Tôi đập bàn đứng dậy, tức giận trừng mắt nhìn cô ta: "Jane, tôi cảnh cáo cô! Đừng động đến con tôi, nhiều tiền quá không có chỗ tiêu, cô muốn ra Toà thì tôi sẽ hầu cô đến cuối cùng."
Chọc được tôi nổi giận, ba kẻ đó ngồi nơi đó cười vui vẻ, Quan Thư Quân kéo tay tôi, nói lời đạo đức giả: "Tôi đã nói với cô rồi, đừng vội mà, đợi Jane nói xong đã, đến đó Lam đổng tức giận của chẳng sao."
Tôi hất tay Quan Thư Quân ra: "Đạo đức giả."
Cô ta thờ ơ nhún vai, đưa mắt nhìn Jane, ra hiệu cho cô ta tiếp tục, Jane uống một ly rượu khác, sau đó chậm rãi nói: "Tôi hiểu rồi. Dù sao thì Khuynh Phàm cũng một mình cô nuôi nấng, con chính là điểm yếu của cô. Nhưng mà đứa trẻ này từ khi sinh ra đã đáng thương, nếu biết được bản thân sinh ra không phải kết tinh tình yêu của ba mẹ, mà sinh ra để là công cụ cho mẹ nó tranh giành tài sản của gia tộc, sẽ đau lòng biết bao. Con bé sẽ hận cô, hận cô cả đời."
Tôi vờ như lao vào Jane để tranh luận, nhưng Quan Thư Quân đã nhanh chóng ngăn tôi lại, cô ấy giả vờ làm người tốt, trách móc: "Jane, đừng có nói mấy lời khó nghe như vậy chứ, dù sao đứa trẻ cũng vô tội."
Jane cười khẩy và lắc đầu: "Vô tội? Lời này quá nực cười, ngoài Lam Phi Ỷ ra, những người ngồi ở đây ai mà không vô tội hả?"
Nói đến đây, Jane ngừng vẻ mặt tươi cười, hỏi lại với vẻ mặt u ám: "Tôi muốn góp vốn 10%."
"Tôi không đồng ý."
Thấy tôi vẫn từ chối, Jane đập ly rượu xuống bàn và đứng dậy: "Tính cô quá ngang ngạnh, tôi hiểu rất rõ. Lam Phi Ỷ, vậy thì đừng trách tôi tàn nhẫn. Đứa bé này đối với tôi có cũng được mà không có cũng chẳng sao, bởi vì tôi chẳng có tình cảm gì với nó, nhưng cô thật sự có thể mất đi con bé à? Tôi đã nghĩ ra được một cách rất hoàn hảo, biến mọi thứ mà cô trân trọng trở nên hư vô.
Ở Trung Quốc, tôi có rất nhiều bạn bè làm truyền thông tài chính, cái chết của anh tôi, cô đã che đậy đè tin tức, bây giờ tôi sẽ tiết lộ tin tức về cái chết của anh tôi, để cho đứa bé rơi vào cái vòng xoáy dư luận, để cả đời của nó sống trong ám ảnh, mang theo vết đen không thể nào xoá được. Dư luận sẽ làm cho cổ phiếu của Lam Thị chao đảo, mọi người sẽ chê cười nhạo báng cô, còn có ảnh hưởng tất cả dự án đang hợp tác của cô.
Phải rồi, mặc dù chỉ có ít người mới biết xu hướng tính dục của cô, thì đó cũng là một chủ đề, khi tất cả vấn đề chỉ hướng vào người cô, lúc đó cô nên làm gì đây hả? Thật sự rất muốn nhìn thấy từng trang báo mạng, các nền tảng truyền thông đưa tin tức về cô, đến lúc đó, cô bạn gái nhỏ của cô cũng sẽ bị đào ra, dù sao thì ở thời đại này, thì chỉ cần làm mấy thứ đó thôi cũng đủ rồi.
Tôi chẳng cần tốn nhiều sức, cái gọi là đế chế kinh doanh, danh tiếng của cô, gia đình của cô, cứ thế lụi bại trong gang tấc. Đến khi đó, tôi sẽ gửi cho cô một phần thư luật sư, những hành vi khác nhau của cô đã tạo ra các vấn đề ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa bé, hoàn cảnh môi trường không thích hợp để nuôi con. Cô đoán xem, quyền giám hộ có thuộc về tôi hay không? Không khó mấy để nghĩ ra."
Tôi cắn răng, tức giận nói: "Jane! Cô dám uy hiếp tôi?"
Jane vừa rót rượu vừa cười to: "Ha ha ha! Tôi có gì mà không dám hả? Cô có thể làm chúng tôi mất đi người và đồ vật mà chúng tôi trân trọng nhất, vậy thì chúng tôi cũng có thể làm cô mất đi hết tất cả, Lam Phi Ỷ, chúng ta đánh cuộc lớn đi, gia đình, tình yêu, sự nghiệp, cô phải lựa chọn từ bỏ một cái, cô sẽ từ bỏ cái nào đây? Luật chơi rất đơn giản, chỉ một mình cô tham gia, tôi muốn nhìn thấy cô nhịn đau mà cắt từng đoạn ruột nhưng không thể nói ra. Nếu cô không tuân theo luật chơi, thì những cái ví dụ ở trên sẽ thành hiện thực."
"Cô nghĩ dùng cách cả đám người bao quanh đánh chặn tôi, thì tôi sẽ nhượng bộ sao?"
"Nếu cô không để tâm đến con, vậy thì không cần sợ tôi, càng không cần phải tham gia trò chơi này. Cô có biết tại sao đến giờ chúng tôi mới xuất hiện không? Đương nhiên là vì cô đã ký một thỏa thuận hợp tác, ngay cả khi đã nêu rõ các điều khoản và điều kiện. Tất cả đều công bằng và chính đáng, nhưng tôi chỉ muốn góp vốn 10% vốn, cô không còn quyền đồng ý, bởi vì tiếp theo cô có đề xuất bao nhiêu quỹ đầu tư đi chăng nữa thì Quan tổng có quyền phủ quyết. Cô bị chúng tôi trói buộc, rất dễ bị chúng tôi trấn áp, cô muốn toàn thân rút lui à, không có cơ hội đâu."
Lúc này, Quan Thư Quân nói tiếp: "Lam đổng là người thông minh. Nếu tôi là cô, tôi sẽ lựa chọn từ bỏ tình yêu. Suy cho cùng, tình yêu mất đi rồi cũng sẽ tìm lại được, nhưng nếu mất đi con cùng với sự nghiệp mà cô vất vả mới có được, sẽ khó mà tìm lại được. Tôi nói không có gì sai cả. Nào, nâng ly uống cạn, trò chơi chính thức bắt đầu."
Lúc này tôi hoàn toàn ở thế bất lợi, không thể từ chối lời uy hiếp của họ. Quan Thư Quân đẩy ly rượu đến trước mặt tôi, ra hiệu cho tôi uống, tôi do dự nhìn cô ấy chằm chằm, cuối cùng chỉ có thể uống cạn: "Được! Các người muốn chơi vậy tôi chơi đến cùng với các người, chưa đến hồi kết, chưa biết được là thành hay bại đâu?"
Quan Thư Quân vỗ tay và nói: "Thật sảng khoái! Tôi thích."
Lý Thục Hoa đứng dậy đi tới trước mặt tôi: "Cô so với mẹ cô bản lĩnh hơn nhiều, đáng tiếc con của Tiểu Tam vẫn mãi là con của Tiểu Tam, thật đáng thương cho Lam lão gia, hết lòng ủng hộ nâng đỡ cô, cuối cùng cơ nghiệp đều rơi vào tay cô."
Đối mặt với sự sỉ nhục vụng về của Lý Thư Hoa, tôi nắm chặt tay và phớt lờ bà ta, bà ta đẩy nhẹ cửa rời đi, Jane cũng đứng dậy nói: "Quan tổng, rượu vang rất ngon, ngày mai tôi sẽ về Pháp. Nếu như cô lựa chọn từ bỏ tình yêu, vậy sau đó, thời gian này, Quan tổng sẽ ở đây diễn