Tác giả: Cẩm Chanh
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, hào môn, thanh niên hung hăng ác bá nhất trường x cô bé tóc giả đáng yêu, mạnh mẽ trên chùa về :v, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nam phụ pk nam chính: siêu tấu hài, nhẹ nhàng, đáng yêu, cảm động, HE.
Độ dài: 83 chương + 24 NT
Văn án:
Học sinh trường nam sinh Lăng Thành đều là một đám con nhà giàu khó dạy dỗ, ngày nào cũng diễn vở kịch《 Nhiệt huyết tranh bá 》.
Hàn Lệ khu trường Đông vừa du côn lại vừa hung dữ, không thể dây vào.
Lộ Tinh Minh khu trường Tây vừa du côn lại vừa hung dữ, không thể dây vào.
Mãi đến khi Lăng Thành đổi thành trường hỗn hợp, Hàn Lệ dẫn đến một học sinh nữ đầu tiên kể từ khi trường mở cửa đến nay.
Cô gái nhỏ tóc đen da trắng, yếu ớt ngoan ngoãn, cứ đuổi theo Hàn Lệ để chăm chút ngoại hình cho cậu ấy. Hàn Lệ thấy rất phiền, lại không dám phản kháng.
Trên sân thượng, bạn xấu cười đùa: “Không nhìn ra anh Lệ lại là thê nô đấy nha.”
Hàn Lệ gạt tàn thuốc, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Đừng nói bậy, đó là cô của bố mày.”
Ngày hôm sau.
Hàn Lệ đột nhiên nhận được thư cầu hòa của Lộ Tinh Minh, trên đó có mấy chữ viết ngoáy.
——[Làm hòa đi, tao làm dượng mày.]
Hàn Lệ: “…”
Ngày thứ ba.
Hàn Lệ nhìn thấy cô út viền mắt đo đỏ bị Lộ Tinh Minh giam ở trong ngực ăn hiếp.
Hàn Lệ: “…” Đệch tổ nhà mày Lộ Tinh Minh!
# nói thật đó, tao muốn cô của mày #
-----
Cảm giác đầu tiên của mình khi đọc truyện này là đáng yêu quá chịu không nổi. Từ tính cách các nhân vật đến nội dung câu chuyện, đọc mà chỉ muốn ôm tim vì dễ thương vô cùng.
Hàn Vân Tri bị vứt bỏ khi vừa mới được sinh ra, cô bé được một nhà sư nhặt về nuôi nấng. Cô lớn lên ở một ngôi miếu đổ nát trên núi, tuổi nhỏ đã theo sư phụ vào cửa Phật.
“Sư phụ nhặt cô về có nói là: Khi đó cô chỉ vừa đầy tháng, vốn định để am ni cô ở đối diện chăm sóc, thế nhưng am ni cô cũng nghèo, không ai sẵn lòng có thêm một miệng ăn; sư phụ lại đi xuống núi suốt đêm để tìm thôn dân, muốn tìm nhà ai đó mất con. Nhưng thôn nhỏ, hầu hết đều là mẹ góa con côi và người già ở lại trông giữ, nên không nuôi nổi trẻ con, nhà nào cũng từ chối.
Ông lại muốn lên trên trấn tìm cảnh sát, song núi lớn phong bế, đường núi thì khó khăn nguy hiểm, một vị hòa thượng già đi đứng còn không vững như ông đâu có dễ đi qua. Cuối cùng sư phụ giữ cô lại trong miếu, đặt tên là Vân Tri, ngụ ý là chỉ có mây mới biết cô đến từ đâu.”
Năm mười bảy tuổi, Hàn Vân Tri được người thân tìm về, tạm chia tay sư phụ, cô bé nhà quê theo người thân lên phố sinh sống và học tập. Sau khi trở về bên người thân, Hàn Vân Tri thề phải học tập thật giỏi, ngày ngày hướng về phía trước, thi đậu đại học làm vẻ vang cho sư môn.
Kết quả ngày đầu tiên đến trường, Hàn Vân Tri bị rớt tóc giả… Rớt ngay trước mặt Lộ Tinh Minh.
Câu đầu tiên mà Hàn Vân Tri nói cùng với Lộ Tinh Minh là: “Thí, thí chủ, bạn có thể trả lại tóc giả cho tớ không?”
Chỉ với lần gặp đầu tiên, cái đầu bóng loáng của Hàn Vân Tri đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng trùm trường Lộ Tinh Minh.
Từ đó trở đi, Lộ Tinh Minh gọi Hàn Vân Tri là bé tóc giả, gọi vô cùng tự nhiên.
…
Hàn Vân Tri về ở với người thân, lại hời được một đứa cháu trai Hàn Lệ lớn hơn cô ba tháng gọi cô là cô. Hàn Lệ cũng là trùm trường, cậu và Lộ Tinh Minh là kẻ thù không đội trời chung, vì đều có bối cảnh gia thế lớn, quen biết từ bé, hai người đối địch từ hồi nhà trẻ đến tận cấp ba, đánh nhau như cơm bữa.
Hàn Vân Tri được người lớn sắp xếp đi học cùng trường với Hàn Lệ, Hàn Lệ cố ý chuyển Hàn Vân Tri học khác khu với mình để không bị làm phiền, trùng hợp chuyển cô học ngay lớp của Lộ Tinh Minh.
Lộ Tinh Minh nổi tiếng là hung hăng táo bạo, bạn học trong lớp đồng lòng nhất trí gọi cậu một tiếng “Anh Lộ”. Năm nay bỗng dưng trong lớp có một em gái trắng trắng mềm mềm chuyển đến, cả lớp mấy mươi đứa con trai đều sắp vui phát điên rồi, nhưng bọn họ lại nhận ra hình như em gái trắng mềm này là kia kia của anh Lộ nhà mình á, ảnh quan tâm chăm sóc vậy mà.
Hàn Vân Tri có thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt tròn tròn, làn da trắng trắng mềm mềm véo ra nước, đôi mắt thật to đen trắng rõ ràng long la long lanh - nhìn là biết rất ngoan rất nghe lời.
Nhưng một hôm nọ, Hàn Vân Tri nhỏ bé ấy lại “cam chịu” vật tay cùng một bạn nam trong lớp, kết quả vật trẹo tay người ta, từ đó trong lớp kính nể gọi cô một tiếng “Chị Vân”. Hàn Vân Tri tỏ vẻ: mình không muốn vật tay mà các bạn cứ ép mình, ngày đầu tiên mình giới thiệu mình rất mạnh mà các bạn không tin :V
---
Sau khi Hàn Vân Tri đến, mọi người đều thấy Lộ Tinh Minh thay đổi thấy rõ, anh Lộ dạo này dịu dàng thế, anh Lộ vậy mà đi ra ngoài mua kẹo của Vân Tri kìa, anh Lộ còn xách cặp cho Vân Tri nữa, ôi anh Lộ có mùa xuân rồi.
Ban đầu Lộ Tinh Minh nghĩ rằng Hàn Vân Tri là người yêu của tên thối Hàn Lệ, sau bao giằng co tâm lý, Lộ Tinh Minh quyết định làm con giáp thứ 13 bảo Hàn Vân Tri bỏ Hàn Lệ để theo cậu đi. Sau đó Lộ Tinh Minh lại nghe đồn Hàn Vân Tri là em họ của tên thối Hàn Lệ kia, cậu cam chịu sửa miệng gọi Hàn Lệ một tiếng “Anh Lệ”, mà mình nghe nó mỉa mai ghê á mọi người. Sau đó nữa Lộ Tinh Minh biết Hàn Vân Tri là cô của Hàn Lệ, hahaha gọi một tiếng dượng nghe nào!!!!
Đó cũng là nguyên do Hàn Lệ trăm phương ngàn kế bảo vệ bà cô ngốc nhà mình, nếu để cô rơi vào tay tên bại hoại Lộ Tinh Minh, vậy cậu phải gọi kẻ thù là dượng á, tức chết cậu mất.
----
Vì xuất thân của Hàn Vân Tri đặc biệt nên suy nghĩ của cô cũng rất đặc biệt, từ đó kéo theo diễn biến tình cảm của hai người cũng rất khác biệt, vừa buồn cười vừa ngọt ngào. Tỏ tình cũng khác người mà cầu hôn cũng khác người.
“Vân Tri.”
Đây là tên cô.
Khi được thốt ra từ miệng cậu, lại có chút triền miên lưu luyến.
“Anh được thích em chứ?”
Thiếu niên nói khẽ, giống như đang sợ sẽ quấy nhiễu đến cô.
Hô hấp của Vân Tri mất đi tiết tấu, hàng mi dài run rẩy.
Đôi mắt của Lộ Tinh Minh giống như biển sâu, giống như xoáy nước cuộn làn sóng to, khiến tinh thần cô mông lung, ý thức hỗn loạn.
Vân Tri tránh tầm mắt cậu, sau một lúc lâu mới nói: “Em là hòa thượng.”
“Ừ, anh biết.”
“Người xuất gia không thể kết hôn đâu.” Vân Tri cúi đầu.
Lộ Tinh Minh trầm ngâm vài giây, “Có thể không kết hôn mà.”
Cô cắn cắn môi, “Sau này em phải về kế thừa y bát của sư phụ nữa.”
(*Y bát: Áo cà sa và cái bát của thầy tu.)
Lộ Tinh Minh không hề lui bước: “Anh đã cạo tóc trước rồi.”
Vân Tri lại nói: “Rất, rất nghèo đó, còn không có thịt ăn cơ.”
Lộ Tinh Minh nhẹ giọng nói bốn chữ: “Vợ hát chồng nghe.”
----
Hàn Lệ là một nhân vật không thể bỏ qua vì độ tấu hài của cậu ấy, kiểu trai mười bảy thần kinh thô, cậu ấm não hơi ngắn nhưng nội tâm vẫn lương thiện, nói thẳng ra là hơi ngốc ấy. Hàn Lệ cũng nổi tiếng hung hăng thích đánh nhau, nhưng so sánh thì hơi kém trí so với Lộ Tinh Minh nên cậu luôn ăn thiệt, cậu cũng được xem như vô tình làm mai hai nhân vật chính với nhau, ấy thế mà Lộ Tinh Minh lại không biết ơn, bắt nạt người ta mãi.
Đây là một câu chuyện ngọt ngào với kết thúc hoàn mỹ, các cậu ấm từng làm mưa làm gió như Hàn Lệ và Lộ Tinh Minh đều mạnh dạn theo đuổi ước mơ của riêng mình, không ai ngờ Hàn Lệ cà lơ phất phơ lại theo học cảnh sát, Lộ Tinh Minh đỗ ngành kỹ thuật hàng không của Thanh Hoa, còn Hàn Vân Tri bé nhỏ với trái tim lương thiện theo học thú y, mang yêu thương đến cho những con vật bé nhỏ.
Thân thế của Vân Tri là một câu chuyện buồn, là lỗi lầm của đời trước mà đời này cô bé phải chịu đựng, cô có thể không có cha mẹ, không còn người thân, nhưng cuối cùng cô vẫn tìm được người yêu mình, cùng người ấy đắp xây lại một gia đình.
---
Trích đoạn:
Cô đứng dậy, sống lưng thẳng tắp, quy quy củ củ tự giới thiệu: “Tớ tên là Hàn Vân Tri, mới chuyển tới từ trấn Hoài Nguyệt. Tớ học không giỏi lắm, nhưng tớ rất mạnh.”
Đám nhóc cười cười, nhưng không để lời này trong lòng.
Sau khi cô ngồi xuống, phía sau liền truyền đến giọng nói hời hợt và lười biếng của thiếu niên:
“Lộ Tinh Minh, không thích gì hết.” Cậu nhấc mắt, đột nhiên nói, “Tôi cũng không học giỏi lắm, nhưng tóc tôi rất nhiều.”
“…”
Tức ghê á mọi người!!!!
Bình luận truyện