
Anh mở ra xem, “Con mắt quỷ Satan” chỉ có thể dùng cho phim tân thủ. Trên thực tế hiệu quả chính diện của thứ này tương đương không, về cơ bản là thứ hại người, cho nên cũng coi như là đạo cụ cấp thấp, xuất hiện trong cửa hàng của app.
Các đạo cụ trong cửa hàng hệ thống bị hạn chế rất nhiều, độ áp dụng nhỏ, hết sức vô bổ, những đạo cụ có khả năng áp dụng cao, công năng mạnh mẽ, sẽ chỉ rơi trong phim kinh dị.
Giống với thanh kiếm gỗ đào tinh xảo của Lục Văn, có thể dùng trong tất cả các bộ phim cương thi. Cho nên Lục Văn vừa đóng xong một bộ phim cương thi, lập tức tiến vào bộ phim cương thi tiếp theo, có được đạo cụ này trong phim cương thi, tính mạng anh ta đã được đảm bảo an toàn hơn rất nhiều.
Vả lại khán giả xem phim đều có xu hướng yêu thích, một diễn viên nào đó vẫn luôn đóng một thể loại phim sẽ dễ thu hút được fan hâm mộ yêu thích loại hình đó, lại càng giành được sự tin tưởng của khán giả, bản thân cũng sẽ am hiểu hơn về thể loại phim này.
Kể từ khi Tạ Trì tiến vào bộ phim “Người yêu cương thi”, fan tăng rất chậm, ban nãy cũng chỉ hot được một chút, nhưng vẫn không lạc quan, trong đó cũng bao gồm nguyên nhân anh đóng phim ma chuyển sang phim cương thi, các fan ban đầu sẽ không đi xem phim cương thi của anh, mà các khán giả của phim cương thi lại hoàn toàn không hiểu về anh.
Mặc dù khán giả có hảo cảm với diễn viên, nhưng vẫn sẽ chọn quan sát, bởi vì thiếu tin tưởng và hiểu biết, bình thường cũng không có người giải thích phổ cập về diễn viên cho.
Khán giả theo dõi diễn viên nào đó có hai nguyên nhân, một là muốn theo dõi quá trình của cá nhân anh ta, để được xem thể loại phim tương tự, giống như Châu Văn thích hành động đồi trụy, khán giả thích anh ta hành động như vậy sẽ theo dõi anh ta, xem các bộ phim trước đó anh ta hành động đồi trụy; còn một vấn đề nữa là do sức hút của cá nhân diễn viên.
Cho nên diễn viên muốn giành được fan hâm mộ theo dõi, hoàn toàn phải dựa vào vế sau, vì vậy mà xuất phát điểm của anh kém hơn những người đã có nền móng cơ bản như Lục Văn, Việt Tu Minh và Châu Đồng một khoảng dài.
Nhưng trước mắt đây không phải vấn đề Tạ Trì nóng lòng cân nhắc, Tạ Trì ôm tâm lý thử nghiệm, tìm món đồ mình cần trong ô tìm kiếm ở cửa hàng, sau mấy giây tải, cuối cùng đồ mà anh muốn cũng hiện ra, mà giá cả lại rất hời, gần như là cho không.
Tạ Trì hài lòng cười một tiếng, thoát khỏi cửa hàng, bảo rằng: “Tôi tới thôn cương thi, mọi người đi không?”
Anh vừa nói vừa khoác đạo bào lên, thắt đai lưng lại, dắt một túi gạo nếp nhỏ bên hông, rõ ràng