Thông tin truyện Nữ Phụ Xấu Xa Mới Ba Tuổi Rưỡi

Nữ Phụ Xấu Xa Mới Ba Tuổi Rưỡi

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

887

Trạng thái:

Đang cập nhật

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 13290 lượt

REVIEW TRUYỆN NỮ PHỤ XẤU XA MỚI BA TUỔI RƯỠI

Tác giả: Cẩm Chanh
Thể loại: Xuyên thư, hệ thống, nữ phụ, MOTIF SIÊU LẠ (dành cho những bạn yêu thích trẻ nhỏ), chính văn thuần tình thân, phiên ngoại có cp, hài hước, dễ thương, tình cảm gia đình, HE.
Độ dài: 110 chương
Tình trạng: Hoàn convert - Đang edit (7/110)

Diệp Lâm Xuyên và Dư Nghiên là một đôi vợ chồng hạnh phúc, họ có với nhau hai người con trai là Diệp Thanh Hà, Diệp Tử Dục và một cô công chúa nhỏ Diệp Nha.
Diệp Lâm Xuyên là một doanh nhân thành đạt, còn Dư Nghiên lại là nhà nghiên cứu khoa học được nhiều người nể trọng, kính phục. Cuộc sống của gia đình họ rất giàu có, sung túc và vui vẻ… Mãi cho đến khi biến cố bất ngờ ập đến. 
Mọi việc bắt đầu khi cô con gái Diệp Nha vừa mới sinh ra một tháng đã bất hạnh chết yểu, là lúc Dư Nghiên đau đớn muốn chết cố chấp vận dụng mọi mối quan hệ, bất chấp cả sự phản đối của Diệp Lâm Xuyên để tạo ra một Diệp Nha thứ hai - Một người nhân bản được sinh ra bởi gen của Diệp Nha.
Từ khi cô con gái mới Diệp Nha vào cửa, gia đình hạnh phúc ấy đã dần dần tan vỡ, bởi người nhân tạo thì mấy ai có tình cảm chân thật như người thường… 
Diệp Nha đã xé nát bức ảnh của cô con gái cũ, đập vỡ chiếc bình mà Dư Nghiên yêu thích. Ngay cả khi thấy mẹ mình trượt chân té ngã, Diệp Nha vẫn có thể thờ ơ chơi trò chơi, dường như con bé không có tâm, nó sẽ không yêu thương hay để ý bất kỳ ai. Dư Nghiên lúc này mới muộn màng nhận ra, suy cho cùng, dù có khuôn mặt giống nhau, gen tương đồng, nhưng không phải chính là không phải, người đã chết rồi thứ sống lại chỉ là máy móc vô cảm. 
Và rồi, Dư Nghiên mất vì bạo bệnh. Diệp Nha cũng bị Diệp Lâm Xuyên vô tình tiễn đi, một tờ giấy thỏa thuận tiêu hủy người nhân bản và mọi thứ lại trở về với vạch xuất phát của nó. 
….
Diệp Nha là một cô bé tiểu yêu thuộc bộ tộc yêu hoa. Do chưa đủ tuổi trưởng thành để có thể học hóa hình nên công việc hàng ngày Diệp Nha là bầu bạn bên ba mẹ, là đắm mình dưới ánh mặt trời ấm áp và đong đưa theo những cơn gió tinh nghịch. 
Mẹ Diệp Nha là một đóa hoa ăn thịt, dù mọi người hay nói bà rất hung dữ, nhưng đối với bé mẹ là một người ôn nhu và kiên nhẫn, cả ba ba lẫn Diệp Nha đều là cỏ bốn lá và ba là người siêu cấp dịu dàng, ba sẽ kể chuyện cho bé nghe, sẽ hát ru cho bé ngủ, sẽ nhường chất dinh dưỡng để bé mau ăn chóng lớn. 
Nói chung, Diệp Nha rất yêu ba mẹ mình, yêu luôn cả bộ tộc hoa yêu với rất nhiều bạn tốt… Mọi thứ vốn rất thanh bình yên ả, nhưng rồi không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết khi Diệp Nha tỉnh lại, mẹ đã không thấy, ba cũng không còn, tất cả mọi người đều biến mất, xung quanh bỗng chốc hóa thành tu la địa ngục, không còn sinh cơ chỉ còn lại sự hoang vắng điêu tàn.
Lúc này, một hệ thống kỳ lạ xuất hiện và nói rằng nếu muốn cứu lại ba mẹ cùng những người trong tộc, Diệp Nha phải nghe theo sự hướng dẫn của nó, xuyên vào một bộ truyện thay thế nữ phụ đã chết đi hoàn thành cốt truyện và bé sẽ đạt được một điều ước. 
Người mà Diệp Nha đóng vai là một nữ phụ độc ác cùng tên và việc bé phải làm là gây nên tội ác chồng chất, lòng dạ nham hiểm, phải chèn ép nhân vật chính, cướp hết tài nguyên, phải cho nam chính một nhát chí mạng.
Diệp Nha gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ, bé nhất định sẽ cứu lại ba mẹ và mọi người, chỉ là…
“Chú hệ thống ơi, tội ác chồng chất là gì ý ạ?”
“…” Hệ thống buồn bực nhìn nữ phụ xấu xa chỉ mới 3 tuổi rưỡi này.
.
.
.
“Nữ phụ xấu xa mới ba tuổi rưỡi” là một bộ truyện vô cùng dễ thương, cảm động và hài hước. Bộ truyện giống dư vị của một ly trà chanh đá, chua chua ngọt ngọt lại rất mát lòng. 
Diệp Nha là một thiên thần nhỏ, bé ngây ngô, trong sáng, hồn nhiên và lương thiện, lúc nào cũng mang đến cho mọi người niềm vui vẻ và sự hy vọng.
Diệp Nha là người tìm lại sự sống cho Diệp Thanh Hà, giúp cậu lần nữa cảm nhận được không khí ấm áp của gia đình tưởng chừng như đã mất. Thanh Hà là một người con mẫu mực và ngoan ngoãn, cậu đã sớm trưởng thành để chăm lo cho em trai bị bệnh cuồng táo (*), để an ủi quan tâm cho người ba chỉ biết dùng công việc quên đi nỗi đau mất vợ. Thanh Hà hiểu chuyện, cậu luôn cố gắng làm tốt mọi thứ chưa bao giờ khiến ba mình phải bận lòng. 
Nhưng…
Liệu có ai biết được, người luôn tỏ ra kiên cường mới là người dễ bị tổn thương nhất.
Liệu có ai biết được, chính Thanh Hà cũng muốn được người khác an ủi, sẻ chia, muốn một lần buông bỏ mọi đau khổ tìm để tìm giây phút bình yên. 
Và rồi, Diệp Nha xuất hiện. Cô bé đã dùng trái tim ấm áp của mình để hàn gắn những vết thương trong tâm hồn của Thanh Hà, dùng sự ngây ngô, non nớt của bé mang lại niềm vui tiếng cười cho ngôi nhà vốn dĩ rất lạnh lẽo. Để lần nữa Thanh Hà cảm nhận được, thì ra đây là hạnh phúc.
Diệp Nha là người thay đổi Diệp Lâm Xuyên, làm cho ông biết được mình đã là người ba vô tâm ra sao, làm cho ông biết được như thế nào mới là một người ba tốt. 
Đó sẽ là người ba không vì công việc mà bỏ bê con cái, là người ba luôn quan tâm và để ý đến con mình khi nó quá trưởng thành hiểu chuyện, sẽ biết chia sẻ cùng con khi chuyện gì xảy ra nó cũng không phải cố gắng chịu đựng một mình. Chính Diệp Nha đã cho Diệp Lâm Xuyên thêm cơ hội được trở thành một người ba tốt. 
Diệp Nha là người dùng tấm lòng chân thành của mình giúp Diệp Tử Dục chữa khỏi chứng cuồng táo, giúp cậu bé trở lại cuộc sống bình thường, rồi cậu sẽ có thêm nhiều mối quan hệ, nhiều người bạn mới và cả những hy vọng sáng lạn ở tương lai.
Và cuối cùng, Diệp Nha là người đã cứu rỗi cuộc đời của Thẩm Trú, cô bé chính là thiên thần giải thoát cậu khỏi quỷ dữ. Thấm Trú đã từng hai bàn tay trắng, cậu không có gì ngoài em trai Thẩm Nhiên, vì Thẩm Nhiên cậu phải từ bỏ rất nhiều thứ, thậm chí còn sẵn sàng hy sinh luôn cả tương lai lẫn tính mạng. 
Nếu Diệp Nha không xuất hiện và đưa đôi tay nhỏ bé nhưng đầy kiên quyết lôi Thẩm Trú ra khỏi bóng đêm tội ác, thì thứ sau này chờ đợi cậu chỉ là song sắt của nhà giam. 
Diệp Nha ngây ngô và non nớt, cô bé không biết dùng lời ngon ngọt hay những hành động nịnh nọt để lấy lòng người khác, Diệp Nha chỉ sẽ dùng trái tim chân thành của mình để yêu thương, để mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi người. Thật là một thiên thần nhỏ đáng yêu!
Tóm lại, “Nữ xấu xa mới ba tuổi rưỡi” là một bộ truyện rất thích hợp cho những ai yêu thích trẻ con và muốn thư giãn đầu óc bằng một câu chuyện đơn giản, hài hước nhưng không kém phần cảm động thì đây sẽ là lựa chọn tuyệt vời dành cho bạn.
Trích đoạn:
“Diệp Nha ôm búp bê, nhảy từ trên giường xuống.
[Nha nhi, đây là anh hai của con, mục tiêu nhiệm vụ đó.]
Nhiệm vụ là cái gì cơ?
Diệp Nha tự hỏi.
Hệ thống: [Cãi nhau với Diệp Tử Dục, nói Diệp Tử Dục lăn* ra khỏi phòng.]
(*Lăn nghĩa là cút)
Diệp Nha bừng tỉnh, nhớ ra rồi.
“Em chào anh.” Diệp Nha lễ phép chào hỏi đối phương.
Diệp Tử Dục mắc chứng hưng cảm nghiêm trọng, tuy tuổi còn nhỏ nhưng tròng mắt đã vằn tia máu hung ác. Cậu không hay tiếp xúc với người ngoài, quét mắt nhìn Diệp Nha, biểu tình càng giận dữ.
“Mày là ai?”
“Diệp Nha.”
Diệp Tử Dục nhăn nhó, “Bậy bạ! Diệp Nha đã chết rồi!!”
Khi Diệp Tử Dục được bảy tuổi thì Diệp Nha đã mất, Diệp Tử Dục cũng không có ấn tượng hay cảm tình với cô bé, chỉ là mỗi khi cô bé xuất hiện khiến cậu tự nhiên bực bội.
Diệp Nha nghĩ ngợi một lát, “Dạ.” Cô bé nói, “Anh lăn đi.”
Giọng điệu của cô bé không hề mang tính uy hiếp, ngoài ra khuôn mặt còn sạch sẽ đáng yêu.
Diệp Tử Dục nheo mắt, chỉ tay vào mặt Diệp Nha: “Mày, mày nói lại lần nữa.”
Diệp Nha lặp lại: “Lăn đi ~”
Biểu hiện của cô bé rất tốt, làm hệ thống vốn đang lo lắng có thể không hoàn thành nhiệm vụ vui vẻ hẳn lên, không nhịn được khen ngợi: [Nha nhi giỏi quá! Nha nhi ngoan quá! Quả nhiên là con gái của hoa ăn thịt người!] Hệ thống không nhìn lầm mà! Hệ thống biết Diệp Nha chắc chắn có thể làm được! Dù sao mẹ của con bé cũng bá đạo như vậy, từng là người lợi hại nhất giới xuyên thư!
Khuôn mặt Diệp Tử Dục vặn vẹo, tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng: “Mày, sao mày dám bảo tao lăn?”
“Lăn.”
“Mày có bản lĩnh thì nói thêm lần nữa!!”
Diệp Nha: “Lăn đi ~”
“…”
“……”
Bốn mắt nhìn nhau, không khí trầm mặc.
Diệp Tử Dục bĩu môi, hai tay đút túi tỏ vẻ khinh thường: “Tao không làm, có bản lĩnh thì lăn xem nào.”
Hừ, nhãi con thế này mà cũng bắt cậu lăn, thật là không biết phải trái.
Nhưng bản thân mình cũng là trẻ con mà, Diệp Tử Dục thầm nghĩ.
Diệp Nha gãi đầu, hệ thống nói, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ không cứu được linh địa, bố mẹ, còn có cô dì chú bác nữa.
“Được thôi.” Dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Tử Dục, cô bé gật đầu đồng ý, “Em làm mẫu cho anh nha, anh xem kỹ nhé.”
Diệp Nha lùi xuống hai bước, nghiêm túc lăn lộn trên sàn nhà. Cô bé thực hiện rất chăm chú, không để ý tới cái ghế dựa phía sau, Diệp Tử Dục nghe thấy “cốp” một phát, Diệp Nha đã ôm gáy nằm im.
Aaa…
Diệp Tử Dục bụm miệng, đau quá…
Diệp Nha ôm đầu, nằm im trên đất nửa ngày chưa bò dậy.
“Mày… mày không sao chứ?”
Diệp Nha hít hít mũi, đầu váng mắt hoa bò dậy, ôm gáy nhẹ nhàng dặn dò: “Nếu anh mà làm thì cẩn thận một chút, đừng có bị va vào ghế như em.”
Diệp Tử Dục nghẹn, á khẩu không trả lời được.
Đôi mắt trong vắt của Diệp Nha phản chiếu khuôn mặt non nớt của Diệp Tử Dục, hỏi: “Anh, bây giờ anh lăn được chưa?”
Diệp Tử Dục: “…”
Cậu nên lăn hay không nên lăn?
Nếu mà làm thật… thì quá mất mặt.
Mà không làm… thì cũng mất mặt.
Diệp Tử Dục nhăn nhó, biểu tình thay đổi liên tục, cuối cùng hạ quyết tâm dậm chân một cái, nằm xuống đất lăn một đường đến tầng ba.
Diệp Nha đứng ở cửa nhìn Diệp Tử Dục lăn lộn, khi cậu tới chân cầu thang còn lên tiếng nhắc nhở: “Anh cẩn thận đừng va vào cột.”
Diệp Tử Dục lăn rất mất sức, cậu nằm lên giường thở hổn hển, sau khi phản ứng lại mới giật mình nhảy dựng lên.
Không đúng!!!
Có phải cậu bị Diệp Nha lừa không?
Sau khi nghĩ ra điều này, Diệp Tử Dục tức giận dậm chân ầm ĩ: A a a a, tức chết đi được tức chết đi được tức chết đi được! Chờ bố cậu trở về, cậu nhất định sẽ bắt nó lăn!!”


Bình luận truyện