Khi Hạ Nhiên trở lại nhìn thấy Trình Thâm đang vểnh râu đắc ý, còn Hạ Cẩm Ngôn lại mang vẻ mặt cay đắng.
Vì cuộc nói chuyện với Nhiếp Tư Diệu vừa rồi, Hạ Nhiên thực sự không muốn nhìn thấy Trình Thâm bây giờ nên lấy tạm lí do cho có lệ rồi rời đi.
Hạ Nhiên đang lái xe, nhẹ giọng an ủi hai đứa trẻ: "Chúng ta sẽ quay lại đó sớm thôi.
Lần sau sẽ cho hai đứa chơi thoả thích."
Hạ Mộng Hi không quá để tâm, liếm cây kẹo trong tay nói:
"Dạ, lần sau chúng ta sẽ lại đến đây, và chơi tất cả những thứ chưa thử qua nha mẹ."
Sau khi nghe thấy giọng nói của Hạ Mộng Hi, khuôn mặt của Hạ Nhiên sáng lên một chút.
"Đúng vậy.
Mong lần sau không gặp họ.
Hai người đó đang hẹn hò, chúng ta không nên ở lại làm bóng đèn."
Giọng điệu của cô không được tốt lắm, khiến Hạ Cẩm Ngôn vô thức liếc nhìn.
Cậu đoán được tâm trạng của mẹ mình, do dự một lúc nhưng không thể kìm nén sự tò mò, hỏi thẳng:
"Mẹ, mẹ không thích gặp họ? Hay mẹ không thích người phụ nữ và chú đó?"
Hạ Nhiên nghe xong lời nói của con trai liền ngẩn ra, sau đó nói:
"Không đúng, mẹ chỉ là cảm thấy không nên gặp bọn họ."
Họ không liên quan gì đến cuộc sống ba mẹ con cô!
Cô quay đầu nhìn Hạ Cẩm Ngôn hỏi: "Lúc mẹ đi vắng, chú kia có nói gì với con không?"
Hạ Cẩm Ngôn suy nghĩ cẩn thận, sau đó lắc đầu.
Hạ Nhiên lúc này mới có vẻ yên tâm, cô nói:
"Mặc kệ người đó nói cái gì, con đều phải hỏi mẹ, đừng chỉ nghe lời một phía."
Có thể hôm qua đã tiêu hao nhiều năng lượng để ứng phó với Trình Thâm và Nhiếp Tư Diệu, ngày hôm sau cô đã đi làm muộn.
Khi cô tới, Phượng Cửu đã đợi cô từ lâu, lúc đó cô mới nhớ rằng mình đã hẹn gặp cô ấy để bàn bạc công việc.
Sau khi nói xong chuyện, Phượng Cửu nói thẳng với Hạ Nhiên: "Hạ tổng, chị có biết hôm nay khi Nhiếp Tư Diệu đến công ty bằng xe của Trình tổng không? Có vẻ như hai người họ sẽ sớm kết hôn thôi.
Thì ra chuyện này không phải là giả."
Hạ Nhiên đối với loại chuyện phiếm này chưa bao giờ có hứng thú, cô nói: “Nhiếp tiểu thư và Trình tổng lớn lên cùng nhau, Nhiếp Tư Diệu ngồi trên xe của anh ấy tới đây không phải là chuyện bình thường sao? Có gì phải kinh ngạc?"
Phượng Cửu nghe thấy câu này thì kinh ngạc thốt lên: "Hạ tổng, làm sao chị biết họ là thanh mai trúc mã?"
Lúc này Hạ Nhiên mới nhận ra vừa rồi đã lỡ lời.
Trình Thâm luôn sống kín tiếng nên có rất ít báo cáo về anh ta.
Tất cả những người biết vềp mối quan hệ giữa Trình Thâm và Nhiếp Tư Diệu đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu ở Hải Thành.
Hạ Nhiên nhìn vẻ mặt của Phượng Cửu, đầu hơi cúi xuống, bình tĩnh nói: "Có gì lạ? Tôi và Nhiếp Tư Diệu không phải là bạn học sao? Là cô ấy đã nói với tôi."
"Ồ."
Sau khi nhận được kết quả này, Phượng Cửu cũng không còn thắc mắc nữa.
Sau khi chào Hạ Nhiên liền vội vã ra ngoài để nói chuyện phiếm với những người khác.
Ngược lại, Hạ Nhiên thấy mình tạm thời không có việc gì làm, liền trực tiếp đi thư viện trong công ty, định đọc từng cuốn sách có