Bé Cưng Của Lục Tiên Sinh

Chương 53


trước sau


Thay đổi thời tiết đao đầu wa(っ- ‸ – ς)
___________________
Tối đến, Lục Xuyên Thời ngồi trên giường sắp xếp chăn gối gọn gàng để chuẩn bị đi ngủ, nhìn đến bé con đang ôm gối ngái ngủ ngồi một góc mà hắn phì cười, tâm can cũng ngọt đến nhũn ra. Hắn tiến đến, bế cậu trên tay rồi bước vào nhà vệ sinh để đánh răng, lúc nãy khi hắn không để ý, bé ngốc này đã lại lén nhón một miếng chocolate rồi.

Đánh răng cho bé cưng đến thơm tho, sạch sẽ xong, hai người lên giường. Lục Xuyên Thời vừa mới đặt bé ngái ngủ này lên giường, cậu đã quen hơi mà tiến đến rúc vào lòng hắn tìm đến một chỗ thoải mái rồi cứ thế mà ngủ mất. Hắn cũng thỏa mãn mà mỉm cười ôm cậu vào lòng. Lục Xuyên Thời chỉ dám ôm hờ thôi tại sợ đụng vào vết thương của cậu nhưng Sở Tinh thì không, cậu cứ cựa quậy tiến đến áp sát vào hắn, chẳng màng đến vết thương trên ngực hay trên mặt cọ vào vải vóc. Hắn thở dài, bác sĩ nói đúng thật, hắn phải trông nom cho bé cưng này cả đêm thôi.

Sở Tinh vì tâm lý bất ổn nên cứ luôn cố gắng làm đà điểu rúc vào lòng hắn, hình như chỉ có làm như vậy mới khiến cậu an ổn đi ngủ. Lục Xuyên Thời bất lực vì không đẩy được bé bạch tuộc này khỏi người, đành gỡ tay cậu ra, xoay người rồi ôm lấy eo cậu từ đằng sau. Sở Tinh cũng thuận thế thu mình vào trong như chui vào mai rùa an toàn của bản thân, cọ cọ đỉnh đầu lên cằm hắn mấy cái rồi say sưa ngủ. Lục Xuyên Thời cũng rất thỏa mãn với cái ôm này, hắn hôn nhẹ lên trán cậu, nói câu chúc ngủ ngon rồi im lặng nhắm mắt.

...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Một lúc sau, đến khi cảm thấy người trong lòng mình đã ngủ say, Lục Xuyên Thời tỉnh dậy. Hắn bật đèn bàn ở đầu giường, ánh sáng vàng nhạt hiu hắt hắt lên ô cửa sổ, chiếu sáng cơ thể nhỏ bé của người nằm trên giường. Rồi hắn từ từ cởi áo, khuy áo được tháo ra đến một nửa thì dừng lại, bàn tay to rộng gạt hai vạt áo, để lộ ra đôi gò sữa trắng mềm.

Lục Xuyên Thời hít sâu một hơi, hắn lo bé ngốc không nhận thức được việc mình có sữa rồi nhỡ bị trướng sữa thì không biết nói cho hắn nên hắn đã phải lén lút hút sữa giúp cậu mỗi đêm. Ban đầu hắn định dùng máy hút sữa cho an toàn, được rồi thực ra thì hắn sợ mình cương lên vì bé con này. Nhưng rồi hôm đó khi hắn hút thử một bên cho cậu, Sở Tinh đã đau đến mức khóc tỉnh, nức nở tỉnh dậy ôm hắn oán khóc cả đêm, làm hắn dỗ không ra hơi, liên tục phải vừa hôn vừa xoa xoa vú nhỏ sưng huyết. Vú của người song tính hóa ra lại nhạy cảm như vậy, lúc trước hắn mua loại máy tốt hơn nên có thể cậu không đau đến vậy nhưng lần đó hắn mượn máy của bệnh viện nên đã khiến Sở Tinh chịu ủy khuất rồi.

Chìm trong dòng hồi tưởng mà Lục Xuyên Thời không để ý rằng mình đã xoa bóp thịt vú hơi lâu, ngón tay gẩy gẩy đầu vú khiến nó cũng cứng lên rồi. Hắn trở về hiện thực, chột dạ nhìn đầu vú hồng nộn nhô lên nhọn vút. Lục Xuyên Thời cúi xuống, há miệng ngậm lấy món đồ yêu thích của mình, say sưa mút mát, đầu lưỡi liếm xung quanh quầng vú để kích thích sữa, răng nanh cũng không yên phận mà chọc chọc cọ cọ vào lỗ sữa. Rồi hắn hút lấy một hơi sâu, sữa ngọt bắn ra chảy vào khoang họng hắn. Lục Xuyên Thời lăn hầu kết mà nuốt xuống từng ngụm sữa thơm, vừa hút vừa bóp thịt vú để sữa dễ dàng lưu thông. Tiếng mút dâm dục "Tạch, Tạch" vang khắp phòng tối yên lặng.

Hút đến cạn không còn một giọt sữa thì hắn mới chịu nhả ra, thở dài một hơi rồi áp môi lên đầu vú đỏ hồng, hôn hôn rồi xoay xoay chúng. Rồi hắn đổi bên, làm tương tự với bên còn lại. Lục Xuyên Thời ở ngoài say mê bú đầu vú ngon lành mà không biết rằng Sở Tinh ở trong mơ cũng đang mơ một giấc mơ dài. Cậu mơ thấy có một con mèo đen đang không ngừng quệt chiếc đuôi dài lên đầu vú của cậu khiến chúng ngứa ngáy vô cùng, nhưng rồi cậu cảm giác được đầu vú bị kéo căng xong sau đó là một cỗ khoái cảm nho nhỏ khi được thỏa mãn. Đôi gò sữa bí bách trướng sữa từ sáng cuối cùng cũng được giải thoát.

Lục Xuyên Thời xử lí xong hai bên vú mà vẫn còn thòm thèm, hắn áp mặt vào giữa hai bầu vú hít hà, đỡ chút thịt vú ít ỏi của cậu đè lên hai gò má của mình, đập đập chúng lên má. Lại hít một hơi mùi hương mê người ấy rồi hắn nhổm người dậy, mút hai phát lên hai bên vú rồi mon men cúi xuống cởi quần cậu.

Hắn thèm muốn bé sò quá điiiii

Lục Xuyên Thời vạch đũng quần lót trắng tinh của cậu

qua một bên, như thường lệ chào hỏi với người bạn nhỏ hắn đã nhớ nhung bấy lâu rồi lè lưỡi liếm lên mép lồn múp míp. Hơi thở nóng rực phả lên lồn nhỏ khiến Sở Tinh run rẩy mà cựa quậy một chút. Lục Xuyên Thời gác hai chân của bé con lên vai mình rồi cúi xuống chuẩn bị ăn bữa khuya.

Hắn dùng tay vạch hai mép lồn béo múp, để lộ ra hột le e thẹn cùng lỗ lồn đang rỉ nước bóng loáng. Bé cưng khi bị hắn hút vú cũng nứng lên mà chảy nước rồi. Hắn lè lưỡi đút vào lỗ lồn bé xinh, vừa chui vào đã bị tầng tầng lớp lớp thịt non đói khát bú mút chào đón. Lục Xuyên Thời lè lưỡi đút thêm vào trong, khuấy đảo nước dâm trong lỗ lồn, hắn gẩy lưỡi kêu "Lách tách". Hột le đáng thương cũng không được tha, bị hắn ngắt nhéo dày vò. Sở Tinh trong mơ như gặp ác mộng, vừa khổ vừa sướng, cậu ưỡn mông theo lưỡi hắn, như chỉ muốn nhún lên chiếc lưỡi luồn lách như rắn kia.


Lục Xuyên Thời liếm mút lồn cậu đến bóng loáng nước, mút từ lỗ lồn đến hột le, mép lồn béo mụp cũng không tránh khỏi bị hắn nhai cắn như bánh dẻo, để lại chút dấu răng mờ ảo. Côn thịt nhỏ cương lên cũng được hắn lôi ra khẩu giao. Lục Xuyên Thời bú mút côn thịt hồng hào như ăn kẹo, ngậm một chút đã khiến Sở Tinh run bắn. Hắn nuốt xuống thứ tinh dịch nhàn nhạt rồi kéo quần lên cho cậu, cũng như tha cho chính bản thân mình rồi chạy vào phòng tắm giải quyết.

...

Lục Xuyên Thời bước ra khỏi phòng tắm đã là chuyện của một tiếng sau. Người bước ra là một Lục Xuyên Thời mặc quần áo chỉnh tề. Hắn tiến đến mép giường, chỉnh người bé con cho ngay ngắn vào giữa giường rồi đốt huân hương giúp cậu ngủ sâu. Hắn phải đi xử lí đám người dơ bẩn kia. Lục Xuyên Thời hôn lên bờ môi mềm của người trong lòng rồi bước ra khỏi phòng bệnh.

...

Đến một nhà kho tối tăm khác, bên trong là Chu Mai Mai và đám người hôm trước. Chu Mai Mai ngồi một góc như người điên, mấy ngày nay cô ta không được cho ăn uống bất cứ thứ gì, chỉ bị trói cứng ngắc vào một góc bẩn thỉu. Lục Xuyên Thời liếc mắt đến bọn côn đồ rồi quay sang nói với thư kí đứng cạnh vẫn luôn chờ lệnh:

"Cho bọn chúng trải nghiệm cảm giác của em ấy đi. Trên người em ấy có vết thương như thế nào thì bọn chúng cũng phải có y hệt."

"Dạ"

"Từ đã, gọi thêm cả vài người to xác như bọn hắn đến rồi làm những gì bọn chúng đã ép em ấy hôm trước..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thư kí im lặng cúi đầu.

"Có biết chúng làm gì em ấy không?"

"Dạ không biết ạ."

Thư kí thành thật ngẩng đầu lên đối mắt với hắn. Lục Xuyên Thời đút tay vào túi, hắn thèm thuốc quá. Rồi hắn vân vê hai đầu ngón tay, giương mắt lên đáp lại anh. Thư kí bừng tỉnh, gật đầu rồi đáp ứng

"Dạ đã hiểu ạ"

Làm việc với hắn bao nhiêu năm nay khiến anh hiểu khá rõ sếp mình, có thể chỉ cần một ánh mắt anh đã có thể hiểu được lệnh ngầm của sếp mình. Anh nhanh nhẹn cho đàn em lôi bọn côn đồ ra, để lại một chiếc roi ngựa giống hệt hôm trước, một thùng xăng và vài đàn em cho hắn. Sau khi tất cả đã rời đi hết, hắn tiến đến gần Chu Mai Mai phất tay lệnh cho đàn em treo cô ta lên trần. Từ nãy đến giờ cô ả vẫn chỉ im lặng, bị nhốt gần một tuần trong nhà kho bẩn thỉu này khiến cô ta trông thật tả tơi. Quần áo thì bẩn thỉu, rách nát dính đầy bụi bặm, đầu tóc rối mù, trên người còn có vài vết xước vì cọ vào tấm tôn quây tường và còn có cả vài vết thương như bị chuột cắn. Trông quỷ dị đến phát sợ.

Dây thừng được kéo lên, Chu Mai Mai im lặng rũ đầu xuống, Lục Xuyên Thời cũng bình tĩnh ngồi trên ghế nhìn bóng đèn điện hắt xuống cô ta, hắn thong thả ngồi nghịch những đầu ngón tay, hồi tưởng lại xúc cảm ban nãy khi chạm vào bé chồng nhỏ mềm mụp...



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện