Taehyung trở về Hàn Quốc đã là tối muộn của ngày hôm sau, lòng hắn rối như tơ vò. Rốt cuộc Jungkook đang nghĩ gì? Phải làm sao cậu mới chịu trở về bên hắn đây? Kim Taehyung không có câu trả lời. Đầu óc hắn trống rỗng hoàn toàn rồi, Jungkook muốn rời xa hắn nên dù có biết rõ sự việc xảy ra chỉ là hiểu lầm thì cậu vẫn sẽ đi.
Xuống tới sân bay, Taehyung đi thẳng tới công ty thay vì trở về nhà. Bây giờ về nhà chỉ khiến hắn nhớ Jungkook tới phát điên thôi, bất kể nơi nào trong căn nhà đấy đều làm hắn nhớ tới hình bóng của người con trai mà hắn yêu tới mức sẵn sàng moi hết ruột gan ra để đổi lấy nụ cười của cậu. Khi hắn xuất hiện ở công ty, Hoseok dường như đã đoán được trước mà sắp xếp tài liệu ngay ngắn trên mặt bàn, bên cạnh còn có đồ ăn Yoongi nấu sẵn được mang lên để trong cặp lồng. Taehyung vừa thả người xuống chiếc ghế dựa thì Jimin mở cửa bước vào.
"Cậu không biết gõ cửa à Park Jimin?"
"Cậu nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi? Ngoài giờ hành chính thì cậu không phải là sếp của tôi đâu tên ngốc."
"Nửa đêm cậu tới công ty làm gì?"
"Tới rủ thằng bạn thân đang thất tình uống chút rượu giải sầu. Sao nào, có uống không thì bảo? Hay để ông đây đem rượu