Lần này Bách Hợp trở thành một người con gái tên là Tần Bách Hợp. Nhà họ Tần vốn là một thương gia nổi tiếng ở thủ đô, bởi vì trước đó đã
sinh liền hai người con trai, bà Tần thật vất vả cuối cùng cũng mang
thai và sinh ra được một người con gái là Tần Bách Hợp nên cả nhà ngàn
vạn cưng chiều, điều này khiến cho con gái duy nhất được cưng chiều đến
nỗi có chút không hiểu thế sự, ngây thơ mộng ảo một cách đáng sợ.
Từ nhỏ, Tần Bách Hợp yêu thích nghệ thuật nhưng lại không có năng lực kiếm sống gì cả, tính cách dịu dàng và biết điều, tưởng rằng cả đời này dựa vào thân phận, địa vị của nhà họ Tần thì nuôi dưỡng một cô gái đơn
thuần như tờ giấy trắng cả đời cũng không phải là việc khó. Vợ chồng nhà họ Tần định chuyển một phần cổ phần của nhà họ Tần chuyển cho cô, đảm
bảo cô cả đời không lo cơm áo, chỉ cần tìm thêm được cho cô một người
chồng ôn văn nhĩ nhã, chỉ cần có thể đối xử tốt với cô thì cho dù đối
phương không có bất kỳ thân phận, địa vị nào thì vợ chồng nhà họ Tần
cũng không thèm để ý.
Từ nhỏ Tần Bách Hợp cũng muốn tìm một người có tài văn chương phong
lưu, tài hoa, mình có thể hiểu hắn, hắn cũng có thể hiểu người yêu của
mình, từ đó làm bạn cả đời. Nhưng không như mong muốn, trong lúc vô tình cô bị tổng tài của Mục thị nhìn trúng, cuối cùng đã nhắc tới hôn sự với nhà họ Tần, buộc cô phải gả đến nhà họ Mục.
Không nói tới Tần Bách Hợp kia là một con thỏ nhát gan tính cách
hướng nội, nhưng dung mạo của cô vô cùng xinh đẹp, vóc người cũng vô
cùng xuất sắc, mấu chốt nhất chính là cô có một tâm hồn tinh khiết,
trong suốt, cho dù là người đàn ông nào không thích loại phụ nữ như cô
khi lần đầu tiên nhìn thấy cô cũng khó có thể sinh ra ác cảm với cô. Đã
gả cho người xa lạ cũng đã đủ để cho Tần Bách Hợp sợ, lá gan của cô bé
nhỏ, hơn nữa Mục Kiêu cũng không phải một người dịu dàng gì, đêm tân hôn mặc dù cô chỉ có chút phản kháng, không biết Mục Kiêu cho cô ăn cái gì, hành hạ cô cả đêm.
Người đàn ông bá đạo đến cường thế, không cho phép người khác phản
bác này khiến cho trong lòng Bách Hợp vĩnh viễn để lại bóng ma khó có
thể phai mờ. Cô ấy rất sợ hắn, sợ hắn ở trên giường hành hạ mình, sợ hắn không nói một lời cho mình uống cái gì kỳ quái. Trước kia vợ chồng nhà
họ Tần đã bảo vệ cô vô cùng tốt, cô chưa từng trải qua hay thấy tình
cảnh như vậy nên cô bắt đầu sợ Mục Kiêu, muốn thoát khỏi hắn.
Cho dù Mục Kiêu ba lần bốn lượt đã cảnh cáo, muốn cô thu liễm một
chút nhưng đối với một cô gái đã bị dọa vỡ mật mà nói, cô căn bản không
nghe vào lời nói của Mục Kiêu… Nhất là lúc cô vô tình phát hiện Mục Kiêu chơi đùa với người phụ nữ khác ở trong nhà, phút trước người phụ nữ đó
còn đang cười trong lòng của hắn, nhưng phút sau tâm tình của hắn khó
chịu liền trực tiếp giết chết người phụ nữ hầu hạ mình. Điều này càng
khiến cho Tần Bách Hợp sợ Mục Kiêu hơn.
Cuộc sống hôn nhân của cô vẫn hết sức không thoải mái, cuộc sống của
cô chìm trong tối tăm, cho đến lúc Đỗ Tiệm Vũ xuất hiện trong cuộc đời
của cô mới để trong lòng Tần Bách Hợp một lần nữa sống lại.
Người tên Đỗ Tiệm Vũ này là một người trẻ tuổi mà Tần Bách Hợp quen
biết trong một lần hoạt động từ thiện. Hắn có nụ cười trong sáng như ánh mặt trời, cũng có vóc dáng cao lớn, đẹp trai nhưng không giống với vẻ
cao lớn mang theo vài phần cảm giác nguy hiểm của Mục Kiêu. Đỗ Tiệm Vũ
cao lớn nhưng lại đem lại cho Tần Bách Hợp cảm giác an toàn, không hề sợ hãi. Hai người sau khi cẩn thận tiếp xúc phát hiện đối phương cũng
thích thứ mà mình cảm thấy hứng thú. Hai người cùng chung sở thích vẽ
tranh, hai người thích thơ ca. Hơn nữa, mặc dù cuộc sống của Đỗ Tiệm Vũ
bất hạnh, hắn sinh ra trong một gia đình nghèo khổ bình thường, không
kham nổi việc học đại học nghệ thuật ở thủ đô, nhưng hắn cũng không cam
chịu, ngược lại hắn tích cực phát huy khả năng, bắt đầu bán tác phẩm của mình, gom góp học phí để có thể học lên đại học.
Hơn nữa, ngoại trừ việc kiếm tiền ở bên ngoài, hắn còn thường xuyên
làm từ thiện, vì xã hội mà cống hiến. Người cởi mở như hắn khiến cho
người khác động tâm, giống như một luồng sáng rạng rỡ chiếu vào cõi lòng âm u của Tần Bách Hợp. Đỗ Tiệm Vũ vẫn chưa lập gia đình, Tần Bách Hợp
cũng đang ở thời kỳ thiếu nữ vui vẻ nhất, phù hợp tiến tới nhưng đáng
tiếc hai người gặp nhau sau khi cô đã kết hôn.
Tần Bách Hợp vì thế mà khóc nức nở. Cô không khống chế được việc mình yêu Đỗ Tiệm Vũ. Cô sợ Mục Kiêu, bây giờ sau khi có người yêu thật lòng
càng hy vọng có thể ở cùng một chỗ với người mình yêu chứ không phải
cùng một chỗ với ma quỷ. Cô quỳ gối trước mặt Mục Kiêu, hy vọng hắn có
thể buông tha cho mình, cũng đồng ý ly hôn nhưng kết quả cuối cùng chẳng qua là cô tự rước lấy nhục mà thôi.
Không thành công nhận được thân phận tự do, trong lòng Tần Bách Hợp
vừa sợ vừa hận. Dưới sự ca tụng của Đỗ Tiệm Vũ, cô bắt đầu cùng hắn qua
lại mật thiết, dùng tiền của mình giúp đỡ hắn học hội họa, dùng tiền của mình cung ứng cho hắn đi học. Cho đến hai tháng sau khi hai người qua
lại, Đỗ Tiệm Vũ vào đại học. Ở trong cuộc thi nhập học, hắn hy vọng cô
có thể lấy thân thể của người yêu để vẽ một bức tranh, đau buồn nói cho
dù Tần Bách Hợp đã gả cho người khác nhưng ngọn lửa tình yêu trong hắn
sẽ vĩnh viễn không tắt. Tình cảm thâm tình của hắn cảm động Tần Bách
Hợp, cô đã trút bỏ quần áo để cho Đỗ Tiệm Vũ vẽ thân thể của mình, hai
người cũng vì vậy không khống chế được, hai người nam nữ trẻ tuổi đã
cùng nhau đi quá giới hạn.
Lúc thân mật với Mục Kiêu, cho dù điều kiện thân thể của hắn hay ham
muốn chuyện giường chiếu của hắn cũng làm một người con gái đơn thuần
như Tần Bách Hợp có chút sợ hãi không chịu được. Hơn nữa trong thâm tâm
cô rất ghét Mục Kiêu vì vậy mỗi lần hai vợ chồng thân mật đều là bóng mờ ở nơi sâu nhất trong lòng cô. Vóc dáng cô vốn nhỏ bé, không thích đối
phương quá mạnh bạo nhưng hết lần này đến lần khác mỗi lần Mục Kiêu đều
khiến cho cô đau đớn, khó chịu. Thân thể kháng cự cộng thêm mâu thuẫn
trong lòng nên mỗi lần hai người hoan ái đối với Tần Bách Hợp mà nói đều là một trận hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần.
Nhưng cảm giác Đỗ Tiệm Vũ mang lại cho cô lại không giống thế. Động
tác của hắn ôn nhu, mặc dù vóc người cao lớn nhưng khi hai người thân
mật không khiến cô cảm thấy
đau giống như Mục Kiêu. Hơn nữa lời nói của
Đỗ Tiệm Vũ ôn nhu, nhỏ nhẹ dụ dỗ khiến cho cô hoàn toàn động lòng mà
thực sự yêu hắn.
Hai người lén lén lút lút lui tới, mỗi lần gặp mặt đều không thể
khống chế được mà quấn quít lấy nhau. Cho đến hai tháng sau, việc Đỗ
Tiệm Vũ vẽ tranh khỏa thân của cô bị lộ ra ở trường đại học Nghệ Thuật.
Nhà họ Tần cũng có thể coi là nhân vật nổi tiếng trong thành phố, căn
bản không thể che dấu được chuyện này. Cho dù vợ chồng Tần gia có yêu
thương đứa con gái này hơn nữa thì cũng đã có lần hiếm hoi phải nổi
giận, gọi cô về nhà mắng một trận, cả nhà muốn đến nhà Mục Kiêu nói lời
xin lỗi.
Thế lực của nhà họ Mục rất lớn, lại có dây mơ rễ má với nhà họ Mục ở
nước ngoài mà quan trọng hơn là thực lực của công ty nhà họ Tần đã không còn khổng lồ như trước kia cho nên khi Mục Kiêu nói muốn kết hôn với
Tần Bách Hợp trước khi giúp đỡ nhà họ Tần, hai vợ chồng họ lúc này mới
bị buộc không biết phải làm sao đành đáp ứng. Vào lúc này xảy ra chuyện
Tần Bách Hợp bị vẽ tranh, mặc dù ông Tần cũng tức giận con gái làm
chuyện không đoan trang nhưng trong lòng vẫn luôn lo âu cho cuộc sống
của cô sau này, chỉ mong cô xin lỗi Mục Kiêu cẩn thận, chuyện này cầu
xin hắn tha thứ để cho hắn đè nén xuống.
Ai có thể đoán được rằng Tần Bách Hợp lại cự tuyệt chuyện ông Tần yêu cầu cô xin lỗi.
Dường như cô đã tập trung dũng khí lớn nhất của cả một đời, đưa ra
yêu cầu muốn ly dị với Mục Kiêu: “Tôi… tôi với anh Tiệm Vũ thật lòng yêu nhau, anh hãy tác thành cho chúng tôi, tôi không muốn cái gì hết, tất
cả tiền tôi đều để lại cho anh. Tôi chỉ cần được ở bên cạnh anh Tiệm Vũ
thôi.”
Lúc ấy, ánh mắt Mục Kiêu nhìn cô như kiểu anh cầm dao đâm chết cô
vậy. Nhưng cuối cùng hắn vẫn đồng ý. Tần Bách Hợp vui mừng muốn cùng
người yêu song túc song phi (giống câu “như chim liền cánh, như hoa liền cành”) nhưng không nhìn thấy trong ánh mắt cha mẹ nhìn cô mang theo vài phần thất vọng và khiếp sợ.
Nhưng cho dù Tần Bách Hợp có thấy được thì sợ rằng cô cũng không để
trong lòng bởi vì cô sợ cô đã cả đời nhu thuận. Lúc cha mẹ ép gả cô cho
Mục Kiêu thật ra cô không tình nguyện nhưng lại để cha mẹ làm chủ. Sau
khi kết hôn, cuộc sống hôn nhân không thuận lợi khiến cho cô cũng bắt
đầu oán trách cha mẹ. Lúc này cô biết trong lòng cha mẹ không thoải mái
nhưng cô vẫn không nhịn được có cảm giác giống như là hãnh diện vậy, cảm thấy đây cũng là hậu quả của việc lúc đầu cha mẹ ép cô lấy chồng.
Nửa tháng sau, cô ký tên hoàn thành thủ tục ly hôn, cô xách hành lý
muốn tìm đến chỗ Đỗ Tiệm Vũ vui mừng nói cho hắn biết mình đã được tự
do, ai ngờ Đỗ Tiệm Vũ mặt đầy khiếp sợ nhìn cô chằm chằm, trong mắt mang theo mấy phần bất mãn. Khi đó Tần Bách Hợp đã bị tình yêu làm mờ mắt
nên vui sướng dọn về căn nhà giống như lồng chim bồ câu mà Đỗ Tiệm Vũ
thuê ở trong thành phố, bắt đầu rửa tay nấu canh cho hắn. Một đại tiểu
thư được nuông chiều từ bé như cô nhưng vì tình yêu mà chịu nhiều đau
khổ, đồ ăn, đồ dùng, chỗ ở hàng ngày đều không giống trước kia, Tần Bách Hợp vô cùng không quen nhưng cô cho rằng đây là chuyện mà tình yêu nhất định phải trải qua vì vậy cô cố nén.
Ban đầu Đỗ Tiệm Vũ đối với cô còn kìm nén nhưng dần dần, không tới
thời gian một tháng, thấy Tần Bách Hợp thật sự không mang tiền theo thì
sắc mặt hắn bắt đầu thay đổi.
Tình lang trong nháy mắt như biến thành một người khác khiến cho Tần
Bách Hợp có chút sợ hãi nhưng lúc này cô vẫn chưa từ bỏ ý định với mối
tình đầu của mình, mỗi ngày cô đều cố nhẫn nhục. Mỗi lần Đỗ Tiệm Vũ tan
học trở về đều nói cô hãy quay trở về nhà họ Mục, lúc đầu cô còn chỉ coi như Đỗ Tiệm Vũ không chịu được việc mình theo hắn chịu khổ, dịu dàng
thỏa mãn cười nói mình không thèm để ý, nhưng càng về sau cô mới phát
hiện ra đó là Đỗ Tiệm Vũ chê cô, chê cô cái gì cũng không có, chê cô
giống như cây dây leo chỉ có thể quấn chặt vào người khác, mỗi ngày si
ngốc chờ mong hắn về nhà, mỗi ngày vì hắn mà làm một đống thức ăn.
Thứ tình cảm này lúc đầu xem ra hết sức tốt đẹp, người phụ nữ nhu
thuận như vậy người khác cũng thích nhưng thời gian dài lại khiến cho Đỗ Tiệm Vũ thấy phiền phức. Ban đầu hắn tiếp cận Tần Bách Hợp là có mục
đích khác, hắn thích không phải loại phụ nữ nhàm chán như Tần Bách Hợp,
nếu không phải vì cô là con gái của nhà họ Tần, sau này có thể được lấy
được một số của cải thì hắn đã sớm chia tay với Tần Bách Hợp.
Sau khi ly dị, cuộc sống bên cạnh người yêu không có tốt như trong
tưởng tượng của Tần Bách Hợp. Nghiêm trọng hơn là công ty chính nhà họ
Tần bị tập đoàn Mục thị thu mua, vợ chồng nhà họ Tần vốn rạng rỡ vô hạn
trong thành phố trong nháy mắt đã phá sản, ngồi tù. Bà Tần không chịu
được biến cố như vậy liền phát bệnh tim mà ông Tần tuổi đã cao cũng phải vào tù. Tần Bách Hợp vì chuyện cha mẹ thật sự mặc kệ mình, sau khi mình ra đi không có tiền để dùng nhưng cha mẹ chưa từng đi tìm cô nên trong
lòng cũng có chút oán trách nhưng cũng không biết nhà họ Tần vì chuyện
đó mà sinh ra biến cố, cho đến tận mấy ngày sau Đỗ Tiệm Vũ không nhịn
được nữa thì đuổi cô đi.