Review Truyện Nam Bắc Tây Đông



Truyện dù không có nhiều tình tiết, lại ngắn nhưng văn hay, mọi thứ như được tua chậm, từng chút được kể một cách rất nhẹ nhàng đến mức có chút cảm giác buồn ngủ nhưng lại có sự tinh tế trong từng thứ nhỏ nhặt. 


NAM BẮC TÂY ĐÔNG
Tác giả: Lạp Diện Thổ Đậu Ty
Tag:  Ngôn tình, hiện đại, tình cảm, duyên trời tác hợp, tinh anh trong ngành.
Số chương: 16 chương
Tình trạng: Hoàn
Lưu ý: Truyện không khóa
Link đọc: https://flechazo7.wordpress.com/.../hd-nam-bac-tay-dong.../
_______________
Văn án:
Năm 2023, Uông Lộ Hi thực hiện được ước mơ của mình – thi đỗ vào một trường đại học ở Bắc Kinh.
Cô sắp xếp đồ đến trường báo danh nhập học trước một tháng, sau đó lên kế hoạch thăm thú hết các điểm tham quan nổi tiếng ở Bắc Kinh.
Đành chịu thôi, nào là cố đô lục triều, nào là hào quang thủ đô,… Có quá nhiều thứ khiến cô cảm thấy hứng thú mới lạ.
Mùa xuân ở Đào Nhiên Đình, mùa hè ở Thập Sát Hải, mùa thu ở Thiên Đàn, và cả mùa đông tuyết rơi đầy trời ở tháp góc Cố Cung.
À, đúng rồi, cô còn muốn đến thăm nơi quay phim “Nhà Có Trai Có Gái” nữa, sau đó check-in ở khu chung cư nhà Lưu Tinh, rồi hét lên câu: “Tôi muốn nhuộm đầu thành màu xanh lá!”
*
Du lịch ở Bắc Kinh chẳng bao giờ có mùa vắng khách, mấy anh em mở công ty du lịch bận đứt hơi, Viên Bắc bị tóm đi dẫn đoàn vài ngày.
Dù sao thì từ nhỏ Viên Bắc đã là người rành rẽ ngõ ngách Hồ Đồng, mấy chỗ đó anh đều quen thuộc cả.
Một nhóm ông bà cụ chen Viên Bắc vào giữa, cái mic nhỏ cài ở trước vạt áo đã hết pin từ lâu, cổ họng anh khô khốc nóng rát. Viên Bắc trốn vào bóng râm nghỉ ngơi, song lại bất đắc dĩ trở thành kẻ nghe lén.
Cô gái duy nhất trong đoàn người lớn tuổi đang đứng quay lưng về phía anh gọi điện thoại.
“… Thôi đừng nhắc nữa, xui quá đi, hướng dẫn viên lần này chắc là người mới, thuyết minh ấp úng, mình sẽ khiếu nại.”
Viên Bắc gãi đầu, bị sặc một ngụm Coca lạnh.
“… Nhưng mà cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất cũng đẹp trai, he he, trông anh ta đẹp trai thật.”
Viên Bắc gật đầu, ừm, dễ chịu hơn rồi.
Anh quay lại chỗ máy bán hàng tự động, sau đó mua thêm một lon nữa. Cuối cùng Viên Bắc dùng một tay bật nắp lon, cạch một tiếng, bọt trào ra.
Anh nhướng mày nhìn cô gái trẻ đang trố mắt kinh ngạc: “Nói nhiều thế, khát không?”
Cuối cùng Uông Lộ Hi cũng không dám nhận lon Coca lạnh mà Viên Bắc đưa cho.
Nhưng hơi lạnh tỏa ra lại rất đúng lúc.
Nhẹ nhàng, len lỏi, thấm đầy mùa Hè năm 2023 ở Bắc Kinh.
*
Giới thiệu vắn tắt: Em chạy về phía anh, anh chạy về phía em.
Lập ý: Hãy trân trọng những người trước mắt.
P/s: Nữ chính 2005, nam chính hơn nữ chính 6 – 7 tuổi
_______________
Viên Bắc làm viên chức ở một công ty, nhưng anh đã xin nghỉ việc, bạn thân của anh làm trong ngành du lịch và cần anh giúp đỡ làm hướng dẫn viên du lịch vì thiếu nhân sự. Anh đồng ý làm hướng dẫn viên du lịch trong một ngày, và đó cũng là ngày đầu mà họ gặp gỡ,
Với nhiệm vụ đi đón đón ba du khách tại sân bay, Uông Lộ Hi chính là một trong ba du khách đó, và cô đến muộn do chuyến bay bị hoãn, khi gặp anh, cô nghĩ anh là kẻ lừa đảo nên đã đòi xuất trình giấy tờ, hai người cùng hít cái cái nóng ở Bắc Kinh ở mùa hè năm 2023.
Lộ Hi đến Bắc Kinh, bắt đầu cuộc sống mới, 4 năm học tập và sinh sống ở đây. “Mười tám tuổi, ánh mắt chỉ hướng về phía trước, chẳng có gì để nhìn lại, cũng chẳng có gì để hối tiếc, luôn luôn rạng rỡ.”
Hôm sau anh hướng dẫn viên du lịch lại đến, trong ấn tượng của cô, đây là một anh chàng đẹp trai nhưng lại chỉ được vẻ bề ngoài, vì tác phòng làm việc của anh không chuyên nghiệp, còn có vẻ chưa tỉnh ngủ khi đi đón khách, công việc thì không thành thạo. 
Cô tận hưởng nơi đây, anh trở thành một người bạn mà cô chia sẻ, hỏi về đặc sản, hỏi về địa điểm đặc trưng để đi đến, anh trở thành người mà cô nói về thói quen, sở thích, cô gái trẻ tinh thần hăng hái, kết bạn nhanh, đôi lúc khá nhiệt tình, khác với dáng vẻ lạnh nhạt của Viên Bắc.
Viên Bắc là người có nhu cầu rất thấp, anh không quá cảm thấy đặc biệt với thứ gì đó, muốn sống lười biếng thì lười biếng, có chút tùy hứng, chút bất cần, chút thả lỏng, không gò

bó thứ gì, cũng không dễ bị cuốn vào sự ồn ào xung quanh.
Uông Lộ Hi là một cô gái dễ thương, ngại ngùng nhưng cũng rất thẳng thắn trong cảm xúc của mình. 
Vì một tấm ảnh, cô vô tình chụp anh khi đang cố bắt lấy khoảnh khắc của một chút sóc, mà cô có lý do để hẹn gặp gỡ, gửi anh tấm ảnh chụp lấy liền đấy. Cô gái mười tám tuổi lòng phơi phới, từ sinh ra hảo cảm thành rung động tượng với chàng trai có dáng vẻ lạnh nhạt với tất cả mọi thứ xung quanh kể cả chính bản thân mình. Một chút bí ẩn, xa lạ, và cô rung rinh một cách lạ thường chỉ sau vài lần gặp gỡ.
Cô nghĩ mình đã thất tình, đang chuẩn bị thu hồi tình cảm còn mới nhen nhóm lại này thì người kia xuất hiện liên tục, còn muốn đến những địa điểm mà cô muốn đi.
Mạch truyện của truyện này kiểu bình thường, tình tiết cũng không đặc biệt, như đọc một mẩu chuyện nhỏ vậy, không quá rõ ràng, cũng chẳng quá chi tiết, chỉ là kể qua về quá trình gặp gỡ của hai người xong họ lại bẵng một thời gian sống cuộc sống của riêng họ, xong tình cờ hoặc cố tình mà gặp mặt, cũng đi ăn, đi đến một địa điểm nào đó.
“Để cùng em lưu lại những khoảnh khắc”, chỉ vậy thôi, lý do đơn giản như vậy, với những ngày rảnh rỗi ít ỏi của mình trước khi vào kỳ học, Bắc Kinh nóng nảy nhưng được xoa diu bởi thứ tình cảm nhẹ nhàng nào đó bất chợt bay qua lòng cô, rồi vương vấn ở lại.
Một người luôn cảm nhận được tư vị trong từng khoảnh khắc mà mình trải qua, một người lại cảm thấy mọi thứ quá nhạt nhẽo, đều vô nghĩa. Năng lượng của hai người trung hòa được cho nhau, bù trừ khoảng trống của người kia.
Truyện dù không có nhiều tình tiết, lại ngắn nhưng văn hay, mọi thứ như được tua chậm, từng chút được kể một cách rất nhẹ nhàng đến mức có chút cảm giác buồn ngủ nhưng lại có sự tinh tế trong từng thứ nhỏ nhặt. 
Uông Lộ Hi tận hưởng một kỳ nghỉ hè trọn vẹn, không còn lo lắng về học hành và thi cử như trước, cô đang từng bước khám phá những khía cạnh khác của cuộc sống. Một phần lớn chi phí cho chuyến đi này đến từ công việc dạy thêm mà cô đã làm. Khi đó, cô gặp được một người, có thể lẳng lặng ngồi cùng nhau đón ánh hoàng hôn ở Bắc Kinh.
Từ góc độ viết, phong cách miêu tả trong câu chuyện rất tinh tế, mang đến cảm giác thoải mái khi đọc. Cô gái tỏ tình trước, mùa hè năm ấy, mọi thứ với họ đều trọn vẹn.

Bình luận