Chương 10: Tiết Ngôn, em yêu anh lắm lắm
Biên Nhan nhìn chăm chú vào màn ảnh máy vi tính sáng choang, cô tốn 20 phút để hoàn thành, chuyển từ trầm ngâm suy nghĩ sang mơ màng ngủ gục.
Cô ngáp thật dài một cái, nhấp một hớp trà lài mà quản gia đã pha.
Lúc này cô mới chú ý tới thầy đã nhắn liên tiếp cho cô mấy tin WeChat liền, cô vội vàng mở ra.
Thầy: Báo cho em một tin tốt động trời.
Thầy: Buổi sáng có một nhà sản xuất phim tìm thầy, nói chuẩn bị lên kế hoạch quay một bộ phim tình yêu đô thị, chỉ đích danh một mình em sáng tác cốt truyện, đây chính là quyền phát ngôn chỉ biên kịch mới có. Hơn nữa tiền nhuận bút chiếm 3% tổng tiền vốn của bộ phim, đủ thấy mức độ được xem trọng của bên làm phim rồi.
Biên Nhan vẫn hơi ngơ ra, thầy không kịp đợi cô đáp, đã gọi điện thẳng qua: “Tiểu Biên, thấy cái thầy gửi trên WeChat chưa?”
“Thấy... Thấy rồi ạ.”
“Thầy nhớ trong tay em có vài kịch bản phù hợp với yêu cầu, em chỉnh sửa thật kỹ càng, lựa ra một bộ em nghĩ là thích hợp để quay nhất, sau đó cầm đề cương tóm tắt đến công ty họ, tốt nhất là viết tiểu sử về một nhân vật, xem thử có thể được thông qua không.”
“Vâng, thế nhưng công ty nào ạ?”
“Chốc lát nữa cậu ta sẽ liên lạc với em.” Thầy cười cười: “Người này hẳn là em cũng rất quen thuộc.”
Biên Nhan quấn lấy thầy hỏi rất lâu nhưng vẫn không hỏi được lý do, sau đó trong lòng cô dường như đã đoán được là ai rồi.
Quả nhiên, khi trời nhá nhem tối, tên Tiết Ngôn chợt xuất hiện trên màn hình cuộc gọi tới: “Ra ăn với anh.”
Không đợi cô đáp lại, anh còn nói: “Thuận tiện cầm đề cương tóm tắt cho anh xem.”
Òa.
Nhưng lúc nào thì Tiết Ngôn bắt đầu đặt chân vào lĩnh vực phim ảnh?
Cô không còn cách nào khác, chỉ đành đáp “Vâng”.
Tiết Ngôn nhanh chóng thông báo địa điểm, sau đó cúp điện thoại.
Biên Nhan không khỏi phiền muộn, sửa sang lại tóc, cầm túi xách và dàn ý kịch bản đã được in vội vàng ra ngoài.
Nhà hàng này có không gian thanh nhã, Tiết Ngôn đặt một phòng ngoài ban công, mang đậm tính riêng tư, thích hợp để bàn chuyện.
Sau khi Biên Nhan đến, Tiết Ngôn còn đứng dậy giúp cô kéo ghế, từ lúc nào thì anh ga lăng với phái nữ thế này, da gà trên cánh tay cô đã ngóc đầu dậy hết rồi.
“Em đói không?” Anh hỏi.
“Hả?” Biên Nhan lo sợ bất an: “Không đói lắm.”
“Vậy thì tốt, quán này bưng thức ăn lên hơi chậm.” Đôi đồng tử đen láy của anh nhìn cô một lát, vươn tay: “Đưa kịch bản cho anh.”
“À.” Suy cho cùng bên A luôn là ba ba (*), Biên Nhan rất cung kính dâng kịch bản lên bằng hai tay.
(*) Trong hợp đồng, bên A thường là bên mua hàng hóa, dịch vụ, bên B là bên cung cấp. Vì bên A là người trả tiền nên các điều khoản hợp đồng thường nghiêng về phía bên A. Bên B cần phải nể nang, nhún nhường hơn so với bên A. Ba ba nghĩa là người chi tiền, thì có quyền như cha như mẹ.
Tiết Ngôn bị dáng vẻ chim cút này của cô chọc cười, anh ngả người ra sau, mắt nhìn vào dòng chữ trên trang giấy kia.
Anh đọc rất nghiêm túc, hai mắt khép hờ, sau khi đọc xong một trang thì ngón tay thon dài trắng trẻo lật qua, vẻ mặt không thể hiện rõ tâm trạng.
Đây là lần đầu tiên anh nghiêm chỉnh đọc tác phẩm của cô, hơn nữa còn lấy góc nhìn của nhà đầu tư, nói cô không căng thẳng, không để tâm là không đúng.
Biên Nhan thật sự muốn véo đùi.
“Phong cách của em mang đậm sự trầm buồn (*).” Tiết Ngôn bất ngờ thốt ra một câu: “Không nhìn ra em là người như vậy đấy.”
“Tại sao không nhìn ra?” Biên Nhan có chút bất mãn: “Bản thân em chính là một Tiểu Điềm Điềm (**) đấy nhá.”
(*) rạng rỡ愈- trầm buồn 郁: trong tiếng Trung hai từ này đồng âm [yù] nhưng khác nghĩa và cách viết, Tiết Ngôn nói phong cách của Biên Nhan đầy sự trầm lắng nhưng Biên Nhan hiểu nhầm Tiết Ngôn dùng từ 愈(nghĩa chữa lành tích cực) thay vì 郁 (nghĩa sầu não tiêu cực).
(**) Tiểu Điềm Điềm: ngoại hình xinh xắn, dễ thương và ngọt ngào.
“Có phải em hiểu nhầm rồi không?” Tiết Ngôn ngước mắt: “Là đậm chất sầu bi, không phải là kiểu chữa lành.” Anh đặc biệt nhấn mạnh từ sầu.
Biên Nhan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Vậy anh thừa nhận cô là Tiểu Điềm Điềm sao, hì hì.
“Chẳng qua là giai đoạn đầu khá đè nén, thật ra bản chất của bộ này kết thúc lật ngược lại khá thoải mái.” Biên Nhan cũng không muốn nói quá nhiều quấy nhiễu phán đoán của anh, trên thị trường mấy năm gần đây đúng là