Buổi chiều hôm ấy, Aurelia có buổi chụp hình cho nhãn hàng vì thế đã rời nhà từ sớm và tận tối muộn mới trở về.
Lúc cả nhà ngồi ăn cơm tối, sáu bánh bao nhỏ giống như trút được gánh nặng vậy, Lý Giai Kỳ cảm thấy sáu bé con hoạt bát và tự nhiên hơn buổi sáng rất nhiều.
Mẹ ơi! Con sợ cô Aurelia đấy, cô ấy luôn nhìn con rất hung dữ.
Gia An ủy khuất nói với mẹ.
Lý Giai Kỳ sửng sốt trước lời nói của con gái bởi vì thời gian mà sáu bánh bao nhỏ gặp mặt cũng như tiếp xúc với Aurelia là không nhiều vậy mà cô ta lại để lại ấn tượng không tốt trong mắt bọn trẻ.
Tối hôm qua lúc gặp cô ấy, cô ấy đã nói con là con hoang.
Con hoang là gì hả mẹ? Gia Minh vừa gãi cái bụng tròn vo vừa hỏi.
Lần này thì không chỉ Lý Giai Kỳ mà ngay cả Trầm Thiên Phong cũng sa sầm mặt lại.
Hai người thật không thể ngờ được ở sau lưng mình Aurelia lại nói như vậy với sáu bánh bao nhỏ.
Hôm qua cô ấy mặc chiếc váy rất đẹp, con thấy vậy nên đã đến gần hơn để ngắm chiếc váy nhưng cô ấy đã đẩy con ngã còn nói thứ thấp hèn như con không được lại gần cô ấy.
Tay của con vẫn còn đau đây.
Gia Ý xoè bàn tay trái ra, ở trong lòng bàn tay có một vệt xước đã kết vảy nhưng vẫn còn có chút đỏ.
Tại sao không nói với mẹ sớm hơn? Có đau lắm không? Lý Giai Kỳ vội vàng kéo tay cô bé để nhìn kỹ hơn, tuy rằng vết thương không sâu lắm nhưng lại khá lớn.
Cô giáo nói chuyện của mình thì tự mình giải quyết cho nên con đã nhờ dì Thủy Nhu lấy cho băng cá nhân sau đó tự dán vào rồi ạ.
Đã dán lên băng cá nhân nhưng không hiểu sao vẫn thấy đau mẹ ạ.
Lý Giai Kỳ đau lòng nhìn con gái sau đó lại cẩn thận kiểm tra một lượt các con xem có bị thương ở chỗ nào không.
Bọn trẻ tuy rằng đã hơn bốn tuổi, đã hiểu được một số chuyện nhưng những lời như “con hoang” hay “thấp hèn” tuyệt đối không phải là lời mà mấy đứa trẻ bốn tuổi có thể nói ra nếu như không nghe thấy người lớn nói.
Trầm Thiên Phong ôm Gia Ý vào lòng, anh đặt cô bé ngồi trên đùi mình rồi nhẹ nhàng kiểm tra lại vết thương trong lòng bàn tay của cô bé.
Tự mình giải quyết việc của mình là chuyện tốt tuy nhiên các con còn nhỏ có nhiều chuyện không thể tự mình làm được.
Lần sau nếu có bị thương hay khó chịu ở đâu thì phải nói ngay với ba mẹ hoặc quản gia Lưu có biết không.
Lý Giai Kỳ nhìn Trầm Thiên Phong, trong lòng dâng lên một cỗ tức giận.
Từ tuần sau, bọn trẻ sẽ về nhà ở với tôi.
Cô không muốn các con sẽ lại gặp phải chuyện tương tự, lần này xem như nể mặt của Trầm Thiên Phong nên cô sẽ không làm lớn chuyện hơn nhưng cô tuyệt đối không để cho Aurelia có cơ hội làm hại con của mình.
Trầm Thiên Phong biết rõ sáu bánh bao nhỏ chính là vảy ngược của Lý Giai Kỳ, chuyện lần này anh cũng rất tức giận nhưng anh không thể vì xúc động nhất thời mà làm hỏng chuyện lớn.
Cuối tuần sau không phải em có hẹn với bên thi công làm nhà sao? Em bận rồi thì làm sao trông được các con?
Tôi sẽ thuê bảo mẫu theo giờ.
Tôi là mẹ của chúng, tôi tự khắc biết làm gì tốt nhất cho chúng.
Nói rồi, Lý Giai Kỳ dắt theo các con về phòng tắm rửa cho chúng rồi dỗ chúng ngủ.
Từ những điều mà Aurelia đã nói và làm với sáu bánh bao nhỏ kèm với những điều cô đã nghe được thì hoàn toàn có thể kết luận là cô ta đang muốn làm hại bọn trẻ.
Trầm Thiên Phong đang rơi vào thế khó xử, anh cũng không khác Lý Giai Kỳ là mấy khi nhìn thấy con bị thương, bị đối xử không tốt nhưng anh không chỉ là một người cha mà còn là một người thủ lĩnh, một người lãnh đạo.
Sau này nhất định anh sẽ bù đắp lại cho sáu bánh bao nhỏ nhưng hiện tại thì anh chỉ có thể xin lỗi bọn trẻ mà thôi.
Để tránh việc tương tự xảy ra, Trầm Thiên Phong căn dặn quản gia Lưu phải cắt cử thêm người trông coi và chăm sóc sáu bánh bao cũng như giữ cho bọn trẻ một khoảng cách an toàn đối với Aurelia.
Bởi vì đang tức giận với Trầm Thiên Phong cho nên Lý Giai Kỳ ngủ lại cùng với các con.
Chiếc giường khổng lồ đã được di chuyển đến phòng của sáu bánh bao nhỏ thuận tiện cho mỗi lần cả gia đình ngủ chung.
Rõ ràng là Lý Giai Kỳ ôm Gia Ý đi ngủ vậy mà buổi sáng thức dậy cô lại nằm trong lòng Trầm Thiên Phong.
Không cần nghĩ cũng biết là anh nhân lúc cô ngủ say rồi trèo lên ngủ cùng với mẹ con cô.
Sẵn lửa giận trong lòng, Lý Giai Kỳ vung tay đập một cái vào vòm ng ực đang để trần của anh, ngay lập tức trên đó hằn lên dấu tay và Trầm Thiên Phong cũng giật mình tỉnh dậy.
Sáng nay tôi có hẹn với nhà thiết kế nên sẽ không có mặt ở Hải Thiên Đế Cung.
Trong khoảng thời gian tôi vắng mặt hi vọng anh có thể đảm bảo các con tôi sẽ không nhận được một lời nói xúc phạm đến chúng hay là một hành động nào tổn thương đến chúng.
Lý Giai Kỳ lạnh lùng bỏ lại một câu rồi mở cửa rời đi.
Trầm Thiên Phong chỉ biết thở dài, anh không ngờ rằng tâm lý bảo vệ của cô đối với bọn trẻ lại mạnh như vậy.
Bởi vì căn biệt thự mà Lý Giai Kỳ mua chỉ là phần thô nên việc hoàn thiện phải mất một khoảng thời gian.
Hôm nay bên phía công ty thiết kế muốn trao đổi với cô về một số phần được chỉnh sửa.
Trong lúc đang trao đổi và cho