Bé Cưng Của Lục Tiên Sinh

Chương 37


trước sau


Spoil xí r sủi, dnay bận dữ dằn nên chắc sẽ ra cháp lâu hơn, mng tcam????‍????????‍♀️
H bt lquan đến ai ch????????
___________________
Lục Xuyên Thời bế cậu vào phòng ngủ, vừa hôn vừa đỡ mông nhỏ. Khi bước đến gần giường bỗng hắn đá phải một thứ. Cái gì vậy? Hắn nhớ là mình có cất thứ gì xuống gầm giường đâu nhỉ? Lục Xuyên Thời dứt môi, hôn chụt chụt lên má cậu rồi buông Sở Tinh xuống đệm. Sở Tinh nghe thấy tiếng động mở to mắt, chết rồi, cậu chưa cất kĩ.

"Chồng à.. Mình ng-ngủ thôi"

Hắn nhếch mày, bình thường cậu có bao giờ gọi hắn như vậy, giờ lại một hai gọi chồng, bé cưng đang giấu hắn cái gì rồi. Lục Xuyên Thời vòng tay qua ôm eo nhỏ, hôn lên mí mắt rồi thủ thỉ:

"Đợi một chút, anh không nhớ là mình cất cái gì dưới này để anh xem đã"

Sở Tinh cuống quýt cắn môi, toan kéo hắn lại thì Lục Xuyên Thời đã nhanh nhẹn rút cái hộp ra. Chiếc hộp đen tuyền, bên trên có một chữ "Love" màu hồng to đùng ngay giữa hộp. Cậu cuống đến lắp bắp, từng tế bào đều đang kêu gào hắn dừng lại:


"Đừng mở ra mà.. hư.. đừng"

Lục Xuyên Thời liếc mắt giữ lại bàn tay nhỏ đang định cướp lại cái hộp, hắn mở nắp.. Ồ, sex toy.

"Bé cưng thích kiểu này sao?"

Hắn cầm dương vật giả màu đen lên, giơ trước mặt cậu như tra hỏi.

"Hu.. Không mà.. tại.. tại.."

Sở Tinh xoắn xuýt không nói nên lời, chỉ ước có cái lỗ nào cho mình chui xuống. Lục Xuyên Thời giả bộ thở dài:

"Thôi được rồi nếu bé cưng thích cái này hơn của anh thì anh đành thỏa mãn em vậy"

Hắn leo lên giường, nhanh nhẹn cởi bộ quần lót của cậu, áp vật đen sì kia lên mép lồn múp míp không ngừng chà xát.

"Hức.. không phải mà.. lồn em sưng lắm rồi.. chồng tha em đi mà.."

"Nhưng mà bé cưng thích cái này mà, là chồng thì anh phải có trách nhiệm thỏa mãn em đúng chứ?"

Lục Xuyên Thời ra vẻ đạo mạo vậy thôi chứ cặc hắn đã cửng lên nãy giờ rồi, bé cưng này hư thật, dám mua sex toy về để thủ dâm nữa. Hắn dùng quy đầu giả tách hai mép lồn như muốn thật sự đút sex toy vào. Sở Tinh nức nở, cậu không chơi được nữa đâu, hỏng mất:

"Hư.. ức đừng mà để lần sau được không chồng.."


Sở Tinh rơm rớm nước mắt nhìn hắn, cậu còn chủ động tiến lên hôn liếm khóe môi hắn. Lục Xuyên Thời cũng biết cậu mệt rồi nên chỉ trêu đùa vậy thôi, nhưng vẫn phải có tí lời lãi chứ nhỉ. Hắn giả vờ bình tĩnh, búng lên le dâm mấy cái rồi nghiêm túc nói:

"Vậy bé cưng còn nợ anh 1 lần nhé. Nhưng mà em phải xử lí con cặc này ra sao đây?"

Hắn cầm tay cậu đặt lên con cặc đang ngẩng đầu của mình, Sở Tinh ngại ngùng cúi đầu, lí nhí:

"V.. Vậy để em mút cho tiên sinh.."

...

Xong xuôi hai người mới thỏa mãn đi ngủ, thực ra là chỉ một ai kia thỏa mãn, còn Sở Tinh thì đau hàm đến chết rồi. Cậu mệt đến mức vừa đặt lưng lên giường đã thiu thiu ngủ, hắn khóa cậu vào trong lồng ngực

rắn chắc của mình rồi cũng chìm vào giấc ngủ.

...

Sáng hôm sau, Lục Xuyên Thời đi làm sớm, hắn để lại một tờ giấy note cùng bát cháo thịt bằm trên bàn, dặn cậu nhớ hâm nóng rồi mới được ăn. Sở Tinh tủm tỉm, cong mắt nhìn tờ giấy rồi ngoan ngoãn làm theo.

Cậu lại bắt đầu một ngày như bao ngày. Dọn dẹp, nấu cơm, tắm nắng, chăm hoa rồi lại nhàn nhã mà xem vài thứ yêu thích. Hôm nay đang tưới hoa thì điện thoại cậu kêu, Sở Tinh vội lau tay rồi chạy vào nhà, cậu nghĩ chắc tiên sinh lại để quên tài liệu gì rồi.

"Cha"

Không phải, hóa ra là một cuộc điện thoại lạ hoắc. Từ khi cưới Lục Xuyên Thời, người cha này chưa từng gọi cho cậu đến 1 lần, giờ đã được một thời gian dài thì ông ta lại liên hệ lại với cậu. Dù thấy lạ nhưng Sở Tinh vẫn nghe máy.


"Ngày kia sắp xếp thời gian về nhà chút, ta có chuyện cần nói"

"Chuyện gì ạ?"

"Nhiều lời, hỏi làm gì? Nói thì nghe theo đi"

Nói rồi ông ta cúp máy cái rụp, để lại Sở Tinh không biết phải làm sao. Thôi thì cứ về một chuyến vậy, cũng chẳng mất gì, hẳn là ông ấy cũng không thể đánh nhốt cậu nữa. Sở Tinh thở dài rồi u u sầu sầu mà trôi qua một ngày.

...

7 giờ, Lục Xuyên Thời vẫn trở về đúng giờ như mọi ngày, vẫn có mùi thơm của thức ăn nhưng không có bé cưng trắng trắng thơm thơm ra đón hắn như mọi ngày nữa. Lục Xuyên Thời tự hỏi rồi cất tiếng:

"Anh về rồi"

Sở Tinh đang thái cà chua mà giật bắn mình, lưỡi dao cứa qua ngón tay khiến nó rỉ máu. Cậu đang thất thần suy nghĩ linh tinh nên chẳng để ý gì cả. Hắn bước vào bếp nhìn thấy cậu đang xuýt xoa xả nước vào đầu ngón tay. Lục Xuyên Thời vội chạy đến nhìn vết thương, may quá không sâu lắm chỉ là quệt dao vào thôi. Hắn thở dài rồi lại nhìn đến bé cưng hậu đậu này, hôn một cái như thường lệ rồi hắn vỗ vỗ lên mông cậu:

"Vào nhà dán urgo lại đi, anh nấu nốt cho"

Sở Tinh cũng không nói gì mà chỉ gật đầu bước vào phòng, cậu có dự cảm chẳng lành về chuyện này nhưng cũng chẳng rõ là lạ ở đâu nên cứ lơ mơ cả ngày nay. Lục Xuyên Thời nhìn cậu lững thững bước đi mà nhíu mày.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện