Trên điện thoại, trong video.
Long Tiếu Hổ thấy dáng vẻ van nài khổ sở kia của Bạo Long sắc mặt liền trở nên u ám đến đáng sợ, gân xanh trên thái dương cùng mí mắt cũng theo đó co giật dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.
Hắn không trách Bạo Long.
Cho dù thế nào Bạo Long cũng là em trai ruột của hắn, trong tình huống như vậy, Bạo Long có thể làm gì ngoài việc cầu xin lòng thương xót từ đối
phương đây?
Dù có lợi hại đến đâu, hắn ta cũng nước xa không cứu được lửa gần.
Muốn trách cũng chỉ có thể trách tên thanh niên kia!
Trách anh can đảm gan dạ, không coi Long Tiếu Hổ hắn ra gì!
“Bố! Xin hãy bỏ… bỏ qua… cho tôi…”, Bạo Long van xin thảm thiết, nước mắt không ngừng lăn dài, giọng của hắn đều đã khản đặc, không ngừng dập đầu van lạy.
“Nhóc con, tao chỉ cho mày một cơ hội, thả nó ra, chuyện ngày hôm nay, Long Tiếu Hổ tao có thể coi như chưa từng xảy ra, sẽ không tính toán với mày”.
Trong video, Long Tiếu Hổ sau khi im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn nhượng bộ rồi!
Vì tính mạng của em trai.
Hắn đã lùi bước làm ra nhượng bộ lớn nhất!
Chỉ cần tên thanh niên này buông tha cho Bạo Long, hắn liền mở lòng từ bi, coi chuyện xảy ra tối này như chưa từng tồn tại!
“Nhưng…”
Giọng điệu lại thoắt chuyển đổi,
Long Tiếu Hổ tàn độc bổ sung:
“Kể từ