Bậc Thầy Thẻ Bài

Lời đồn nổi lên khắp nơi


trước sau

"Lừa người quá mà!"

"Thiết bị game ảo này chỉ để trang trí thôi đúng không?"

Đám sinh viên rất phẫn nộ, đáng tiếc chẳng có ai để ý đến bọn họ.

"Sao trường học lại dám làm vậy chứ!"

"Tôi muốn kiện lên phòng giáo dục!"

"Ngôi trường rác rưởi!"

"Trường học của anh họ tôi cung cấp nhiều lợi ích thực tập lắm luôn."

Một vài sinh viên hết sức tức giận.

Ngay lúc này, bỗng có một giọng nói yếu ớt vang lên: "Này, lúc các cô cậu đăng ký dự thi, học viện này như thế nào, trong lòng các cô cậu không biết chắc?"

Soạt!

Thế giới bỗng trở nên yên tĩnh.

Rất lâu sau.

Một tiếng thở dài.

"Ngủ đi."

"Tôi tính ngày hôm nay mới làm việc tám tiếng đã thấy mệt rồi, ngày mai làm mười sáu tiếng chắc chắn sẽ góp đủ điểm, mua một bữa ăn tu luyện!"

"Mấy ngày nay cứ coi như làm việc vất vả để tích góp ít tín chỉ đi."

"Đừng có học theo lũ ăn hại năm hai, dù chúng ta vẫn học ở học viện tồi tàn này thì cũng phải trở nên nổi bật."

Một người nói.

"Ừ."

Mọi người đều cho là đúng.

Bọn họ nghe nói có mấy sinh viên năm hai cũng đến thực tập, ban đầu còn tưởng họ cố ý xin đi, ai ngờ họ đều vì tín chỉ mà đến làm cu li.

Đây chính là kết cục của việc học tập không đến nơi đến chốn!

Trượt môn quá nhiều nên mới phải tới cái chỗ chết tiệt này thực tập!

Vì biết có người còn thảm hơn nên tâm trạng bọn họ dường như đã ổn định hơn nhiều rồi, lại thêm cả ngày mệt mỏi, chẳng mấy chốc họ đã mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Lúc này.

Đàn anh thê thảm mà họ nói lại đang điên cuồng chế tạo thẻ bài.

"Thành công rồi!"

Lục Minh vung tay lên.

Ùng...

Một tấm thẻ bài "Đàn trâu điên cuồng" đã thành hình.

Ban ngày anh cũng cố gắng đào mỏ giống những sinh viên khác.

Chẳng qua, anh không giao nộp đá quặng mình đào được mà dùng nó để chế tạo thẻ năng lượng, rồi lợi dụng những thẻ năng lượng này để chế tạo thành công thẻ bài "Đàn trâu điên cuồng".

Tốc độ tu luyện tăng vọt!

Sau một ngày, lợi ích thu được thật đáng ngạc nhiên.

Sáu mươi tư điểm năng lượng vốn có trong cơ thể đã tăng vụt lên tám mươi điểm. Vẻn vẹn trong một ngày, năng lượng của anh đã tăng lên mười sáu điểm!

Có thể nói là kinh khủng!

"Mạnh thật."

Lục Minh kinh ngạc.

Phải biết rằng, Lục Minh bé nhỏ trước đây chỉ tăng được vài chục điểm năng lượng trong một năm!

Hơn nữa.

Lục Minh khẳng định, có lẽ cũng có những chuyên gia chế tạo thẻ bài khác dùng cách này để thăng cấp.

Nhưng tốc độ thăng cấp của bọn họ chắc không thua kém gì bản thân anh lúc điên cuồng chế tạo thẻ bài Fruit Ninja, cật lực một ngày chỉ tăng được một ít năng lượng, vốn không đáng kể.

Bởi vì thẻ bài dùng để tu luyện quá thấp!

Bởi vì trình độ cơ bản vẽ đường vân quá kém!

Nếu chế tạo chậm hơn một chút, có lẽ đến cả điểm cho một ngày ba bữa cơm cũng không đủ, chứ đừng nói đến tu luyện?

Còn Lục Minh ư?

Tốc độ vẽ đã tăng!

Tốc độ tu luyện cũng tăng!

Hai thứ này kết hợp mang đến hiệu quả kinh người.

Dựa theo tốc độ này, một ngày mười sáu điểm năng lượng, bảy ngày kế tiếp, chưa biết chừng anh sẽ có thể tăng lên một trăm điểm! Số điểm này đủ để bù đắp tiến độ trong một hai năm của Lục Minh bé nhỏ!

Nhưng...

"Không đủ!"

Lục Minh vẫn chưa hài lòng.

Ban ngày vì phải tránh né bạn học nên anh chỉ có thể lén chế tạo thẻ. Tối đến bọn họ đều trở về, đây là khoảng thời gian thích hợp cho bản thân anh.

Hừm...

Hay bây giờ đi thử một chút nhỉ?

Lục Minh nghĩ.

Dù gì anh không cần điểm!

Lúc tới đây, anh đã chuẩn bị sẵn thức ăn bảy ngày ở trong bọc rồi, thậm chí anh còn mang thêm cả lều mini, chính là vì tránh phải đổi điểm dẫn đến lãng phí thời gian.

Nghĩ tới đây.

Lục Minh im lặng rời khỏi ký túc xá, đi vào trong hầm mỏ.

Nơi đây.

Vô cùng yên tĩnh.

Lục Minh tìm một hầm mỏ, anh dựng lều, cất xong đồ đạc của mình rồi mới bắt đầu đào mỏ. Nhưng chỉ hoàn thành được có một tấm thẻ bài, anh có cảm giác không đúng lắm.

Quá chậm!

Ban ngày lén chế tạo thẻ, còn phải tránh ánh mắt của bạn học nên anh vẫn chưa nhìn ra vấn đề.

Còn bây giờ...

Anh phát hiện thời gian mình đào một viên đá năng lượng còn lâu hơn thời gian dùng để làm thẻ bài! Đặc biệt là khi bản thân đã tiến bộ về mọi mặt hiện giờ!

Đào một viên đá năng lượng mất hai mươi phút, chế tạo một tấm thẻ năng lượng chỉ cần mười phút!

Tình huống gì đây?

Lừa người quá mà!

Lục Minh trừng mắt nhìn viên đá năng lượng trước mặt, tâm trạng bỗng kích động.

Đào gì mà đào?

Tại sao mình nhất định phải đào chứ?

Nếu hấp thu năng lượng... dường như chỉ cần tiếp xúc trực tiếp với bề mặt năng lượng là được, nói vậy chẳng phải ý là bản thân không cần đào nữa sao?

Chỉ cần anh có thể tiếp xúc với nó, đương nhiên sẽ có thể hấp thu vào trong cơ thể.

Chẳng phải dù có đào thì cũng phải hấp thu như vậy sao?

Soạt!

Lúc này Lục Minh trực tiếp bắt lấy đá năng lượng.

Đương nhiên.

Độ tinh khiết của những đá quặng năng lượng này rất thấp.

Lúc Lục Minh hấp thu, anh có thể cảm nhận rõ ràng những năng lượng kia đang bị gián đoạn.

Nhưng không sao.

Thỉnh thoảng lúc năng lượng bị đứt đoạn, anh có thể dùng năng lượng trong cơ thể mình để bổ sung, đảm bảo năng lượng sẽ kết nối liền mạch, có thể thuận lợi hoàn thành việc vẽ đường vân.

Anh rất thuần thục với quá trình này.

Bởi vì kiếp trước anh đã từng làm công việc tương tự, ưm... mạng kết nối liền mạch, wifi không đạt 4G, dù thế nào cũng phải bảo đảm mạng thông suốt.

Rất nhanh, thẻ năng lượng thứ nhất đã được chế tạo xong.

Thành công rồi!

Lục Minh mừng rỡ.

Anh thật sự không cần phải đào đá năng lượng cũng có thể chế tạo thành công!

Đương nhiên, cùng với việc anh chế tạo thành công, năng lượng trong viên đá năng lượng vẫn chưa được đào lên này cũng đã hết hoàn toàn, biến thành một khối đá vô dụng.

"Được lắm."

Lục Minh vô cùng hài lòng.

Tốc độ tu luyện của anh lại tăng nhanh lần nữa!

Một tấm...

Hai tấm...

Ba tấm...

...

Lục Minh bắt đầu con đường điên cuồng chế tạo thẻ của mình.

Rất nhanh.

Những viên đá năng lượng lộ ra gần đó đã hoàn toàn biến thành đá bỏ đi, Lục Minh không thể không bắt đầu tìm một vị trí khác để hấp thu.

Keng!

Keng!

Xa xa mơ hồ truyền đến âm thanh.

"Có người!"

Tinh thần của Lục Minh nghiêm túc.

Có điều nghĩ kĩ cũng đúng, đâu thể chỉ có một mình anh tu tiên đêm khuya chứ, có lẽ rất nhiều người cũng muốn thừa dịp kiếm được một bữa ăn tu luyện trong bảy ngày này!

Hoặc trải nghiệm một lần có thể hòa hợp với chị gái ảo cảnh trong truyền thuyết!

Ưm...

Đối với một số người mà nói, điều này cũng đủ hấp dẫn đấy.


"Bị bắt gặp sẽ không hay đâu."

Lục Minh suy nghĩ một lát, lập tức trốn vào trong lều.

Phạm vi của lều đủ lớn, ít nhất một phần đá năng lượng bị chân lều bao phủ cũng đủ để Lục Minh chế tạo thêm mấy tấm thẻ năng lượng!

Như vậy cũng có hiệu quả ngụy trang.

Lúc cần đổi vị trí, chỉ cần đẩy lều nhúc nhích một chút chẳng phải xong ngay sao?

Hoàn hảo!

Lục Minh đã tìm được phương án giải quyết, anh lại bắt đầu chế tạo thẻ.

...

Đêm khuya.

Một vài sinh viên điên cuồng làm việc trong hầm mỏ đã mệt rồi, họ mơ màng ngủ trong hầm mỏ.

Rất lâu sau.

Có người buồn tiểu nên tỉnh giấc, mắt lim dim chuẩn bị đi tiểu tiện. Sau đó cậu ta thấy hình như có một chiếc lều đang không ngừng di chuyển trong bóng đêm.

"???"

Mắt cậu ta lập tức trợn to.

Không sai!

Đó chính xác là một chiếc lều!

Nửa đêm nửa hôm!

Ở nơi tối tăm này!

Trong hầm mỏ không một bóng người, một chiếc lều di chuyển trong yên lặng!

"Mẹ ơi!"

"Có ma!"

Cậu ta toát mồ hôi lạnh, kêu khóc chạy xuống núi.

"Hử?"

Chiếc lều dừng lại.

Lục Minh từ bên trong thò đầu ra ngoài nhìn một chút, không thấy ai hết.

Kỳ lạ.

Anh thầm nói một tiếng, tiếp tục trở về chế tạo thẻ.

...

Ngày hôm sau.

Ngày thực tập thứ hai bắt đầu.

Đám sinh viên trong ký túc xá thức dậy trong tình trạng đau nhức toàn thân, thật muốn chửi hoạt động thực tập lừa đảo này, bỗng họ nghe thấy có người kể chuyện hôm qua.

"Mọi người nghe gì chưa, tối qua ở bên khu mỏ có ma đó."

"Sao có thể chứ?"

"Thật mà, nghe nói là một con yêu quái lều biết đi."

"Ồ, huyền ảo vậy sao?"

"Thật mà, rất nhiều người nhìn thấy đó, nghe nói đêm qua có mấy người đi đào mỏ đều bị dọa cho chạy về, ai nấy đều chui vào chăn run cầm cập."

Mọi người sợ hãi.

Một truyền mười mười truyền trăm, chuyện này lập tức trở nên hot.

Ai cũng biết vào ban đêm, trong hầm mỏ sẽ có một con yêu quái lều đi lại, rất đáng sợ.

Đám sinh viên cũng không dám đi đến hầm mỏ vào đêm khuya nữa.

Không phải là bọn họ mê tín, nhưng hầm mỏ này vốn là nơi dồi dào năng lượng, nuôi dưỡng một số thứ kỳ quái cũng là chuyện bình thường.

Chuyện này truyền đến tai thầy giáo, thầy giáo cũng ngơ ngác.

Ông ấy biết hầm mỏ thỉnh thoảng sẽ có một vài vật nhỏ vô hại như sâu lớn, thú dữ nhỏ, trước đây ông đã gặp vài lần, nhưng đây là yêu quái lều?

Cái quỷ gì vậy!

Lều... cũng có thể thành tinh sao?!

Nhưng.

Bọn họ chưa kịp điều tra thì chuyện này đã bị dìm xuống, bởi vì đám sinh viên phát hiện một chuyện kinh khủng, hình như điểm bị sụt giảm rất nhiều.

"Ảo giác?"

"Không biết nữa... Tôi cảm thấy thời gian đào mỏ hôm nay dài hơn mà điểm lại ít hơn hay sao ý?"

"Chắc là do không may mắn thôi."

"Chắc vậy."

Ban đầu đám sinh viên nghĩ như vậy.

Nhưng...

Đợi đến khi hoàn thành tổng kết ngày thứ ba, tâm trạng của đám sinh viên mới hoàn toàn bùng nổ.

Bởi vì hôm nay bọn họ đã cố gắng hơn rồi!

Để bù đắp điểm bị thiếu ngày hôm qua, nhiều người thậm chí đã làm những mười sáu tiếng, nhưng bọn họ lại hoảng sợ phát hiện, điểm lại ít đi rồi!

Điều này sao có thể chứ?

Điểm còn ít hơn so với ngày đầu tiên làm việc tám tiếng!

Tâm trạng của đám sinh viên suy sụp!

"Lừa nhau à?"

"Không chơi thế nhé, ông đây là việc những mười hai tiếng mà chỉ đủ ăn no."

"Sau này sẽ không đến nơi chết tiệt này nữa, lừa đảo quá đi."

"Ai đến người ấy là đồ ngốc."

Đám sinh viên tuyệt vọng.

Lần này học viện và nhà máy ra tay ác quá, đúng là coi bọn họ chẳng khác nào cu li.

Quá độc ác!

Giờ khắc này.

Nhân viên phụ trách thống kê đá năng lượng cũng nhìn bảng thống kê đá năng lượng thu được trong ngày hôm nay bằng ánh mắt kỳ quái - số đá năng lượng thấp nhất trong lịch sử!

"Lạ thật."

"Sao thống kê năng lượng lại thấp vậy chứ?"

Nhân viên thấy rất kỳ quái.

Phải biết rằng.

Tuy nhà máy hà khắc nhưng cũng không ngốc, họ sẽ không ra tay ác như vậy.

Nếu cố gắng làm việc, ngoại trừ ăn uống ngủ nghỉ thông thường ra, đương nhiên có thể đổi trò chơi giải trí, nếu không bọn họ mua thiết bị game làm gì chứ?

Nhưng lần này phần lớn sinh viên đều chưa đạt tiêu chuẩn!

Chuyện này có vấn đề.

Anh ta nhìn một chút rồi phát hiện số lượng đá năng lượng rõ ràng không ít, nhưng tại sao năng lượng tổng hợp lại thấp như vậy, lẽ nào mật độ năng lượng trong hầm mỏ này lại giảm rồi ư?

Hừm...

Ngày mai đi xem một chút vậy.

Nhân viên nghĩ vậy.

Thầy giáo nhận được số liệu thống kê cũng rất không hài lòng. Năng lượng ẩn chứa trong đá năng lượng mà sinh viên nộp lên thấp như vậy, đương nhiên thu nhập của ông cũng ít đi rất nhiều.

Tại sao?

Nhất định là do đám sinh viên kia lười biếng!

Hứ!

Lũ kia là khóa sinh viên yếu nhất từ trước đến nay mà ông đưa đến.

"Ngày mai phải đốc thúc chúng mới được."

Thầy giáo nghĩ vậy.

Giờ khắc này.

Không ai chú ý tới ở trên khu mỏ không có lấy một bóng người, một chiếc lều đang chậm rãi chuyển động, những viên đá năng lượng nơi nó đi qua đều biến thành đá bỏ đi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện