Bé Cưng Của Lục Tiên Sinh

Chương 54


trước sau


Sắp thi rồi mà điểm thấp vãi, t khóc mất
Nhìn ngta toàn 9, 10 điểm như thế này thì s t đỗ đc đây????????
Thất vọng vì bản thân vcl????????
____________________
Lục Xuyên Thời im lặng ngồi trên ghế mất 30 phút, tay hắn khoác ra sau gõ lạch lạch vào thành ghế. Thấy hắn thở dài, một tên đàn em tiến lên khom lưng đưa cho hắn thuốc lá và bao tay.
9

"Sếp, bao tay và thuốc ạ"

Hắn liếc qua, rút lấy đôi bao tay còn đẩy lại hộp thuốc lá

"Từ giờ đừng mời tôi thuốc lá nữa. Mua kẹo que đi"

Tên đàn em đầy bất ngờ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh rồi lui về. Hóa ra Ngô Duy nói sếp có anh dâu ở nhà là thật sao, không phải đùa hả. Lục Xuyên Thời từ tốn đeo đôi bao tay đen lên rồi lệnh cho đàn em hất nước cho Chu Mai Mai tỉnh.

Vài ba xô nước ào ào đổ xuống khiến cô ả ướt như chuột lột, trông vừa nhơ nhuốc vừa ướt nước. Phải hất đến xô thứ năm thì cô ta mới có dấu hiệu tỉnh lại
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Khặc.. Khụ.. Khụ.. Khụ.."

"Tỉnh rồi à?"

Lục Xuyên Thời chậm rãi bóc vỏ kẹo que vị sữa vừa được tên đàn em đi mua về. Hắn thảy cây kẹo vào miệng, đá nó sang một bên má để nói chuyện. Chiếc kẹo que vị sữa trông có vẻ chẳng ăn nhập gì với khung cảnh tối tăm ở đây cả nhưng Lục Xuyên Thời vẫn ngậm đến là ngon lành
6

"Ha.. Hóa ra là anh sao? Cuối cùng cũng tìm đến rồi à?"

"Ài.. Phải đến chứ, không thì để mấy người sống mãi ở đây thì chật đất lắm, lãng phí tài nguyên xã hội"

Lục Xuyên Thời mụt cây kẹo một cái rồi nhả ra cầm trên tay, giơ nó lên trước ánh điện rồi xoay xoay ngắm nghía.

"Anh muốn làm gì?"

"Làm gì hả? Tôi chỉ muốn trả lại những gì cô đã làm với chồng nhỏ của tôi thôi."

"Đcm đồ biến thái kinh tởm, đéo hiểu sao anh có thể đút cặc vào trong đít cái loại người đéo ra người ngợm đéo ra ngợm đấy nữa."
2

Chu Mai Mai như lên cơn, cô ta bắt đầu nói năng lung tung, tóc tai lòa xòa trước mặt, khuôn mặt nhem nhuốc bẩn thỉu, đôi mắt hằn đầy tơ máu, còn đâu một tiểu thư con nhà danh giá kia nữa...

Lục Xuyên Thời đen mặt, hắn cắn nát cây kẹo sữa trong miệng, nhai rôm rốp từng miếng kẹo đường

"Vả miệng"

Hãy vẫy tay ra lệnh cho đàn em. Bọn người dưới trướng của hắn ai cũng phải được tuyển chọn kĩ càng và tham gia những khóa huấn luyện khắc nghiệt, đương nhiên lực tay sẽ còn hơn cả bọn côn đồ Chu Mai Mai thuê về. Một tên tiến lên vung tay tát cô ta một cái "Bốp", máu mũi Chu Mai Mai chảy ra, khóe miệng cũng sứt da chảy máu. Tiếng nghe thôi cũng đã đủ cảm thấy sức sát thương của cú tát đó rồi. Chắc chỉ cần vài phát khéo cô ả sẽ rụng răng mất.

"Phì.. Tao khinh đcm. Cái loại đàn ông đánh phụ nữ, chột dạ nên mới đánh tao chứ gì, tao nói không đúng à đcm. Đứng trên đầu xã hội mà phải chui háng một thằng đàn ông. Loại kinh tởm."


"Vả miệng"

Lục Xuyên Thời bình tĩnh bóc cây kẹo sữa thứ hai, chậm rãi mút mát để giảm cơn thèm thuốc. "Vị giống bé con thật", hắn đút tay vào túi chậm rãi nghĩ.

Tên đàn em lại tiếp tục vả cô ả một phát vào bên còn lại. Lần này thì răng rơi ra thật rồi, hai bên má Chu Mai Mai sưng húp ứ máu, cô ta nhổ chiếc răng trong miệng ra. Chiếc răng rơi xuống dính đầy máu

"Cô sống còn không bằng con súc vật thì sao lại gọi là phụ nữ được chứ?"

Cuối cùng thì Lục Xuyên Thời cũng mở miệng đáp lại cô ta, Chu Mai Mai bị nói đến nghiến răng nghiến lợi

"Thằng chó..."

"Không phải sao? Làm hại đến tính mạng người vô tội chỉ có bọn tội phạm nhân cách không bằng súc vật mới làm thôi."

Lục Xuyên Thời nhún vai thở dài.

"Đcm nhưng vì tôi yêu anh nên mới làm vậy mà? Ha ha ha yêu thôi cũng là sai sao? Sao anh không thử suy nghĩ đến tôi mà lại đi yêu thằng điếm đó? Nó

có cái gì hơn tôi à?"

"Cô im miệng, cái loại đàn bà chơi thuốc, bao trai như cô mà còn dám lên mặt à? Cô không tự hỏi xem cha của cô đã phải đi van xin tôi bao nhiêu vụ chơi thuốc bị cảnh sát phát hiện của cô rồi?"

"S.. Sao anh biết?"

"À còn nữa, cô nói cô yêu tôi nhưng tôi hỏi cô này, cô yêu tôi hay yêu đống tài sản trong túi của tôi, yêu đống cổ phần của Lục gia trong tay tôi? Cô tự hỏi lại bản thân mình đi rồi hãy lôi thứ tình yêu bẩn thỉu đó ra nói chuyện với tôi."

Lục Xuyên Thời tiến đến gằn từng chữ nói chuyện với cô ta, bọn súc vật này ai ai cũng mở mồm ra là sỉ nhục em ấy. Hắn thật sự không muốn ở đây để làm bẩn tai của mình nữa. Hắn phất tay lệnh cho đàn em tự làm việc

"Làm như lúc nãy tôi nói với Ngô Duy, xong xuôi thì gặp cậu ta để nhận nhiệm vụ tiếp."

Nói rồi hắn quay lưng đi, hắn chẳng muốn hít chung một bầu không khí với những loại người như vậy nữa. Vừa mới bước ra khỏi cửa hắn đã nghe thấy tiếng vút roi cùng tiếng hét chói tai của cô ả. Lục Xuyên Thời cười khẩy, hóa ra Sở Tinh của hắn cũng từng hét lên đau đớn như vậy, vậy mà hắn nỡ đến muộn..

Thư kí của hắn đã làm xong nhiệm vụ với mấy tên côn đồ, đang đứng ngoài chờ lệnh của hắn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Đợi bọn đàn em xử lí xong cô ta thì liên hệ cảnh sát đi, kiện Sở gia, Chu gia vì tội bắt cóc người trái phép và cố ý giết người. Xong thì cũng cắt đứt liên hệ từ đây đi, đừng để cho họ đường sống."

"Dạ đã hiểu"

"Ài xong xuôi thì nghỉ phép một tuần đi, mấy ngày nay vất vả cho cậu rồi. Làm tốt lắm, Ngô Duy."

"Dạ, tôi rất vinh hạnh vì được làm cánh tay phải của ngài."

"Ha ha ra dáng phết rồi nhỉ, không còn là thanh niên gầy nhom năm nào đâu nhỉ?"

"Cảm ơn ngài, mối ân tình đó Ngô Duy này cả đời cũng sẽ không quên được ạ"

"Thôi thôi được rồi, đừng nhắc lại chuyện xưa làm gì, làm cho tốt rồi nghỉ ngơi đi nhé. Tôi về bệnh viện xem sao, trời sắp sáng rồi."

"Dạ, ngài đi cẩn thận."

...

Ba ngày sau, thông tin Sở gia cùng Chu gia đồng thời phá sản khiến ai nấy trong giới kinh doanh đều phải khiếp sợ. Không chỉ vậy, thông tin chủ tịch Sở gia và đứa con gái một nhà Chu gia nhận án tù chung thân vì nhiều tội danh tham nhũng, sử dụng chất kích thích, cố ý giết người cũng khiến ai nấy phải trầm trồ. Riêng Chu Mai Mai còn phải chịu một cổ hai tròng, vừa bị theo dõi trong bệnh viện tâm thần vừa bị cảnh sát giám sát gắt gao.

Nhưng đó là chuyện của ba ngày sau, còn chuyện bây giờ là Lục Xuyên Thời đang phi như bay về bệnh viện với bé con nhà mình.

Bây giờ là 5 giờ sáng, Lục Xuyên Thời đỗ xe trong gara rồi phi lên phòng bệnh số 01. Hắn nhớ bé con ở nhà rồi.

Sở Tinh vẫn ngoan ngoãn nằm ngủ trên giường trong lúc hắn rời đi nhưng có vẻ cậu nghe cũng không yên giấc lắm. Tay thì ôm gối của hắn nhưng lông mày thì nhăn lại, hình như bé con gặp ác mộng rồi. Hắn nhanh nhẹn vào tắm qua cho sạch sẽ rồi lên giường dỗ dành bé con ngủ ngon...



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện