Tạm biệt với Aurelia, Lý Giai Kỳ cũng không muốn quay lại bữa tiệc nên đi dạo vòng vòng bên ngoài cho đến khi nhận được một cái ôm quen thuộc.
Trầm Thiên Phong biết cô thấy nhàm chán nên cũng không nán lại nói chuyện quá lâu, anh ra ngoài thì thấy cô đang đi dạo một mình nên nhẹ nhàng bước đến ôm lấy cô.
Anh không ở lại nói chuyện thêm sao? Lý Giai Kỳ nghiêng đầu hỏi anh.
Không nói nữa, toàn mấy người nhiều chuyện.
Có muốn đi dạo một lúc nữa không? Trầm Thiên Phong thân mật cọ cọ mũi vào má của cô.
Chân em đau rồi, mình về phòng thôi.
Trầm Thiên Phong đương nhiên đồng ý, lại nghe thấy cô nói đau chân nên cúi xuống bế ngang cô lên.
Thả em xuống, mọi người đang nhìn chúng ta kìa.
Thấy có nhiều người đang nhìn, Lý Giai Kỳ xấu hổ liên tục vỗ vào vai anh nhưng anh lại không chịu thả tay ra.
Trầm Thiên Phong hôn một cái lên môi cô, cười nói: Mặc kệ họ, bọn họ là đang ghen tị với chúng ta thôi.
Ngang ngược đến mức này thì Lý Giai Kỳ cũng không thể nói nổi nữa, cô chỉ biết xấu hổ vùi mặt vào ngực anh để che đi khuôn mặt đang đỏ lên.
Về đến phòng, Lý Giai Kỳ đi tắm trước, bộ váy nặng nề và đôi giày cao gót thật sự đã khiến cô mệt đên thở cũng khó.
Tắm xong, Lý Giai Kỳ tranh thủ đắp mặt nạ đất sét để dưỡng da kết quả lúc ra ngoài đã doạ cho Trầm Thiên Phong một phen hú hồn.
Hiếm có mới thấy được vẻ mặt sợ hết hồn của anh làm Lý Giai Kỳ cười như nắc nẻ còn Trầm Thiên Phong thì đen mặt đi tắm.
Nằm chờ mặt nạ khô, Lý Giai Kỳ lấy điện thoại ra muốn gọi video cho sáu bánh bao nhỏ thì có chuông cửa, nghi ngờ không nghĩ ra ai đến, Lý Giai Kỳ buồn bực bỏ điện thoại xuống đi ra mở cửa.
Một lần nữa Lý Giai Kỳ thấy được vẻ mặt giật mình sợ hãi của một người nữa, người đến tìm cô vậy mà là Andrew.
Đang bực bội trong người, Andrew vội vàng đi đến phòng của Lý Giai Kỳ muốn hỏi vài lời nhưng vừa thấy người ra mở cửa đã bị doạ cho hết hồn.
Nhưng dù sao cũng từng thấy Aurelia đắp mặt nạ đất sét mấy lần nên biểu hiện không quá rõ rệt như Trầm Thiên Phong.
Andrew? Anh đến tìm Hamad sao? Anh ấy đang tắm.
Tuy rằng Andrew đến gặp hoàn toàn nằm trong dự liệu của Lý Giai Kỳ nhưng chung quy vẫn phải ra vẻ ngạc nhiên một chút, đã diễn phải diễn cho tới.
Lấy lại bình tĩnh, Andrew vậy mà bỏ xuống khuôn mặt điềm nhiên mọi khi, trên mặt là vẻ khẩn trương và bực bội.
Tôi không tìm Hamad lão đại, tôi tìm cô.
Tìm tôi sao? Lý Giai Kỳ giả bộ kinh ngạc chỉ vào mình.
Nếu là bình thường, Andrew có thể sẽ phát hiện ra sự khác thường của Lý Giai Kỳ nhưng hiện tại trong lòng anh đang loạn nên không nhìn ra được.
Vừa rồi trong bữa tiệc, cô cùng ra ngoài với Aurelia, cô có biết cô ấy đi đâu không? Tôi trở về phòng nhưng không thấy cô ấy, gọi điện thoại cũng không liên lạc được.
Aurelia sao....!
Nhìn vẻ mặt khẩn trương của Andrew, Lý Giai Kỳ cố tình kéo dài từ cuối giả bộ nhớ lại.
Andrew sốt ruột muốn chết nhưng vẫn phải kiên nhẫn chờ cô.
Cô biết cô ấy đi đâu sao?
Lý Giai Kỳ gật đầu: Đương nhiên là biết.
Vậy cô ấy đi đâu? Biết được Lý Giai Kỳ biết Aurelia đi đâu, Andrew gấp gáp truy hỏi.
Chúng tôi đang nói chuyện thì người của cha cô ấy tới đón sau đó cô ấy lên máy bay rời đi rồi.
Người của cha cô ấy? Tại sao ông ấy lại cho người đến đón Aurelia?
Lý Giai Kỳ khoanh tay trước ngực đứng dựa lưng vào tường: Chuyện này thì tôi biết.
Biết rõ Andrew đang rất gấp nhưng cố tình Lý Giai Kỳ lại cứ nói chuyện nửa chừng khiến cho Andrew càng vội hơn.
Nói cho tôi rốt cuộc là vì sao?
Aurelia nói với tôi là anh không thích cô ấy, cô ấy cảm thấy theo đuổi anh quá khó khăn rồi nên chấp nhận từ bỏ vì thế đã gọi cha cô ấy cho người đến đón về.
Dù sao anh cũng không thích cô ấy hiện giờ cô ấy đi rồi chẳng phải rất tốt sao.
Chết tiệt!
Andrew không nhịn được mà chửi thề một tiếng sau đó không cả nói lời tạm biệt với Lý Giai Kỳ đã vội vàng quay lưng đi thậm chí không giữ hình tượng mà chạy rất nhanh.
Lý Giai Kỳ cũng không trách anh ta, cảm thấy mục đích đã đạt được rồi nên cũng vui vẻ đi vào.
Vừa mở cửa đi vào đã bị Trầm Thiên Phong doạ cho suýt đứng tim.
Anh nhìn cô chằm chằm, trên tay vẫn còn đang cầm khăn lau tóc.
Hắn ta đến tìm em có việc gì? Không lẽ đến để rủ em bỏ trốn?
Lý Giai Kỳ dở khóc dở cười với cái tính đa nghi của Trầm Thiên Phong, cô cũng không vội giải thích mà đi vào phòng tắm rửa mặt mặc kệ cho Trầm Thiên Phong đang nhìn mình chằm chằm.
Lúc rửa mặt xong đi ra vậy mà Lý Giai Kỳ thấy anh ngồi ở trên giường vẫn nhìn cô như muốn xuyên thủng cô.
Anh thậm chí còn không lau cả tóc cứ để cho tóc ướt, có vài giọt nước nhỏ xuống mặt của anh.
Bởi vì vừa tắm xong nên Trầm Thiên Phong không mặc đồ chỉ quấn tạm chiếc khăn tắm quanh hông, Lý Giai Kỳ biết nếu cô không trả lời có khi anh ngồi nhì cô cả đêm nên đi đến lấy chiếc khăn lông bên cạnh anh lau tóc cho anh.
Anh ta đến hỏi em Aurelia đã đi đâu?
Người của mình đi đâu cũng không biết lại còn đến tìm em.
Đúng là thứ vô dụng.
Trên mặt Trầm Thiên Phong là vẻ khinh thường, đường đường là đàn ông mà người phụ nữ