"Anh Lục, tham gia hoạt động của trường không nè?"
"Không tham gia."
"Anh Lục, nhận nhiệm vụ ngoài trường không?"
"Không nhận!"
Lục Minh tức giận cúp điện thoại.
Bất kể nhận được nhiệm vụ nào, tên Trương Tiểu Bàn này đều phải gọi cho Lục Minh hỏi thăm một chút, hiển nhiên cậu ta cho rằng đây là chỗ dựa vững chắc.
Đáng tiếc.
Lục Minh thật sự không có thời gian.
Trước khi bước vào truyền thừa Nguyệt Ảnh, thời gian của anh thật sự rất quý giá.
Việc nghiên cứu thẻ phần mộ tạm thời gác qua một bên, cho dù tiếp tục nghiên cứu tấm thẻ này cũng chỉ là để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Lục Minh, dù gì khoảng cách mười nghìn điểm năng lượng với anh thật xa vời...
Vốn không có cách nào sử dụng tấm thẻ này!
Lẽ nào mỗi lần ra ngoài đều phải vác theo máy phóng thẻ bài nặng trình trịch?
Thôi bỏ đi.
Tốc độ tu luyện?
Anh càng không cần.
Đợi sau khi trở về từ truyền thừa Nguyệt Ảnh rồi lại nghiên cứu "thẻ phần mộ" thì hơn.
Bây giờ ư... tiếp tục học kết giới!
Dưới sự quan tâm và yêu thương của hai vị hội trưởng và phó hội trưởng, tuy làm ra được tấm thẻ này nhưng làm cách nào sử dụng để phá giải thẻ bài, Lục Minh cần phải tự suy xét.
Bây giờ anh có thể nhìn rõ đường vân năng lượng, cũng có thể thấy được đường vân trung tâm, vậy thì dùng "thẻ tan biến" rút sạch năng lượng hẳn là không có vấn đề gì.
Có điều... tất cả kết giới thẻ bài đều có thể trực tiếp rút năng lượng sao?
Không biết!
Có thể xuất hiện điều ngoài ý muốn không?
Không biết.
Muốn biết nhiều hơn, chỉ có thể tiếp tục học tập.
"Tiếp tục nào."
Lục Minh lại lật sách kết giới học ra.
Quyển thứ nhất, thuật toán kết giới.
Quyển thứ hai, thẻ kết giới.
Bây giờ, anh đã chính thức lật tới quyển thứ ba của kết giới học - thực chiến.
Kiểm tra và thực chiến mãi mãi không giống nhau.
Kết giới thẻ bài cũng thế.
Trong thực nghiệm, kết giới của thẻ bài luôn ở đó một cách ngoan ngoãn, đợi anh đến phá giải, nhưng trong thám hiểm sao lại có thể yên bình như thế?
"Những thứ này..."
Lục Minh xem một vài ví dụ, cảm xúc hơi chấn động.
Nguy hiểm ở khắp mọi nơi!
Kết giới mãi mãi không có quy tắc!
Chính xác.
Có một số kết giới thậm chí còn không trọn vẹn.
Có một số thuật toán, thậm chí là tự nghĩ ra hay đã thất truyền, anh đều cần thực hiện ngay tại hiện trường!
Có một số kết giới còn biết tự chạy.
...
Đợi đã.
Tất cả những gì anh không thể nào tưởng tượng đều có thể gặp phải!
Làm thế nào để ứng phó?
Không có cách nào, chỉ có thuần thục.
Chỉ cần thuần thục, đương nhiên có thể ung dung ứng phó.
Thuần thục...
Thực chiến...
Những thứ này đều cần lượng tài nguyên lớn!
Lục Minh thở dài.
Nghèo rớt mồng tơi!
Tấm thẻ nạp năng lượng bốn sao đã thấy đáy...
Không có cách nào, thẻ nạp năng lượng này vốn là thứ kích hoạt sử dụng trong một lần lúc chiến đấu, Lục Minh lại cứng rắn ép khô năng lượng trong máy thẻ bài một cách ngắt quãng.
Số năng lượng còn lại vốn không đủ để chống đỡ nổi mức dự trữ của hơn hai mươi ngày.
Quá nghèo!
Vì thế, bây giờ thứ anh thiếu nhất chính là tài nguyên!
"Làm sao đây?"
Lục Minh có chút đau đầu.
Thẻ game?
Chu kỳ quá dài!
Từ "Côn" là biết!
Hơn nữa, quan trọng nhất là: Đến bây giờ thẻ "Côn" vẫn có lợi nhuận liên tục, có thể kiếm không ít tiền mỗi ngày, chế tạo thẻ mới vốn không có chút ý nghĩa gì!
Năng lực chế tạo của anh có hạn.
Cho dù phát triển ra một thẻ mới, chẳng lẽ làm tấm nào bán tấm đó?
Ừm...
Tài nguyên...
Lục Minh vò đầu.
Chẳng lẽ phải đi dã ngoại chém giết như đám Trương Tiểu Bàn thật sao?
Quá mạo hiểm.
Rè... Rè...
Điện thoại di động bỗng nhiên rung lên.
Lục Minh hơi kinh ngạc, lại là điện thoại của Trương Dương!
"Hội trưởng."
Lục Minh nghe điện thoại, vui vẻ nói: "Ông xuất quan rồi hả?"
Trương Dương: "..."
Sao ông ta lại hoảng hốt khi nghe giọng điệu ngạc nhiên vui mừng này nhỉ? Tối nay đứa nhóc này sẽ không đến làm phiền một đêm chứ?
"Ha ha."
Trương Dương cười khan mấy tiếng: "Sao có thể chứ, ta vẫn đang bế quan, giờ đang tạm thời xử lý một số chuyện. Không phải gần đây cậu đang nghiên cứu kết giới sao? Biết kết giới thẻ bài cấp một không?"
"Biết."
Lục Minh chắc chắn.
Tuy phá giải có chút khó khăn, nhưng tăng thêm kết giới thì quá dễ dàng.
Bởi vì mã hóa, đúng là anh có nắm vững vài thuật toán kết giới, lại thêm kết giới đơn giản hơn phá giải kết giới nhiều, chỉ bao phủ đơn thuần là được.
Nhất là kết giới thẻ bài cấp một!
Vô cùng đơn giản.
"Vậy thì tốt quá."
Trương Dương cười: "Bởi vì cuộc thi đó, hôm nay ta có trò chuyện với một người bạn về cậu, nghe nói cậu đang nghiên cứu kết giới, người ta chỉ đích danh cậu đến bao phủ kết giới. Cậu có thể nhân cơ hội học tập, ở ngoại ô đấy. Luyện tập nhiều lần là có thể thông hiểu mọi mặt."
"Được."
Lục Minh kinh ngạc.
Anh thật sự không nghĩ tới, bản thân lại có chút danh tiếng!
Có điều...
Ngoại ô...
Có gặp nguy
hiểm không?
Lục Minh nói ra điều thắc mắc của mình.
"Nghĩ gì thế."
Trương Dương không vui nói: "Ta biết người đó, tuy có hơi keo kiệt nhưng tuyệt đối sẽ không hại cậu. Nếu ông ta dám hại cậu, ông đây là người đầu tiên không tha cho ông ta. Ông ta có đặt nhiệm vụ lần này ở cột nhiệm vụ của hiệp hội, chỉ đích danh cậu, đến đó nhận là xong."
"Về phần tại sao chỉ đích danh cậu..."
"Có phải cậu đã quên, bây giờ trong cấp hai sao không có mấy ai có nền tảng tốt hơn cậu."
"Không chỉ cậu thì chỉ ai đây?"
Trương Dương buồn cười.
"À à."
Lục Minh giờ mới hiểu ra.
Cúp điện thoại, anh đăng nhập vào trang chủ của hiệp hội, nhìn nhiệm vụ chỉ đích danh một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Vậy...
Anh được coi là nổi tiếng rồi?
- ---
Tên nhiệm vụ: Bao phủ kết giới
Nội dung nhiệm vụ: Bao phủ toàn bộ kết giới thẻ bài cấp một, miễn phí cung cấp tài liệu.
Chu kỳ nhiệm vụ: 1-7 ngày
Thù lao nhiệm vụ: Một trăm nghìn.
- ---
Hình như cũng được đấy nhỉ?
Lục Minh suy nghĩ một chút.
Đối với anh bây giờ mà nói, đúng là cần có kinh nghiệm thực chiến nhất định.
Nếu nắm bắt tốt mấy ngày này, có thể tăng thêm mức độ thành thạo của bản thân, tăng sự hiểu biết của mình với kết giới, còn có thể thuận tiện kiếm được một khoản thu nhập thêm!
Anh xem địa chỉ, cũng không xa lắm.
Ừm...
Có lời.
Lục Minh đã có ý tưởng.
"Sư phụ, anh phải ra ngoài sao?"
Tiểu Bạch tò mò.
"Ừm."
Lục Minh xoa cái đầu nhỏ của cô bé: "Bây giờ sư phụ của em cũng coi như có chút danh tiếng, người ta chỉ đích danh muốn anh đến đó, haiz, đôi khi nổi tiếng quá cũng không tốt."
"Sư phụ thật lợi hại."
Tiểu Bạch thán phục.
"Đương nhiên."
Lục Minh đắc ý.
Chậc chậc.
Từ giờ trở đi, anh chính là người có danh vọng rồi!
Buổi chiều.
Anh bàn giao cửa hàng cho Tiểu Bạch xong xuôi bèn đến đó dựa theo địa chỉ. Có điều, phong cảnh xung quanh sao lại ngày càng quen thuộc vậy nhỉ?
Mình đã từng đến đây?
Hửm??
Lục Minh bỗng nhiên dừng bước lại.
Nhớ ra rồi!
Đây không phải là...
Không làm nữa!
Lục Minh xoay người muốn đi.
Mà đúng lúc này, một giọng nói hào sảng vang lên.
"Cậu chính là Lục Minh đúng không?"
"Nào, bên này."
Người đàn ông cường tráng đi tới, có chút ngại ngùng nói: "Có tăng thêm một số kết giới nên bên ngoài nhìn như không có ai."
"Tới đây."
Ông ta đi tới trước một dãy núi.
Hự!
Quát to một tiếng.
Ánh sáng trong dãy núi di chuyển, một phủ đệ trong núi xuất hiện.
Lục Minh: "..."
Lại thật sự là nơi này?!
Thảo nào ông già này lại muốn bao phủ kết giới thẻ bài cấp một cả phủ đệ! Bởi vì đây chính là nơi trước đây Lục Minh chôm thẻ nạp năng lượng!
Người trước mắt này...
"À, đúng rồi."
"Quên giới thiệu, ta là Phạm Trạch."
Người đàn ông hào sảng nói.
"..."
Chân của Lục Minh hơi nhũn ra.
Bà mợ nó!
Lại là Phạm Trạch chỉ đích danh anh?!
Tiêu rồi.
Làm sao bây giờ?
Bị phát hiện rồi sao?
Có bị diệt khẩu hay không?
Nghe nói người sống một mình lâu đều có gu hơi nặng... Bị hành hạ thì phải làm sao?
Thẻ kiếm tu của Tiểu Bạch có thể tiêu diệt ông ta không?
Hay là động thủ trước?
Góc độ nào thích hợp?
Nghe nói Phạm Trạch là một chiến sĩ năng lượng, cơ thể hẳn rất mạnh mẽ...
Làm sao bây giờ?
Thẻ kiếm tu có khả năng không đánh lại!
À, đúng rồi, nhược điểm!
Cho dù là chiến sĩ năng lượng cũng có một số bộ phận không tu luyện, ví dụ như...
Đít.
Ừm...
Theo bản năng.
Ánh mắt của Lục Minh khóa lấy mục tiêu, tay phải sờ vào thẻ kiếm tu trong túi.