Sương trắng xuất hiện, Đường Quốc Phi chợt nhận ra không thích hợp, hắn khẩn trương nhìn quanh bốn phía, "Lão tam, cậu nhìn sương trắng đi, cái thứ kia có phải muốn tỉnh dậy không?"
Trong tình huống quỷ dị như vậy, Đường Quốc Phi vô cùng kiêng kị nói ra chữ quỷ.
Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, anh mất cậu rơi xuống hỉ phục được xếp gọn gàng, biểu tình không ngừng biến hoá.
Sương trắng xuất hiện, xác suất rất lớn nữ quỷ sẽ tỉnh dậy.
Cậu cắn môi, mặc vào hỉ phục đỏ.
Nếu bái đường diễn ra không thuận lợi, cậu sẽ trở thành mục tiêu ưu tiên giết chết của Quỷ Tân Nương.
Lúc này, Hạ Nhạc Thiên quyết định dùng điểm trò chơi đổi đạo cụ.
Dù sao điểm có thể kiếm, mạng chỉ có một.
Nhấn mở app trò chơi, chọn mục [Thương Thành Tử Vong], phía trên vẫn trưng bày mấy đạo cụ như cũ không thay đổi.
[Không gian bao vây], [Sinh cơ hoàn], [Thẻ qua cửa], [Cầu khói], [Bùa vàng]
Nhưng mấy thứ này không hiện lên giá cả, Hạ Nhạc Thiên cân nhắc vài lần, tính toán mua [Bùa vàng].
Có thể vô hiệu hóa một lần quỷ công kích.
Hôm qua, Quỷ Tân Lang dựa vào cái này mới khó khăn tránh thoát Quỷ Tân Nương tấn công.
Tầm quan trọng của bùa chú không cần nói cũng biết.
Hạ Nhạc Thiên chọn mua.
[ Ngài đang có 3 điểm, đạo cụ cần 15 điểm tích phân ]
Hạ Nhạc Thiên trong lòng trầm xuống, thử chọn mua các đạo cụ khác.
[ Ngài đang có 3 điểm, đạo cụ cần 10 điểm tích phân ]
[ Ngài đang có 3 điểm...!]
Sau mấy lần thử nghiệm, Hạ Nhạc Thiên cuối cùng cũng biết, đạo cụ rẻ nhất cậu cũng không mua nổi.
"Lão tam, cậu nhìn bên kia." Giọng nói khô khốc của Đường Quốc Phi vang lên.
Hạ Nhạc Thiên thu hồi suy nghĩ, nhìn theo hướng Đường Quốc Phi chỉ, sau lưng cũng lạnh toát.
Trong sương trắng có một thân ảnh màu đỏ lờ mờ, bộ áo cưới vừa chói mắt vừa sởn tóc gáy.
Nàng vẫn không nhúc nhích.
Khăn voan đỏ che khuất nửa gương mặt nàng, chỉ lộ ra nụ cười treo cao giả tạo.
Đường Quốc Phi tê cả da đầu, dùng ánh mắt hỏi Hạ Nhạc Thiên làm sao bây giờ.
Hạ Nhạc Thiên nhìn thời gian trên di động.
12:02
Đã đến thời gian làm lễ bái đường.
Hạ Nhạc Thiên nhìn quanh, không thấy Người Giấy và tiếng khua chiêng gõ trống trong sương mù, tất cả đều chìm vào tĩnh mịch.
Tình hình có chút không ổn.
Quỷ Tân Nương lẳng lặng đứng đó, móng tay từng chút từng chút dài ra, sương trắng càng dày đặc, hơi thở âm trầm lạnh lẽo kéo đến.
Đường Quốc Phi bị đông lạnh đến run rẩy, gian nan thốt lên: "Lão, lão tam, chúng ta làm sao bây giờ?"
Mới qua hai phút đã phát sinh biến hóa quỷ dị như vậy.
Hạ Nhạc Thiên khẽ mím môi, quay sang Đường Quốc Phi: "Lát nữa cậu nhìn tớ ra hiệu mà làm."
Đường Quốc Phi gật gật đầu.
Hạ Nhạc Thiên hít sâu một hơi, tới gần Quỷ Tân Nương, toàn bộ quá trình Quỷ Tân Nương vẫn đứng đó không nhúc nhích, chỉ là cánh tay trắng bệch chậm rãi nâng lên, lộ ra móng tay vừa dài vừa nhọn.
Quỷ Tân Nương sắp cởi bỏ quy tắc?
Hạ Nhạc Thiên ý thức được điều này, nhanh chóng chạy tới cầm lấy tay Quỷ Tân Nương.
Đường Quốc Phi trợn to mắt: "!!!"
Hơi thở lạnh lẽo bao trùm quỷ trạch.
Hạ Nhạc Thiên ướt đẫm lưng áo, mặc kệ là ai nắm tay Quỷ Tân Nương, cũng không có biện pháp giữ bình tĩnh.
Quỷ Tân Nương vẫn không nhúc nhích, tùy ý để Hạ Nhạc Thiên nắm tay, nhưng móng tay bén nhọn vẫn không ngừng dài ra....!
Đường Quốc Phi cẩn thận mò qua, dùng khẩu hình hỏi: "Làm gì bây giờ?"
Hạ Nhạc Thiên không đáp, mà thử dắt Quỷ Tân Nương đi về phía trước.
Quỷ Tân Nương nhấc gót chân đi.
Khăn voan đỏ đong đưa, phảng phất như có thể rớt xuống bất cứ lúc nào.
Hạ Nhạc Thiên nhìn mà tim thòng hai mét, chỉ có thể nhẹ nhàng bước từng bước.
Quỷ Tân Nương cũng di chuyển chậm rãi theo.
Những bàn ghế đã biến mất lại lần nữa xuất hiện, những người bị Quỷ Tân Nương đồng hoá lại nở nụ cười ngồi dậy, từng cặp mắt mở to nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên.
Bị nhiều người trợn mắt nhìn như vậy, Đường Quốc Phi nháy mắt mềm chân ngồi phịch xuống.
Hạ Nhạc Thiên hơi nhíu mày thở nhẹ ra.
Cậu sợ Đường Quốc Phi không nhịn được hét toáng lên, kinh động