Buổi tiệc ra mắt này khá nhàm chán, sau khi đã rời khỏi chỗ khó chịu ban nãy, Thần Vĩ và Giai Kỳ lôi nhau ra ban công để hít thở. Mà có hít thở hay không chỉ có Thần Vĩ mới biết.
"Bé cưng..xin lỗi em. Anh đến trễ."
"Anh hôm nay bận lắm phải không?"
Thần Vĩ mệt mỏi, đưa hai tay lên ôm lấy người của Giai Kỳ, để lưng cô tựa vào người anh, còn anh thì gục xuống vai cô hít thở.
Sáng hôm nay khi vẫn còn đang ôm người thương bên cạnh ngủ, anh liền nhận được cuộc điện thoại từ khu nhà chính. Thần Vĩ tiếc nuối nhìn Giai Kỳ bên cạnh vẫn còn đang say giấc, không kiềm được liền một hôn trộm cô một cái rồi đứng dậy thay đồ liền xuất phát.
Giai Kỳ cũng tự nhiên dựa nép vào anh, cảm giác thật sự an toàn. Hơi thở của anh ngay bên cổ khiến cô nhột nhột.
"Sao anh lại mua cái đầm mắc như vậy?"
"Em không thích?"
"Tất nhiên là thích rồi..nhưng nó quá mắc."
"Mắc..anh còn chê rằng nó quá rẻ."
Thần Vĩ thì thầm. Giai Kỳ thở dài.
"Từ nay đừng mua đồ cho em. Nếu được anh mua thức ăn đi, em nấu cho anh."
"Được. Chiều theo em."
Hai người cứ đứng đó mà tận hưởng, hoàn toàn không hề chú ý đến xung quanh.
"Giai Kỳ..."
"Hửm.."
"Anh.."
Thần Vĩ ngập ngừng muốn thông báo cho cô một chuyện, ngay khi anh mở miệng thì có người chạy từ bên trong ập vào bên ngoài chỗ họ đang đứng.
"Anh Vĩ...anh Vĩ..."
Tiếng la vui mừng của ai đó vang lên, cô giật mình nhìn về phía phát ra tiếng la đó.
"Ai gọi anh kìa!"
"Đừng quan tâm."
Cô gái chạy ra phía ban công, thì lập tức gặp Lâm Hữu đang đứng ở cửa, cô biết ngay là Thần Vĩ đang đứng ở ngoài đó rồi.
"Lâm Hữu..anh Vĩ đâu?"
"Thưa Minh Ngọc tiểu thư..ngài ấy đang nghỉ ngơi bên ngoài. Ngài không muốn ai làm phiền cả."
"Không..tôi muốn gặp anh Vĩ. Tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi." Minh Ngọc sốt ruột, trong tay vẫn đang cầm ly rượu muốn chạy ra uống với anh. Vì sau đêm nay Kẻ Quyền Lực top đầu sẽ thuộc về ả ta.
"Xin Minh Ngọc tiểu thư hãy thông cảm, Thần tổng hiện tại rất mệt."
"Trời ơi cái tên thư ký này. Bộ cậu nghĩ cậu có tư cách nói chuyện với tôi hả?" Minh Ngọc tức tối.
Minh Ngọc 24 tuổi, là một siêu người mẫu mới nổi gần đây. Cô lai giữa Pháp và Hàn Quốc, từng có ba năm đi du học ở Trung Quốc nên cô cũng hiểu vài tiếng Trung. Cô mang vẻ xinh đẹp ngọt ngào, dễ thương. Khuôn mặt baby và thân hình bốc lửa. Chưa có người đàn ông nào mà cô chưa chinh phục được.
Cô biết đến Thần Vĩ nhờ vào sự kiện của những tháng trước, lúc đó cô là người mẫu đại diện cho sản phẩm nước hoa của tập đoàn MS - Mysterious Scent. Thần Vĩ vừa hay lại đi ngay sự kiện đó, ngay từ lần đầu gặp, cô đã bị anh thu hút với vẻ ngoài điển trai, nam tính. Anh còn là người đứng đầu của giới kinh doanh. Người đàn ông tài giỏi như vậy? Thử hỏi ai lại không muốn với tới.
"Tôi không biết, hôm nay tôi phải gặp được Thần Vĩ."
"Ồn ào."
Thần Vĩ bước vào cửa với khuôn mặt không hài lòng vì bị làm phiền. Lúc nảy ở bên ngoài đang tính ăn một chút gì đó từ cô rồi nhưng lại cứ bị làm phiền, cộng thêm việc cô luôn từ chối anh. Tức giận đành bước ra ngoài xem có chuyện gì.
"Anh Vĩ!"
Thần Vĩ liếc nhìn một cái, rồi quay sang chỗ khác bỏ đi, đồng thời kéo tay Giai Kỳ đi cùng. Minh Ngọc như rơi xuống từ chín tầng mây.
Lâm Hữu cười cười, gật đầu hiểu rõ với ý của Thần Vĩ.
"Mong tiểu thừ từ nay đừng gọi tên của Thần tổng. Ngài không thích chuyện đó."
"Ai nói thế chứ. Thần Vĩ cũng không nói gì về chuyện đó."
"Ngài đã ra hiệu rồi đấy ạ."
Lâm Hữu nói rồi cũng bỏ đi theo sau Thần Vĩ. Minh Ngọc tức không thể tả nỗi, tại sao lại như vậy cơ chứ? Thần Vĩ không chú ý đến mình, còn con nhỏ lúc nảy là ai chứ, sao nó có thể đi theo sau Thần Vĩ được, còn được anh nắm tay nữa. Thiệt tức quá đi mất.
Thần Vĩ cùng Giai Kỳ đứng với nhau, xem buổi thuyết trình về sản phẩm mới, Thần Vĩ trông mặt rất nghiêm túc khi nghe thuyết trình. Đúng rồi cho dù tỏ ra không quan tâm nhưng cũng không nên thể hiện ra cho người khác thấy.
Buổi thuyết trình cũng ra kết thúc, chủ bữa tiệc cũng đi xuống chỗ Thần Vĩ đang nói chuyện cùng với Giai Kỳ. Anh cảm thấy sản phẩm này hơi tệ, không như anh trông chờ gì mấy. Giai Kỳ lại thấy có thể tin tưởng được.
Chủ bữa tiệc đã xuống chỗ của hai người, Mark Leroux búng tay lập tức có người mang rượu tới.
"Ngài Cyrus..xin chào."
Thần Vĩ gật đầu thay cho lời chào.
"Được thấy ngài ở đây quả thật là một vinh dự lớn. Ngài cảm thấy sản phẩm này như thế nào?"
Thần Vĩ tất nhiên là lười nói, anh muốn tiết kiệm lời hết mức có thể, định tùy ý nhún vai vài cái rồi im lặng, nhưng Giai Kỳ ở phía sau cứ chọt chọt vào anh, khỏi nói cũng đã hiểu được ý cô là gì.
"Mr Leroux đề cao tôi quá rồi, sản phẩm tốt hay không đâu thể dựa vào lời nói của tôi."
"Vâng tôi biết. Ý tôi là phần thiết kế của nó thì sao?" Mark Leroux gật đầu, lại chuyển sang ý khác.
Thần Vĩ bị hỏi lần thứ hai cảm thấy phiền, anh quay đằng sau nhìn cô nổi giận. Giai Kỳ chỉ có thể cười thôi.
"Trước mắt là phần thiết kế này trông đẹp mắt, có thể kết hợp được với nhiều thứ."
"Vâng tôi đã tận dụng những màu sắc xung quanh cuộc sống, vậy thì có thể phù hợp với yêu cầu của mọi người."
Thần Vĩ gật đầu xem như đã nghe. Quay lại thì thấy có người mời rượu Giai Kỳ. Đó là Michael Leroux, cựu chủ tịch của tập đoàn EP.
"Thì ra đây là thư ký mới của Thần tổng, hèn chi tôi cứ thấy lạ mắt. Đúng là tuyệt sắc giai nhân."
"Cảm ơn ngài. Ngài quá khen, tôi không tới mức như vậy đâu."
"Tiện đây tôi có thể mời cô một ly rượu này không?"
Michael Leroux vừa mới bước xuống bữa tiệc mà bị cô cuốn hút một cách kỳ lạ, ông không hiểu, nói thẳng ra là nhan sắc của cô đối với ông ta cũng không thuộc hàng tuyệt đẹp nhưng vì một lí do nào đó khiến ông không thể rời mắt được. Đành lấy một ly rượu rồi đi đến chỗ cô làm quen.
"Ngài Leroux, thật không may cho tôi là tửu lượng tôi cực kỳ kém nên không thể dùm được."
Giai Kỳ từ chối khéo léo. Cô mệt mỏi với sự đa dạng của bữa tiệc này rồi, cô không thích chút nào.
"Đây không hẳn là rượu đây, chỉ là nước trái cây có