Khu trung tâm giải trí lớn nhất ở Pari, có các trò chơi thử cảm giác mạnh không dành cho người yếu tim.
Triệu Khả cầm tay Lam Ngạo kéo mạnh đến chỗ tàu lượn siêu tốc hí hửng.
" Chơi trò đó được không?"
Lam Ngạo cười cười gật đầu
" Em muốn thì ta có thể thử"
Thực ra Lam Ngạo muốn dẫn cô đi đến rất nhiều địa điểm cảnh đẹp. Nhưng biết sao được cô cứ khăng khăng đòi đi công viên giải trí.
Để bảo toàn, Lam Ngạo đã bảo Diz mua trọn gói toàn bộ khu này. Tính ra cũng chỉ là gần 2 Tỷ USD.
Triệu Khả quay lại phía sau nhìn Tiểu Nhu
" Cô có chơi thử không?
" Thôi ạ, tôi ở dưới này thôi. Kì thực tôi hơi sợ độ cao..."
Tiểu Nhu ngượng cúi gằm mặt. Còn Diz ở phía sau nhìn chằm quan sát Tiểu Nhu. Vốn dĩ hôm nay Lam Ngạo và Triệu Khả đi chơi nhưng Tiểu Nhu cũng có ý muốn đi chung. Lam Ngạo là người dễ dãi, dù gì Tiểu Nhu và Lam Ngạo hồi nhỏ cũng rất thân với nhau nên Lam Ngạo mới đồng ý cho Tiểu Nhu cơ hội ra ngoài. Diz linh cảm sẽ có chuyện nên đi theo luôn. Một phần anh lo cho thiếu gia và phu nhân, một phần anh không tin con người của Tiểu Nhu.
Cho đến khi Lam Ngạo gương mặt hơi tái xuống trước, Tiểu Nhu thấy vậy vội vàng chạy đến bên anh, rút khăn giấy trong túi ra lau mồ hôi cho anh.
- Thiếu gia, sắc mặt cậu không được tốt! Để tôi dìu cậu qua bên kia
Lam Ngạo nghe vậy thì đồng ý. Đúng lúc này, Triệu Khả cũng vừa bước xuống ra khỏi thang máy. Thấy 1 màn này thì cô không nói gì, chỉ đi theo phía sau hai người họ.
Đến khi Lam Ngạo được Tiểu Nhu dìu xuống ghế, Triệu Khả đến trước mặt anh đưa ra 1 chai nước
- Có vẻ anh mệt?
Đúng là Lam Ngạo rất mệt. Nếu không bởi vì bệnh cũ tái phát dẫn đến sức khỏe yếu kém thì sao anh lại có thể mệt như vậy. Lam Ngạo cười cười
- Bà xã, anh không sao! Miễn em vui là được.
- Không được, thiếu gia! Nếu mà...
Tiểu Nhu bỗng lên tiếng. Ánh mắt co ta nhìn cô xong không nói thêm nữa. Triệu Khả chỉ hơi gật đầu
- Tiểu Nhu nói đúng đấy. Anh ở đây đi, em sẽ ra đằng kia chơi sau....
Vừa dứt lời, Triệu Khả quay người đi. Lam Ngạo quả thực rất muốn gọi cô lại nhưng đột nhiên tim anh đau dữ dội. Gương mặt yêu mị thoáng chốc vì đau mà toát cả mồ hôi. Diz đứng bên cạnh, thấy vậy lo lắng, vội vàng lấy thuốc từ trong túi ra cho Lam Ngạo uống
- Thiếu gia! Anh hãy nói thật với cô ấy đi. Cứ theo cô ấy chơi mấy trò cảm giác mạnh đó tôi không biết điều gì sẽ xảy ra với anh đâu....
Lam Ngạo chỉ thở dài.
- Khi nào về tôi sẽ nói! Cứ để cô ấy chơi vui đã...
Tiểu Nhu ngồi bên cạnh sốt ruột vuốt lưng cho Lam Ngạo dễ thở, ánh mắt xa xăm không biết đang suy nghĩ cái gì.
Triệu Khả đi 1 vòng