"Nếu như chúng tôi chỉ là hai người bình thường thì tôi nhất quyết sẽ ở bên cậu ấy đến cùng, chúng tôi là người nổi tiếng mức độ chịu đựng những miệt thị nhất định sẽ còn cao hơn người khác gấp bội, chỉ là tôi không có cách nào nhìn bạn nhỏ của tôi vì tôi từ bỏ ánh hào quang mà bước xuống đáy vực sâu thẳm chịu đựng sự phỉ báng của người đời.
""Mọi người nói rằng chúng tôi không cần công khai, không cần sự công nhận của pháp luật, các bạn sẽ bảo hộ chúng tôi, chúng tôi chỉ cần yêu nhau thôi là được rồi, chỉ là nếu như bạn nhỏ của tôi gặp chuyện không may, tôi lấy tư cách gì để kí lên giấy bảo đảm của bệnh viện đây?""Nam Khang không đợi được "ông xã" đi tìm cậu ấy nên đã thả mình xuống dòng sông Trường Giang lạnh lẽo, Nhất Bác ngủ rồi mãi không tỉnh lại nữa, chúng tôi đều không làm chuyện gì tội lỗi cả, chúng tôi chỉ là yêu nhau chỉ muốn cái gọi là cả một đời thôi mà, tại sao lại ngăn cấm tình yêu đồng giới?""Nếu như có kiếp sau tôi nguyện dùng hết tất thảy may mắn của mình để gặp lại bạn nhỏ ấy ở một thế giới bớt đau thương hơn, hoàn thành ước vọng "cả một đời" mà chúng tôi chưa thể thực hiện ở kiếp này.
Bạn nhỏ của tôi đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của tôi năm năm rồi, tôi phải đi tìm bạn nhỏ của tôi thôi, nếu không sẽ không kịp nữa.
"~~~Chiếc xe màu đen bóng dừng lại một cách gấp gáp ở trước cổng tiểu khu, Ninh Hinh mở cửa xe bước xuống, chính là bộ dạng tuyệt vọng điên cuồng chạy vào phía bên trong, Tử Văn cũng không màng đến chuyện nên cho xe vào bãi, cũng nhanh chóng đóng lại cửa xe, nhanh chóng đuổi theo vợ mình.
Thời gian trong thang máy trở nên chậm chạp một cách lạ thường, tầng 28 mở ra, hành lang quen thuộc, cơn ác mộng năm năm trước tựa như mới chỉ xảy ra hôm qua mà thôi, Ninh Hinh không còn chạy nữa, bình tĩnh bước từng bước về phía căn hộ đã năm năm rồi cô chưa từng bước vào, nhập lại mật mã, chính là ngày sinh nhật của Nhất Bác cùng Tiêu lão sư ghép vào.
Cánh cửa được mở