Review Truyện Hành Tinh Hoa Hồng



Nếu ngẫm lại thì Tạ Dịch An phải cảm thán rằng, hóa ra từ nhỏ anh thích các vì sao rồi trở thành chuyên viên nghiên cứu sao là có lý do cả. Bởi vì cuộc đời anh đã định sẵn là sẽ thuộc về một ngôi sao. 


HÀNH TINH HOA HỒNG
Tác giả: Án Cửu Vi
Tag: Ngôn tình, hiện đại, tình cảm, ngọt sủng, nhẹ nhàng, con cưng của trời, góc nhìn nữ chính, chuyên viên nghiên cứu những vì sao - nữ sinh ngành báo chí, HE
Độ dài: 41 chương
Tình trạng: Full
Lưu ý: Không khóa
Link đọc: https://mybothomngon.wordpress.com/.../hanh-tinh-hoa.../
________
Văn án:
Trận mưa sao băng Leonids với quy mô lớn, cứ mỗi 33 năm mới ghé một lần. Khi câu lạc bộ báo chí của trường đã tổ chức một cuộc họp để thảo luận về chủ đề phỏng vấn, thì các đàn anh đàn chị thi nhau tranh luận sôi nổi, và cuối cùng họ cũng chọn được ra một người để làm đối tượng phỏng vấn — Kỹ sư của Viện Nghiên Cứu Thiên Văn Học, Tạ Dịch An.
“Tinh Ngôn, em liên lạc với Tạ Dịch An nhé.” Một đàn chị phân công nhiệm vụ.
Kiều Tinh Ngôn đang ngủ gật trong góc: ?
Tạ gì cơ? Tạ….Nghiêm?
“Dạ được, đàn chị.”
Trước khi liên lạc với đối phương, Kiều Tinh Ngôn đã lên mạng xem qua thông tin. Theo như những gì cô tra được, năm nay Tạ Nghiêm đã 83 tuổi rồi, ông là một người nổi tiếng trong giới thiên văn học, hiện tại viện nghiên cứu đã mời được ông về.
Kiều Tinh Ngôn kính cẩn thêm wechat của đối phương: [Dạ, có phải ông Tạ đó không ạ?]
Tạ Dịch An mới 27 tuổi: …..?
Về sau, Kiều Tinh Ngôn có hỏi lại Tạ Dịch An: “Khi ấy anh biết em nhầm mà sao không nhắc em hả? Anh muốn xem em làm trò con bò à?”
Người đàn ông đẹp trai đẩy nhẹ gọng kính bạc lên trên sống mũi: “Thì bệnh nghề nghiệp ấy mà.”
Kiều Tinh Ngôn: ?
“Quên rồi à?” Tạ Dịch An: “Anh vốn nghiên cứu về các vì sao mà.”
Kiều Tinh Ngôn lập tức đỏ mặt.
Tên cúng cơm của cô là Tinh Tinh.
Tôi có một hành tinh trồng đầy hoa hồng, và tôi sẽ tặng nó cho ngôi sao của tôi. (Tạ Dịch An)
________
Tạ Dịch An là cái tên nổi như cồn ở đại học Nam. Anh là cựu sinh viên, là học trò cưng của giáo sư Trần, là sinh viên ưu tú của Đại học Stanford, đồng thời cũng là Kỹ sư trẻ tuổi nhất của Viện Nghiên cứu Thiên văn Thành phố Nam. 
Bàn về năng lực, Tạ Dịch An vô cùng nổi bật. Bàn về ngoại hình, thì chỉ có thể miêu tả bằng hai từ xuất sắc, thế nên hồi còn đi học, cô gái theo đuổi anh có thể xếp thành ba vòng trường học, nhưng không ai có thể hái được đoá hoa thanh cao của khoa Thiên văn này. Bởi vì anh chỉ thích tìm hiểu về sao thôi!
Ấy vậy mà không ngờ có một ngày, Tạ Dịch An điển trai lại bị nhầm thành ông Tạ già dặn. Lại càng không ngờ rằng chính sự hiểu lầm này đã mang đến cho anh một mối tình tuyệt đẹp. 
Cô gái đó là Kiều Tinh Ngôn, do nghe lộn tên nên thay vì tìm hiểu Tạ Dịch An để phỏng vấn, cô lại tìm hiểu sang ông của anh là Tạ Nghiêm. 
Thật ra cả hai người họ đã để ý nhau từ trước rồi, nhưng khổ nỗi cứ nhầm nhau với người khác thôi. 
Tạ Dịch An nhiều lần nhìn thấy cô trong khuôn viên trường, Kiều Tinh Ngôn là cô gái miền Nam điển hình, trông vô cùng dịu dàng, giọng nói cũng ngọt ngào như hộp sữa tươi ướp lạnh giữa mùa hè vậy. Anh còn gặp cô trong tiết của giáo sư Trần, tuy nhiên hôm đó cô đi điểm danh hộ Thư Ngọc nên Tạ Dịch An không biết tên thật của cô. 
Với ngoại hình nổi bật của Tạ Dịch An, Kiều Tinh Ngôn cũng có ấn tượng với anh, khổ nỗi anh lại hay mượn thẻ của người khác để mua đồ ăn nên cô cũng tưởng nhầm đó là tên thật của anh. 
Vì thế, Kiều Tinh Ngôn chẳng mảy may nghi ngờ ông Tạ mà mình đang nhắn tin là Tạ Dịch An khiến anh bất ngờ lắm! Nhưng cẩn thận nghĩ lại, dường như là từ lần đầu tiên hai người gặp nhau. Mọi thứ về cô gái trước mặt đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của anh. Trong đó bao gồm cả chuyện tình cảm nữa. 
Càng tiếp xúc với Kiều Tinh Ngôn, Tạ Dịch An càng nhận ra là bản thân

mình hình như có hơi chệch hướng. Anh quan tâm cô lắm, có lần cô bị côn trùng cắn đầy chân, anh lo lắng chở cô đến bệnh viện ngay, thậm chí dù công việc bộn bề, anh cũng giúp cô phân loại ghi âm phỏng vấn, rồi còn sửa lỗi, đánh dấu lỗi cho cô nữa! 
Đôi lần lơ đãng, anh lại bỗng dưng nhớ đến gương mặt tươi cười của Kiều Tinh Ngôn. Hình như đó là thích nhỉ?! 
Thế là dạo ấy, Tạ Dịch An thay đổi hẳn. Thậm chí anh còn được ông nội mình là Tạ Nghiêm chỉ cho vài chiêu để rước nàng về dinh nữa!  
Tạ Dịch An trở nên dịu dàng hơn: “Được rồi, là tôi không đúng, tôi sẽ không hung dữ nữa. Thôi mà, em…đừng khóc.” Nhưng cũng bắt đầu biết trêu đùa cô hơn: “Bạn học Kiều Tinh Ngôn này, bạn đã nhìn tôi tận 5 phút 27 giây đấy.”
Tất nhiên, Kiều Tinh Ngôn không phải là một đứa bé không có kinh nghiệm, cô cũng đã phải lòng anh từ lâu rồi, đến nỗi mà mỗi món đồ liên quan đến Tạ Dịch An, cô đều cất rất cẩn thận. Tuy nhiên, cô che giấu rất kỹ nên anh đành thẳng thắn luôn:
“Có lẽ em sẽ không bao giờ tin được, là một người đàn ông hai mươi bảy tuổi… tôi— vẫn luôn bị người nhà thúc giục xem mắt.”
“Cơ bụng tôi cũng có, thế thân thì cũng đã làm, giờ tôi chỉ đến học mà thôi.”
“Tôi đang rất là nghiêm túc. Tôi đang theo đuổi em.” 
Ở bên cô, anh không bao giờ cảm thấy nhàm chán. Một người vốn cứng nhắc như Tạ Dịch An, bỗng nghĩ ra được mấy lời tán tỉnh rất mượt, như là:
“Quà chính thì có lẽ em phải đợi thêm vài ngày nữa. Giờ anh tặng em món quà nhỏ trước, có được không?”
“Là gì đó ạ?”
“Là Tạ Dịch An.”
Rồi anh còn chủ động đề nghị Kiều Tinh Ngôn cho mình danh phận nữa: “Dù sao thì chúng ta cũng đã bị nhìn thấy hết cả rồi. Thế thì...Cân nhắc cho anh lên thành chính thức nhé?”
Trước sự dụ dỗ liên tục thế này, làm sao Kiều Tinh Ngôn chịu nổi. Cuối cùng, cô cũng đồng ý ở bên anh. 
Nếu ngẫm lại thì Tạ Dịch An phải cảm thán rằng, hóa ra từ nhỏ anh thích các vì sao rồi trở thành chuyên viên nghiên cứu sao là có lý do cả. Bởi vì cuộc đời anh đã định sẵn là sẽ thuộc về một ngôi sao. 
Thuộc về một ngôi sao, cũng là thuộc về Tinh Tinh. 

Bình luận